“Không cần đoán, chắc chắn là có, thời nay không có mấy công ty không trốn thuế”, Long Linh ở một bên đáp.
“Vậy chúng ta bắt đầu ra tay từ ông ta, thế nào?”, Hàn Tuyết hỏi.
“Tôi thấy được đó, tìm ra bằng chứng trốn thuế của ông ta rồi giao cho chính phủ”, Long Linh gật đầu.
“Nhưng chỉ thuế vụ thôi thì không đủ để lật đổ được Phòng Đông Thịnh”, Âu Dương Ngọc Quân lên tiếng.
“Cái này tôi biết, còn có người này cũng là điểm đột phá cho chúng ta”.
Hàn Tuyết lại chỉ ra tên của một người khác, Trần Xuyên, nguyên trưởng phòng phòng nghiên cứu và phát triển của Y dược Đông Thịnh.
Anh ta từng là tiến sĩ y học, là trưởng phòng phòng nghiên cứu và phát triển sản phẩm tại Y dược Đông Thịnh và đã gia nhập Đông Thịnh được sáu năm, sáu năm này là những năm phát triển nhanh nhất của Y dược Đông Thịnh.
Anh ta đã liên tiếp phát triển nhiều sản phẩm làm đẹp, nhưng hai tháng trước lại bất ngờ bị cách chức trưởng phòng, chỉ được phép tham gia vào nghiên cứu và phát triển những sản phẩm khác, dường như đã bị Phòng Đông Thịnh giấu kín đi.
Một số thông tin trên cuốn sách nhỏ này được ghi chép rất chi tiết, có vẻ như nhóm người Hà Triển Long cũng đã phải bỏ ra không ít công sức.
“Được, vậy chúng ta sẽ tập trung vào hai người bọn họ, tối nay hãy ra tay tóm gọn họ!”, Âu Dương Ngọc Quân nói.
“Chú ý an toàn!”, sắc mặt Hàn Tuyết hơi lạnh đi, cạnh tranh trên thương trường người chết ta sống, mặc dù thủ đoạn có chút không được quang minh.
Nhưng Phòng Đông Thịnh bất nhân trước, cũng không thể trách bọn họ bất nghĩa, áp dụng những thủ đoạn bất thường để đối phó với ông ta.
Thần Nông Giá nhà Linh Hồ, tin tức Linh Hồ Uyển Nhi tuyển rể đã lan truyền khắp gia tộc, biết được rằng đó là một tên nhóc ngoại tộc khiến tất cả mọi người đều lòng đầy căm phẫn.
Nữ thần của gia tộc bọn họ sao có thể gả cho một người ngoài, cho dù là ở rể cũng khiến trong lòng rất nhiều người mất cân bằng cực độ.
Nhưng mặc dù rất nhiều người chửi rủa không thôi, nhưng họ lại không biết Diệp Hạo đã biến mất biệt tăm.
Linh Hồ Uyển Nhi lại rà soát cấm địa sau núi kia, nhìn nơi Diệp Hạo biến mất, có chút tự trách.
Nếu như không phải là cô ta xách theo kiếm sắc đuổi giết Diệp Hạo thì anh cũng sẽ không nhảy xuống đây, bị lão quái vật kia bắt được.
Nếu Diệp Hạo không thể thoát ra ngoài thì những nỗ lực trong khoảng thời gian này của cô ta đều trở thành uổng phí.
Trong một sân phụ của nhà Linh Hồ, rất ít người lui tới, vô cùng yên tĩnh, tiếng ồn ào bên ngoài cũng không lọt được vào đây.
Linh Hồ Mộc Thanh sốt ruột đứng đợi ở bên ngoài, qua một hồi có một người hầu gái đi ra.
“Cậu Mộc Thanh, cậu Tinh Phong mời cậu vào!”
“Đi trước dẫn đường đi!”, Linh Hồ Mộc Thanh đi theo sau đến căn phòng nơi sâu nhất, trong làn hương khói lượn lờ, một người đàn ông đang ngồi thiền.
Người đàn ông đó mày sắc như kiếm mắt tựa ánh sao, tưởng mạo khá điển trai, sau khi Linh Hồ Mộc Thanh đi tới, người đàn ông đó mở mắt, cười nhạt nói: “Có chuyện gì, nhất định phải gặp tôi mới nói được?”
“Đại sư huynh, tiểu thư Uyển Nhi sắp gả cho người khác rồi, bảy ngày sau sẽ tổ chức hôn lễ!”
Bụp!
Lời này của Linh Hồ Mộc Thanh vừa thốt ra, một khí thế cực lớn bộc phát từ người đàn ông, người hầu gái ở một bên run lên vì sợ hãi.