Phàm Nhân Lão Sư

Hai người Ngô Thần thừa cơ hỗn loạn xông ra vòng vây. Nhưng đây là thế giới tu tiên, bóng dáng họ vẫn bị thần thức của một số hung thú phát hiện.

Chúng truy đuổi, dồn ép hai người đến đường cùng, phía trước là vách đá cheo leo, sau lưng là đám hung thú khát máu.

Tới đoạn này thì nhân vật chính và người yêu nắm tay cùng lao xuống vách núi, cả hai đều sống sót nhưng lạc mất nhau. Nhân vật chính đi tìm nhưng phát hiện người yêu mất trí, có thể nhớ tất cả chỉ quên đúng cái người mà nó luôn mồm bảo yêu nhất thế này, sâu đậm thế kia.

Nhân vật chính phải dùng mọi cách để người yêu nhớ lại mình. Sau đó, nhân vật chính được bác sĩ bảo mắc bệnh hiểm nghèo, trở về liền trốn tránh người yêu. Lúc này người yêu hốt hoảng tìm kiếm khắp nơi.

Trong cả quá trình có thể xen lẫn vài kẻ thứ ba cho kịch bản thêm phần lâm li bi đát. Tuyệt, quá xuất sắc!

- Sư phụ suy nghĩ linh tinh cái gì? Người không mau nghĩ cách chúng ta sẽ chết đó. A? Có chuyện gì với đám hung thú này? Chúng nó lần lượt thất khiếu chảy máu chết rồi?

Hiên Viên Như Ngọc lung lay thân mình Ngô Thần rồi nhìn lại thì đám hung thú lần lượt ngã xuống, chết bất đắc kỳ tử, kinh nghi.

"Pi pi pi.."

- Ngươi là.. mộng ma?


Mộng ma biến mất đã lâu đột ngột xuất hiện, thân mình nó không thay đổi nhưng đôi cánh đã biến thành cánh hoa mạn đà la. Nó vui mừng bay xung quanh nàng kêu "pi pi pi".

Ngô Thần vừa hơi thanh tỉnh, chưa kịp nhìn rõ xung quanh liền hít phải phấn hoa mạn đà la, tiếp tục rơi vào ảo giác.

Hắn là dạng linh thể, phấn hoa mạn đà la chỉ khiến hắn mê loạn thần trí, không nguy hiểm tính mạng.

- Ta đang ở đâu? - Ngô Thần vuốt trán ngồi dậy.

- Sư phụ, người đã hôn mê hai ngày..

"Pi pi pi.."

- Đây là.. - Ngô Thần chưa nói hết câu liền có phấn hoa mạn đà la bay vào mũi.

- Sư phụ. Sư phụ. Ài, lại ngất rồi! Mộng ma, ngươi đừng làm rộn.

Ba ngày sau, Ngô Thần cuối cùng thanh tỉnh tìm hiểu tình hình.

Truớc đây, mộng ma hít phải phấn hoa mạn đà la, thần trí hỗn loạn bay khắp nơi, hại chết rất nhiều hung thú. Đến khi thanh tỉnh, nó không lập tức trở về mà quay lại hít tiếp phấn hoa mạn đà la.

Hít đi hít lại, nó nghiện rồi. Nó bay khắp nơi tìm hoa mạn đà la để thỏa mãn cơn nghiện giày vò. Đến bây giờ thì nó đã biến dạng, đôi cánh hóa thành cánh hoa mạn đà la, đỏ chót bắt mắt, liên tục rơi ra phấn hoa.

Đấy, thế mới bảo những chất độc phẩm thì không được thử dù chỉ một lần.

Nó bay ngang đúng lúc hai người bị hung thú vây công ở vách núi liền muốn ghé thăm cô chủ đôi chút rồi tiếp tục đi kiếm "độc phẩm".

Nhưng Hiên Viên Như Ngọc nào để nó bỏ đi, khế ước chủ tớ kiềm chế, nó chỉ có thể buồn bực theo về.

