Phàm Nhân Lão Sư

- Đây là đâu? - Ngô Thần xoa xoa trán, đầu đau như búa bổ, cả thân người rã rời không chút sức lực.

- Túc chủ, đây là không gian tư nhân của lão sư hệ thống.. - Giọng nói điện tử vang lên.

Ngô Thần mơ mơ hồ hồ, thầm nghĩ mình chỉ uống hơn mười cân rượu đã xuất hiện ảo giác thế này, không lẽ uống nhầm rượu giả? Lại là đứa tiểu quỷ học sinh nào bày trò quấy phá, không được, phải dạy cho chúng một bài học. Ngô Thần ngắt lời:

- Các em còn dám bịa đặt quậy phá? Ngày mai mời phụ huynh lên gặp tôi!

"Mời phụ huynh" luôn là câu thần chú thần diệu, dễ dàng khống chế được chín thành chín lũ học sinh quậy phá, chỉ là lần này dường như vô hiệu.

- Túc chủ, ngươi xác định vẫn tỉnh táo?

Không đúng, lần này Ngô Thần chắc chắn âm thanh điện tử kia trực tiếp xuất hiện trong đầu hắn. Nghĩ nghĩ, mồ hôi lạnh xuất hiện khắp người, không phải bị quỷ nhập đấy chứ, hắn bắt đầu lo lắng.

- Túc chủ, ta là khí linh của lão sư hệ thống, không phải ma quỷ.

Lão sư? Hệ thống? Đây là kim thủ chỉ của ta sao. Làm một con nghiện tiểu thuyết, hắn dễ dàng tiếp nhận hệ thống tồn tại. Hơn thế nữa, với IQ 200, hắn liền liên tưởng đến phải chăng hắn trở thành nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đấy chứ.


Ngô Thần tuyệt không thừa nhận cái IQ 200 là hắn tự phong, nhất định không nhận, chết cũng không nhận. Được rồi, hắn bắt đầu giao lưu với khí linh, tìm hiểu chức năng của hệ thống.

Lão sư hệ thống không rõ do ai tạo nên, chức năng chỉ có một, dạy học sinh trở thành cường giả vấn đỉnh thiên hạ. Các công năng phụ trợ cần túc chủ là Ngô Thần mở khóa, lão sư hệ thống cấp một chỉ mở khóa thương thành cấp một, vật phẩm mua trong thương thành chỉ có hắn và học sinh được chỉ định có thể sử dụng.

Ngô Thần nhìn thương thành mà hoa cả mắt, các loại vật phẩm nhiều vô số kể, tất cả đồ vật thường ngày đều có, thậm chí có cả "dì khăn".

- Ta là nam nhân, ngươi để thứ này trong thương thành là có ý gì? - Ngô Thần chất vấn.

- Ngươi không cần nhưng học sinh ngươi cần a! Ngươi cam đoan sau này ngươi không nhận nữ học sinh, trực tiếp từ bỏ nhiệm vụ?

- Được được được, ta chấp nhận. Nhưng xe lăn, tả em bé lại là thế nào? Chẳng lẽ học sinh có cả tàn tật và trẻ con?

- Ngươi đoán.

Ngô Thần không còn lời nào để nói, trực tiếp giơ tay đầu hàng.

- Nói nhiều như vậy, ngươi vẫn chưa phát quà tân thủ cho ta. - Hắn tà mị mị nói.

- Quà tân thủ? Túc chủ ngươi suy nghĩ nhiều. Ngươi là đang làm việc, không phải chơi game, lấy đâu ra quà tân thủ. Đề nghị túc chủ bỏ ngay suy nghĩ không làm mà đòi có ăn ấy đi.

Ngô Thần sụp đổ, gục ngã xuống đất, trên đầu tỏa ra làn sương tím âm u.

- Túc chủ không cần quá bi quan, bởi vì bi quan hơn còn ở phía sau.

- Ngươi cứ nói, ta không còn gì luyến tiếc nữa rồi. Người yêu bỏ ta, ngươi cũng muốn chơi ta. Ta thật hận!

- Túc chủ hiện còn 0 tích phân và một nhiệm vụ cần hoàn thành. Túc chủ muốn đi làm nhiệm vụ ngay không? Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, túc chủ sẽ bị trừ tích phân tương ứng. Khi tích phân về âm, trực tiếp gạt bỏ, thần hình câu diệt. Hết giờ nhận nhiệm vụ trực tiếp phán thất bại. Yên tâm, túc chủ vẫn còn nhiều thời gian suy nghĩ và chuẩn bị.


- Còn bao nhiêu thời gian chuẩn bị?

- Rất nhiều, còn ba mươi tám giây để suy nghĩ.. còn hai mươi chín giây..

Ngô Thần nổi nóng, đầu bốc lên từng làn khói đỏ dữ tợn.

- Tiên sư nhà ngươi, còn mấy chục giây ngươi kêu nhiều cái bíp. Nhận, nhận ngay luôn đi!

- Túc chủ xác định nhận nhiệm vụ? Không suy nghĩ thêm? Còn chín giây suy nghĩ.

Ngô Thần tức muốn trào máu:

- Ta bảo nhận liền nhận đi, nói nhiều như thế làm gì.

- Tích! Túc chủ Ngô Thần nhận nhiệm vụ thứ nhất: Vực dậy cơ đồ. Thế giới: Luân hồi vạn năm. Học sinh: Phản diện Lâm Thế Huy. Yêu cầu nhiệm vụ: Đào tạo Lâm Thế Huy đến luyện khí kỳ tầng mười hai và trận pháp sư cấp ba. Phần thưởng: Một nghìn điểm tích lũy.

Ngô Thần bỗng thấy trởi đất quay cuồng, cơ thể như bị kéo dài, vặn vẹo, không điểm tựa. Tưởng chừng chịu đủ giày vò qua vạn năm, hắn trở về mặt đất, xung quanh là các tòa nhà cao tầng, xe cộ qua lại tấp nập.

Ngô Thân khom người nôn khan, bỗng không kịp chuẩn bị, một chiếc xe lao đến, mắt thấy đã không kịp tránh né. Đáng giận hơn là lão tài xế không có nửa điểm hốt hoảng, dường như tông hắn là chuyện đương nhiên vậy.

Ngô Thần chưa kịp gọi đã thấy chiếc xe đã xuyên qua người hắn, chạy mất, xuýt nữa hô to gặp quỷ, vỗ vỗ ngực nghĩ lại mà sợ. Tiếp tục hàng loạt chiếc xe lao đến, xuyên qua người hắn, đi mất.


- Chuyện gì xảy ra? Hệ thống, hệ thống, đi ra cho ta!

- Túc chủ, ngươi có chuyện gì?

- Khí linh ngươi giải thích đi, thế này là thế nào? - Trong lúc hắn nói, thêm ba chiếc xe nối đuôi nhau xuyên qua người hắn.

- Có gì phải giải thích. Ngươi bây giờ là linh hồn thể, lời giải thích này có hài lòng ngươi không?

- Ý ngươi là ta đã chết?

- Không hẳn. Ở thế giới này túc chủ vốn không tồn tại, làm gì có chuyện chết hay không. Những phàm phu tục tử không thể phát hiện sự tồn tại của túc chủ, chỉ có người mở thiên nhãn và học sinh được chọn mới thấy được. Ta khuyên túc chủ vẫn nhanh hoàn thành nhiệm vụ, ngươi chỉ có một năm để hoàn thành.

Ngô Thần mới nhớ mình đã xuyên qua thế giới nhiệm vụ, hắn đọc tường trình nhiệm vụ. Học sinh mục tiêu, phản diện Lâm Thế Huy là thiên chi kiêu tử, con trai độc nhất của quốc phiệt thế gia Lâm gia, chịu đủ mọi ngưỡng vọng.

Hắn đỗ đạt tiến sĩ từ Mỹ về, chuẩn bị cùng nữ thần trong lòng, cũng là vị hôn thê kết hôn sinh con, mở ra nhân sinh tươi đẹp. Nhưng vị hôn thê kia cho hắn đội nón xanh rồi. Thế là hắn điên cuồng trả thù bất chấp thủ đoạn. Cuối cùng, hắn vẫn thua, thua cho nhân vật chính bật hack - kẻ thông đồng với hôn thê kia chống lại hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận