CHƯƠNG 100: NHẪN
“Lý Mạc Sầu ! Ngươi đây là có ý gì?!” Thiệu Đường nhăn mày, không hiểu được cậu đã đắc tội với nàng lúc nào khiến nàng lại ngăn cản cậu.
“Ngươi không thể đi qua, hiện tại……”
“Nguyên lai Lý đạo trưởng ở nơi này.”
Lý Mạc Sầu còn chưa nói xong, tiếng người khác xen vào, một bóng đen chợt lóe, Thiệu Đường nhìn người đứng chặn trước mặt, quả nhiên đúng là Gia Luật Tề.
Gia Luật Tề mắt phượng cong thành một đường, cười cười, nói: “Thật sự là không nghĩ tới Lý đạo trưởng lại ở nơi này.
Nếu không chê, mời ngài cùng chúng tôi trở về Tương Dương…….
Bất quá, hiện tại làm phiền Lý đạo trưởng tránh đường, nhường chúng vãn bối một chút.”
“Gia Luật Tề, Dương Quá đâu?” Thiệu Đường gặp Gia Luật Tề mà không thấy Dương Quá, trong lòng không khỏi căng thẳng, vội vàng hỏi.
“Đừng nóng vội.” Gia Luật Tề cười cười, nói: “Vừa rồi ở Trùng Dương cung ta không có gặp Dương Quá, nhưng lại nhìn thấy điêu huynh.
Theo ý tứ của điêu huynh, Dương huynh hẳn là ở phía sau đi.”
Thiệu Đường nghe hắn nói như thế, không khỏi thở dài.
Gia Luật Tề bỗng nhiên không đầu không đuôi nói: “Ngươi nếu thật sự đau lòng Quách nhị tiểu thư, thật sự đem nàng coi là đồ đệ, vẫn là đừng để cho nàng hãm quá sâu.”
Những lời này thật là hắn đối Lý Mạc Sầu mà nói .
Lý Mạc Sầu cả kinh, nói: “Ngươi mắt nhìn không tồi.”
“Cái cái gì!” Quách Phá Lỗ vốn nghe hồ đồ, nhưng rất nhanh đã phản ứng được, lập tức cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, kêu: “Gia Luật Tề ! Ngươi nói gì vậy! Nhị tỷ…… Là đồ đệ của nàng?! Làm sao có khả năng như thế?!”
Quách Phá Lỗ đối với Lý Mạc Sầu cũng chỉ biết sơ sơ, cậu gặp nàng chỉ một lần lúc hòa giải, hơn nữa bình thường nghe giang hồ nói về xích luyện tiên tử Lý Mạc Sầu đều là võ công cao cường tâm ngoan thủ lạt.
Hơn nữa Võ Đôn Nhu và Võ Tu Văn cùng Lý Mạc Sầu có cừu oán, tự nhiên sẽ không nói lời hay về nàng, cho nên Quách Phá Lỗ đối Lý Mạc Sầu ấn tượng không thế nào tốt được.
Hơn nữa, Lý Mạc Sầu mười sáu năm trước đột nhiên lánh đời, qua ba năm sau lại tái xuất giang hồ, cũng không ai biết được nàng đi đâu.
Thiệu Đường cũng giật mình kinh ngạc, Quách Tương là đồ đệ Lý Mạc Sầu ……
“Bảo bối, việc này không kỳ quái.” Gia Luật Tề cười điểm điểm chóp mũi Quách Phá Lỗ, bộ dáng kinh ngạc của thiếu niên thực làm cho người ta muốn khi dễ a khi dễ, nói: “Bằng không, võ công Nhị tỷ ngươi vì sao so với ngươi tốt hơn nhiều như vậy ? Hai người các ngươi tư chất vốn tương đương nhau, chẳng qua, Quách nhị tiểu thư có Lý đạo trưởng truyền thụ võ công của cổ mộ phái, tự nhiên so với ngươi mạnh hơn một chút .”
Quách Phá Lỗ còn chưa từ khiếp sợ khôi phục bình tĩnh, Thiệu Đường cũng đồng dạng là khiếp sợ nói không nên lời.
Gia Luật Tề lại vô tâm không phế cười, nói: “Vừa mới bắt đầu ta còn cảm thấy có điểm kỳ quái, bất quá võ công Quách nhị tiểu thư hiện tại tám phần là của cổ mộ phái, nay lại tái kiến Lý đạo trưởng liền biết mình đoán không sai.”
Lý Mạc Sầu không nói chuyện, chợt nghe Gia Luật Tề nói: “…… Vãn bối chỉ là có hảo tâm mà thôi.
Dương Quá làm người cái gì cũng tốt, cả niềm hy vọng của hắn cũng là đệ nhất thiên hạ, cho nên nói ngàn vạn lần người này luôn mê muội như vậy.
Lý đạo trưởng làm sư phụ Quách nhị tiểu thư, vẫn là sớm làm cho nàng hiểu rõ, thừa dịp hiện tại chỉ là ngưỡng mộ đơn thuần, nếu không sau này càng thương tâm hơn.”
Lý Mạc Sầu vẫn đang không lên tiếng, còn Quách Phá Lỗ càng nghe càng thêm hồ đồ, nói: “Nhị tỷ nàng……?”
Thiệu Đường nghe cũng hiểu tám chín phần, Lý Mạc Sầu ngăn cản mình là bởi vì…… Hiện tại Quách Tương đang ở cùng Dương Quá? Lý Mạc Sầu ban đầu đã không có thái độ tốt, ở đây có thể nói là “Bao che cho con”?! Nói cũng đúng, trong sách viết Quách Tương đối Dương Quá rất si tình, lúc ấy chính mình đọc đến đoạn này cũng hiểu được tiểu nha đầu Quách Tương này có chút đáng thương.
Bất quá……
“Thật có lỗi .” Thiệu Đường khóe miệng hơi cong, nâng bước, nói: “Nhưng! Chỉ cần Dương Quá còn thích ta, ta sẽ không nhường hắn cho ai cả.”
Lý Mạc Sầu nhìn Thiệu Đường đi qua bên người, cũng không ngăn đón, nửa ngày mới thở hắt ra, nói: “Chuyện của mấy đứa trẻ các ngươi, xem ra ta là quản không được! Bất quá…… Ta còn thật sự là không quá tin tưởng, cái gọi là chung tình mười sáu năm.
Ta cũng muốn nhìn xem nó như thế nào.”
“Đại ca ca, người là đang buồn có phải không? Ngươi rốt cuộc là đang nhìn gì vậy?” Quách Tương cảm thấy trời bắt đầu lạnh, không khỏi đứng lên, chà chà chân, hoạt động thân thể một chút.
Nàng vốn là đến núi Chung Nam tìm sư phụ Lý Mạc Sầu, lại không nghĩ rằng tìm không được sư phụ lại bất ngờ gặp được thần điêu đại hiệp! Việc này thật sự làm cho nàng mừng rỡ cùng cao hứng.
Mà Dương Quá vẫn giống bình thường, làm cho người ta không hiểu lại có cảm giác áp bách, khiến người cảm thấy khó gần, hắn không có gì nói, chỉ ngồi yên, ngón tay che phủ nhẫn màu bạc trên tay trái, trên mặt luôn có biểu tình thản nhiên không có gì, lại tổng làm cho người ta cảm thấy có chút ưu sầu, cứ triền miên không dứt.
Hắn mỗi lần đều nhớ lại, kí ức của mười sáu năm, có vui có buồn, lại không có người kia……
Dương Quá nghe được Quách Tương nói, thoáng hoàn hồn, mới phát hiện sắc trời đã muốn tối, khó có được mở miệng nói: “Trời đã tối, ngươi trở về đi, đừng làm cho bằng hữu của ngươi lo lắng.”
“Ôi chao!” Quách Tương gặp thần điêu đại hiệp nói chuyện, tinh thần héo rũ lập tức tỉnh táo, sôi nổi, con mắt sáng vừa chuyển, nói: “Không có, ta cùng Gia Luật đại ca bọn họ đã nói qua, bọn họ sẽ không lo lắng.
Nhưng thật ra đại ca ca ngươi muốn đi đâu?”
Quách Tương khoa tay múa chân nói xong, hưng phấn vô cùng, như sợ hắn lập tức không hiểu, lại bổ sung nói: “Ta hiện tại cũng không có việc gì làm, đi cùng đại ca ca có được không?”
Dương Quá gặp Quách Tương một bộ dáng chờ mong, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, không khỏi có chút bất đắc dĩ.
Lại bỗng nhiên nghĩ đến Thiệu Đường, cậu rõ ràng nói cậu đã hai mươi tuổi, ngược lại thoạt nhìn trông giống mười bảy mười tám tuổi, cùng Quách Tương trước mắt có chút xấp xỉ……
Suy nghĩ một chút, liền không thể dừng lại được, Dương Quá nghĩ đến thời điểm hai người mới vừa gặp được, nghĩ thời điểm đến cậu đưa nhẫn cho mình, còn có…… Mang theo mặt nạ mặt nhìn không gì biến hóa, trong lòng lại không ngừng đau.
Đau đó đã đau mười sáu năm……
Quách Tương gặp thần điêu đại hiệp bỗng nhiên cúi đầu, tay ôm lấy ngực, còn tưởng rằng hắn không thoải mái, vội vàng hỏi: “Đại ca ca, ngươi làm sao vậy? Có phải hay không không thoải mái?”
“…… Ta không sao.” Dương Quá cười cười, tùy tay vỗ vỗ của đỉnh đầu nàng, nói: “Ta không đi, ta muốn ở chỗ này chờ.
Ngươi vẫn là mau trở về đi, bằng không vạn nhất, cha ngươi mẹ cùng tỷ tỷ đệ đệ đều phải sốt ruột muốn chết .”
Một hành động tùy tay của Dương Quá, lại khiến Quách Tương tim đập loạn, lại cao hứng cùng hưng phấn, mà nàng không biết nói cái gì cho phải, vì thế nói: “Đại ca ca như thế nào biết ta có tỷ tỷ cùng đệ đệ ?”
Dương Quá cười cười, không đáp, hắn lần đầu tiên gặp được Quách Tương cũng còn không biết nàng là tiểu nữ nhi của Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung, sau lại phát hiện nàng cùng Gia Luật Tề giống nhau, tự nhiên sẽ biết.
Từ mười sáu năm trước ở tuyệt tình cốc, hắn liền không còn đi Tương Dương gặp Quách bá bá cùng Quách bá mẫu nữa, chỉ có Gia Luật Tề từ trước đến nay đối với hành tung của hắn rất rõ ràng, hai người thường xuyên cùng nhau uống mấy chén.
Gia Luật Tề cũng thường kể chuyện ở Tương Dương cho hắn nghe, tự nhiên, không thể không nói đến Quách Tương.
Hoàng Dung đối đại nữ nhi cực vì sủng ái, dung túng, nhưng lại đối Quách Tương cùng Quách Phá Lỗ vô cùng nghiêm khắc.
Cũng may hai người này cùng Quách Phù tính cách hoàn toàn khác nhau, sẽ không có tính tự đại, điều đó lại khiến người khác yêu quí hai thiếu niên này hơn.
Dương Quá đối Quách Phù là một chút hảo cảm cũng không có, cho nên đối với đệ đệ muội muội của nàng cũng là thờ ơ, nhưng không chịu nổi vừa thấy mặt Gia Luật Tề liền suốt ngày ghé vào lỗ tai hắn nhắc đi nhắc lại chuyện của Quách Phá Lỗ.
Vừa mới bắt đầu còn không có cảm thấy cái gì không đúng, sau lại mới phát hiện, Gia Luật Tề này thoạt nhìn vô tâm vô phế nhưng cũng rơi vào lưới tình.
Dương Quá khi đó cảm thấy có chút buồn cười, Gia Luật Tề người kia luôn một bộ cười tủm tỉm, cười đến xa cách với người khác.
Hắn như một kẻ đã nhìn thấu tình đời, khó có thể rung động, lại đối một tiểu hài tử mười sáu tuổi động tâm?! Thực khiến người ta không thể không kinh ngạc.
Bất quá nếu là người mà Gia Luật Tề nhìn nhận, chắc hẳn có điểm hơn người, ấn tượng của Dương Quá đối với Quách Phá Lỗ cũng liền tốt hơn rất nhiều.
Đối với tỷ tỷ sinh đôi của cậu, cũng liền bớt chán ghét.
“Đại ca ca, ngươi như thế nào lại không để ý tới ta .” Quách Tương có điểm ủy khuất, mắt long lanh nói, nói: “Đại ca ca, ngươi vì sao luôn đội mặt nạ? Ngươi có thể lấy xuống cho ta xem được không?”
Dương Quá run lên một chút, nâng tay sờ lên mặt nạ, việc này sớm đã thành thói quen.
“Đại ca ca lấy xuống cho ta xem đi!” Quách Tương làm nũng năn nỉ, nói: “Như vậy đi, đại ca ca, ngươi cho ta xem, ta trở về.
Bằng không liền đi theo làm phiền ngươi, không cho ngươi thanh tịnh.”
“Ta mang mặt nạ là không nghĩ người khác nhận ra ta.” Dương Quá không nhúc nhích, thản nhiên nói.
Quách Tương lại nhanh nói: “Ta chỉ là tò mò, tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài, thật sự đó!”
Dương Quá trầm mặc một chút, ngẩng đầu liền nhìn thấy Quách Tương trông mong nhìn hắn, bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn cười, trong lòng lại không hiểu sao đau xót, khi nào thì người kia còn có thể chuyên chú như thế nhìn chính mình……?
Dương Quá không tiếng động thở dài, giơ tay lên, “Xuy” một tiếng đem mặt nạ trên mặt tháo xuống, trên mặt biểu tình vẫn là thản nhiên, nói: “Xem xong rồi ngươi cũng trở về đi thôi.”
“!……” Quách Tương không nghĩ tới hắn sẽ đáp ứng dễ dàng như vậy, trong lúc nhất thời còn không có phản ứng, sau đó nàng liền giật mình, nàng là bị bộ dạng của Dương Quá làm giật mình.
Nàng đã từng tưởng tượng bộ dáng thần điêu đại hiệp rất nhiều lần, nghe người khác nói, mười sáu năm trước thần điêu đại hiệp liền vang danh giang hồ, hiển nhiên người kia chắc cũng phải xấp xỉ tuổi phụ thân mình, lại tuyệt đối không dự đoán được đối phương lại trẻ như thế.
Tuy không nhìn ra tuổi tác chính xác, nhưng vẻ mặt thản nhiên kia lại lộ ra vẻ tang thương cùng sầu bi khiến người khác nhìn mà đau lòng.
Quách Tương trợn tròn mắt, sửng sốt một lúc lâu, trong lúc nhất thời hưng phấn nói không ra lời.
Dương Quá lại không có biểu tình gì, nghĩ là nàng muốn trở về, vừa định đem mặt nạ mang vào, cũng không hiểu gì liền thấy nha đầu kia chạy tới ôm thắt lưng mình.
“Đại ca ca thật trẻ! Thật tốt quá! Ta rốt cục thấy được a!” Quách Tương cao hứng vô cùng, bổ nhào vào Dương Quá trong lòng, ôm hắn hưng phấn ồn ào nói chuyện.
Dương Quá ban đầu là sửng sốt, bản năng muốn đẩy nàng ra, nhưng ngẫm lại đối phương cũng không ác ý, vẫn là dừng lại, miễn cho vừa ra tay khiến nàng bị thương.
Tay vừa lật, chế trụ huyệt đạo cánh tay nàng, đem nàng kéo ra.
Vừa muốn nói chuyện, lại hơi nhăn mày.
Quách Tương không nhận thấy Dương Quá khác thường, chính là hưng phấn nói chuyện.
Võ công của nàng tuy rằng tốt lắm, nhưng còn cách xa Dương Quá rất nhiều, tự nhiên không nghe đến âm thanh vang lên cách xa chỗ đó.
“Nhị tỷ!”
Quách Tương hưng phấn còn chưa bình tĩnh lại, bỗng nhiên nghe được Quách Phá Lỗ gọi, liền hoảng sợ, không hiểu được cậu làm sao có thể đuổi tới nơi này, vừa quay đầu lại, quả nhiên liền nhìn thấy Tam đệ nhà mình chạy tới, một phen đem nàng kéo ra khỏi Dương Quá .
“Nhị tỷ! Ngươi làm gì vậy?” Quách Phá Lỗ quả nhiên là bất đắc dĩ đến cực điểm, thật vất vả mới giải quyết xong chuyện Lý Mạc Sầu, lại vừa lúc nhìn thấy Nhị tỷ nhà mình ôm người ta không buông tay.
“Tam đệ sao ngươi lại tới đây? Ôi chao! Còn có Gia Luật đại ca cũng đến đây!”