Nàng uống phá lập đan có thành phần vong tình thảo, tương khắc với độc hoa mạn đà la, nên nàng không xảy ra chuyện gì, thậm chí còn nhờ độc hoa mạn đà la trung hòa, không khiến nàng bị vong tình thảo làm quên mất người yêu.


"Pi pi pi pi", mộng ma trở về bay quanh nhà kêu liên tục.

- Mạn đà la, ngươi lại đi trêu chọc hung thú rồi đúng không?

Mộng ma bây giờ trông giống hoa mạn đà la, nên Hiên Viên Như Ngọc lấy tên mạn đà la cho nó.

Nó gieo rắc nỗi kinh hoàng khắp núi rừng, khiến các hung thú trông thấy liền sợ, nhao nhao tránh né.

Các hung thú gan lớn muốn chống trả đều đã nằm xuống. Đọc chương mới nhất tại dembuon.vn/thre/pham-nhan-lao-su-chu-he-mui-xanh. 133914. Mộng ma tốc độ quá nhanh, đánh đều đánh không trúng. Dùng pháp thuật ngăn cản phấn hoa đều khó khăn, nếu mộng ma muốn chơi, liền có đủ thời gian mài chết ngươi.

Nó bị cấm túc không cho đi tìm "độc phẩm", buồn bực liền rời nhà tìm phá hung thú khiến bọn chúng nơm nớp lo sợ, lệ rơi đày mặt, có hung thú không kịp đề phòng, chết oan chết uổng.

- Như Ngọc ngươi mới lén ăn mật sao?

- Không có a.

Không ăn mật âm thanh thế nào ngọt như vậy, muốn nếm thử, muốn nếm thử, ôi chết ta mất, Ngô Thần nghĩ.

Hiên Viên Như Ngọc che miệng mỉm cười, hừ hừ, ta sẽ càng ngày càng ngọt, xem ngươi cứng đến bao giờ.

Nàng đã khôi phục hoàn toàn, sau còn vượt lên trước, phá lập đan kích thích tiềm năng trong huyết mạch, giúp nàng có thể chất mới, thủy linh tiên thể.


Thể chất này là vua của các thể chất hệ thủy, rất quý hiếm. Người mang thủy linh tiên thể có thể điều khiển nước dễ dàng như cánh tay mình, tốc độ thi triển kỹ năng hệ thủy cực nhanh, tiêu hao lại giảm bớt cả trăm lần mà cường độ cũng tăng gấp trăm ngàn lần, có thể xưng đồng cấp vô địch.

Hiên Viên Như Ngọc bế quan tu luyện khiến Ngô Thần trở thành người thừa, nhàm chán đi theo xem mộng ma trêu chọc hung thú.

- Cùng là linh thể, tại sao sinh linh nào cũng thấy mộng ma, mà ta cần phải người mở thiên nhãn mới nhìn được?

- Ba ba, linh thể cũng có nhiều loại: Chân linh thể, hư linh thể, ẩn linh thể, tiềm linh thể, quỷ linh thể..

Mộng ma là chân linh thể, có khả năng tương tác với sinh linh thực thể cao nhất, nhờ đó nó dễ dàng xâm nhập, khống chế giấc mộng của sinh linh thực thể.

Pa pa là hư linh thể, sinh linh thực thể phải mở thiên nhãn mới có thể nhìn thấy.

- Thiên ma thuộc loại nào?

- Thiên ma không tính là sinh linh, không phải linh thể cũng không phải thực thể. Chúng giống như một đoạn mã độc, mục đích xâm nhập các thế giới nhằm hút khô và phá hủy thế giới đó. Con chỉ có thể tiết lộ như thế, còn kiến thức khác, cần ba ba thăng cấp hệ thống mới có quyền lợi được biết.

Cùng lúc đó, hai đạo nhân kia đã đến Huyền Minh giáo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận