Hiện trường lặng ngắt như tờ.
Hai mắt Linh Hồ Uyển Nhi dường như sắp phun ra lửa, khốn kiếp, Diệp Hạo quá đốn mạt.
Anh coi cô ta thành thứ gì?
Là hàng hóa có thể giao dịch sao?
Vào lúc này, cô ta cảm thấy Diệp Hạo có vẻ còn đáng ghét hơn cả Linh Hồ Tinh Phong.
Ông cụ Linh Hồ ngồi đó, khóe mắt co rúm lại, lần đầu tiên có nảy sinh ý muốn ngược đãi đối với một người trẻ tuổi.
Tuy nhiên, khi Diệp Hạo vác trên lưng bá binh hoàng tuyền của Độc Cô Thiên Đao đi tới, ông ta đã không thể đối đãi với anh như trước được nữa, cho dù bây giờ tiếp thêm cho ông sự dũng cảm, ông ta cũng không dám ngược đãi Diệp Hạo!
“Diệp Hạo, ngôn từ láo xược, vô sỉ tới cực điểm, vì thanh danh của Uyển Nhi, tao sẽ khiến mày phải trả một cái giá thật đắt, xông lên đánh một trận đi!”, Linh Hồ Tinh Phong phẫn nộ hét lên, đây là một cơ hội, hắn ta đã nhìn thấy Linh Hồ Uyển Nhi vì lời nói của Diệp Hạo mà tức giận.
Nói không chừng, chỉ cần hắn ta đánh bại Diệp Hạo, Linh Hồ Uyển Nhi sẽ thay đổi ấn tượng về hắn!
Diệp Hạo vỗ vai ‘Diệp Hạo giả’ để anh ta trấn định hơn một chút rồi bước lên sân khấu.
"Là anh quấy nhiễu lễ cưới của tôi à".
Diệp Hạo nhìn Linh Hồ Tinh Phong với vẻ bỡn cợt: “Ngày kết hôn lại muốn cướp vợ của tôi, muốn cho tôi đội nón xanh, muốn đánh, có thể, phân cao thấp, cũng quyết định sống chết!”
Soạt...
Đám đông rốt cuộc không nhịn được mà ồn ào, Diệp Hạo này nói chuyện cũng quá không giữ miệng rồi.
Cái gì gọi là đội nón xanh?
Những lời này cũng quá ti tiện rồi, cơ thể duyên dáng của Linh Hồ Uyển Nhi khẽ run lên, khuôn mặt trái xoan non mềm đỏ bừng vì tức giận.
Tuy nhiên, câu nói kia của Diệp Hạo, quyết định cao thấp, cũng phân sống chết, ngược lại vô cùng ngạo nghễ!
“Đồ khốn nạn, không biết giữ miệng, tao phải xé rách miệng của mày!”, Linh Hồ Tinh Phong hét lớn một tiếng, sau đó di chuyển thân thể, quơ nắm đấm đập về phía Diệp Hạo.
“Diệp Hạo, cẩn thận, anh ta đã đạt tới cảnh giới hoá kình tiểu tông sư!”, mặc dù trong lòng tức giận nhưng Linh Hồ Uyển Nhi vẫn vội vàng nhắc nhở từ phía sau.
Cô ta biết, vết thương của Diệp Hạo vẫn chưa lành, trước đó khi cứng rắn liều mạng với Linh Hồ Mộc Thanh anh đã ho ra máu, Linh Hồ Mộc Thanh đó cũng chỉ là ám kình đại thành mà thôi.
Lời nhắc nhở quan tâm của Linh Hồ Uyển Nhi khiến Linh Hồ Tinh Phong trong nháy mắt bùng lên lửa giận, sắc mặt càng thêm vài phần cay độc.
“Tiểu tông sư sao?”
Diệp Hạo cười tủm tỉm: "Tiểu tông sư đã là cái rắm gì, hôm nay tôi sẽ cho các người kiến thức một chút cái gì gọi là thiên tài, cái gì gọi là phản công!”
Soạt!
Diệp Hạo không lùi mà tiến về phía trước, hai chân hơi khuỵu xuống rồi cả người như một viên đạn pháo lao về phía Linh Hồ Tinh Phong.
“Hừ, lại là chiêu này, nhưng cũng không tác dụng lắm với đại sư huynh!”, Linh Hồ Mộc Thanh cười lạnh, ngày đó hắn ta chính là bị một đòn này của Diệp Hạo đập tới nôn ra máu.