Gia Luật Tề cười hướng Quách Tương gật gật đầu, lập tức bước tới Dương Quá, cười có điểm quỷ dị, cao thấp đánh giá Dương Quá vài lần, mới mở miệng âm dương quái khí nói: “Ai –, ta hiện tại mới hiểu cái gì tên là, tự làm bậy không thể sống a.”
“Gia Luật đại ca? Ngươi đang nói cái gì?” Quách Tương kỳ quái nhìn hắn.
Dương Quá liếc mắt nhìn hắn một cái, nói: “Gia Luật huynh đã đến đây, liền đưa Quách nhị tiểu thư trở về đi.”
Quách Phá Lỗ lôi kéo Quách Tương, thật sự là bất đắc dĩ đến cực điểm, tỷ tỷ này của cậu, như thế nào một chút cũng không có bộ dáng tỷ tỷ, ngược lại luôn đi quấy rối.
Không tự giác nhìn Trùng Dương cung, Quách Phá Lỗ nhíu nhíu mày, nói: “…… Gia Luật Tề, ngươi đem ta Nhị tỷ đi trước đi…….
Ta còn đi xem thử, hắn một người có thể xảy ra chuyện gì hay không a?”
Lúc nãy, khi ba người thật vất vả thoát được Lý Mạc sầu, liền đi tới nơi này, lại chết đứng nhìn Quách Tương vừa nói vừa cười ôm lấy Dương Quá ……
Sau đó, không cần nói cũng biết, Thiệu Đường sửng sốt nửa ngày, hai lời cũng chưa nói – đã đi rồi.
“Bảo bối, ngươi đừng đi.” Gia Luật Tề không để người đi, ngược lại một tay ôm lấy thắt lưng hắn, nhìn Dương Quá mặt không biểu tình, trong lòng đố kị, Dương Quá cùng với Thiệu Đường lưỡng tình tương duyệt, tiến triển cơ hồ không có gì trắc trở, mà chính mình cùng Quách Phá Lỗ lại cứ kéo dài, vất vả muốn chết.
Cái này, nếu Dương Quá biết Thiệu Đường đã trở lại, lại vì hiểu lầm mà biến mất.
Gia Luật Tề nghĩ nghĩ, không tự giác cười, ý xấu trong lòng liền nghĩ ra, Dương Quá nếu đã biết, nói không chừng sẽ hối hận khiến hai người gặp trở ngại.
Vì thế nói: “Chuyện tình người khác, ngươi nghĩ làm gì? Ngươi không xem nhân vật chính còn không có sốt ruột kìa.”
Quách Phá Lỗ trợn trắng mắt liếc Gia Luật Tề một cái, người này nhất định là thấy vui sướng khi người gặp họa.
Gia Luật Tề cười sáng lạn, ôm hắn không buông tay, bỗng nhiên còn nói có cái gì cho hắn xem.
Quách Phá Lỗ không hiểu được hắn đang làm cái quỷ gì, liền nhìn thấy Gia Luật Tề xòe bàn tay ra, nói: “Yên tâm đi, ta vừa rồi cảm thấy không thích hợp, cho nên thuận tay liền cầm nó lại đây.
Có cái này, hắn nhất định sẽ quay về.
Bảo bối không cần đi tìm hắn.”
“Này……” Quách Phá Lỗ thấy rõ vật kia, lập tức cảm thấy đầu đầy hắc tuyến, này không phải nhẫn trên tay Thiệu Đường sao?!
Dương Quá đối với chuyện của Gia Luật Tề nói luôn thờ ơ, lại thoáng nhìn, nhìn thấy một vật lấp lanh trong tay hắn.
Ngực giống như bị búa tạ đánh một cái, lắc mình một chút, chích trong chớp mắt, liền đi đến trước mặt Gia Luật Tề, đưa tay đoạt lấy vật kia, chiếc nhẫn nhỏ được hắn nắm chắc trong lòng bàn tay.
Nhẫn bạch kim, giống như còn mang theo nhiệt độ cơ thể ấm áp, lại như lửa nóng, khiến toàn thân Dương Quá run lên, giật mình sửng sốt hơn nữa ngày mới có thế nói được, “Vật này ngươi lấy ở đâu?!” Đăng bởi: admin