Thiên kiếp phủ xuống, mây đen hội tụ che kín bầu trời. Áp lực trầm trọng như núi, ai nấy đều sợ hãi.
- Không tốt. Thiên kiếp thiên tiên cảnh phủ xuống. Giáo chủ hỏa luyện tiên cốt thành công rồi. - Một lão giải bán tiên cảnh kinh hô.
- Giáo chủ độ kiếp thành công sẽ ra tay với chúng ta đầu tiên. Bây giờ phải làm thế nào?
Kiếm Thiên trong lòng kinh dị hết mức, chuyện khó như vậy mà ả cũng có thể thành công, cố gắng bình tĩnh nói:
- Chúng ta không thể ngồi chờ chết. Chi bằng tương kế tựu kế giả vờ nghe lệnh, đợi đại quân lục quốc đánh đến lại tìm cơ hội phản chiến.
Dùng huyền minh hỏa luyện tiên cốt chính là Kiếm Thiên hắn đề nghị. Tu luyện vốn cần phải thuận theo tự nhiên, đi chậm từng bước. Mọi biện pháp đốt cháy giai đoạn đều có hậu quả kèm theo, hoặc nguy hiểm trùng trùng, hoặc căn cơ hao tổn nghiêm trọng, cũng có thể cả hai.
Thừa cơ lục quốc liên quân, biết Hiên Viên Như Ngọc nôn nóng đề thăng tu vi, hắn liền dẫn dụ nàng dùng hỏa luyện tiên cốt. Bí pháp này vô cùng nguy hiểm, trăm người chỉ được một thành công, nhưng căn cơ đều biết hao tổn trầm trọng.
Người thường đều nguy hiểm như vậy, huống hồ thủy linh thể của Hiên Viên Như Ngọc. Thường thức là thủy khắc hỏa, nhưng huyền minh hỏa không phải hỏa diễm bình thường, nó vốn là một loại âm hỏa cường đại, thủy bình thường không thể khắc chế, ngược lại còn bị nó khắc chế, trở thành nhiên liệu thiêu đốt.
Hiên Viên Như Ngọc dùng huyền minh hỏa luyện cốt chắc chắn thập tử vô sinh. Nhưng hắn nào ngờ nàng không phải thủy linh thể bình thường, mà là vô thượng thủy linh thể, thủy linh tiên thể, huyền minh hỏa trước mặt thể chất này giống như cháu trai, bị áp chế phải thành thật làm việc.
Thủy linh thể bình thường thập tử vô sinh, Hiên Viên Như Ngọc lại là hữu kinh vô hiểm, chịu "chút giày vò" liền thành.
Nàng bây giờ đang ngự khí phi hành dưới kiếp vân, tay cầm huyền minh kiếm chỉ xéo. Tiên thai, tiên huyết, tiên cốt hợp nhất, thức tỉnh tiên thể bẩm sinh của nàng. Đúng vậy, người có tiên thể bẩm sinh liền có thể thức tỉnh hoàn toàn khi tu vi tấn cấp thiên tiên cảnh.
Tiên thể khí thế tỏa ra, đối chọi gay gắt với kiếp khí. Kiếp vân đang đè nặng xuống, bắt được khí thế của tiên thể liền đình chỉ. Hai bên cầm cự, không ai nhường ai.
Đám người Huyền Minh giáo tụ tập ở quảng trường nín thở nhìn giáo chủ độ kiếp. Không giống cao tầng muốn nàng thất bại, các thế hệ trẻ đều xem nàng là thần tượng, tự nhiên cầu nguyện nàng thành công tấn thăng thiên tiên, trở thành chỗ dựa cho họ.
Kiếm Nhược Tuyết là một hiện tượng ở Huyền Minh giáo, nàng chỉ dùng mười năm đã bước vào thiên tiên cảnh, tốc độ tu luyện nhanh nhất từ trước đến nay. Tăng thêm nàng xinh đẹp, lương thiện, đối xử với mọi người lạnh nhạt chút nhưng âm thanh nàng ngọt, lên làm giáo chủ liên tục lập công mở rộng môn phái, tạo cơ hội cho đệ tử, giáo chúng kiến công lập nghiệp, nở mày nở mặt.
Giữa lúc Hiên Viên Như Ngọc và mọi người chờ đợi thiên kiếp trút xuống, kiếp vân bỗng dần tan biến, bầu trời trở nên thoáng đãng, thấy rõ cả bầy tiên điểu kết đàn bay chéo qua phía cuối chân trời. Nàng không hiểu ra sao, nhưng không cần độ kiếp là tốt, không suy nghĩ nhiều, thu hồi huyền minh kiếm, phi thân xuống.
- Chúc mừng giáo chủ tu vi tinh tiến, thành công tấn cấp thiên tiên cảnh!
Trông thấy nàng đáp giữa quảng trường, cao tầng Huyền Minh giáo tranh nhau tiến lên chúc mừng, những lời có cánh không cần tiền liên tục tuông ra.
Nàng mỉm cười nhàn nhạt, tiền hô hậu ủng bước vào sảnh nghị hội. Đám lão già cao tầng nối đuôi theo sau.
Các đệ tử hoan hô, hỗn loạn bừng bừng tổ chức tiệc mừng. Họ chưa biết đại quân lục quốc tiến đánh Huyền Minh giáo, cho rằng giáo chủ tấn thăng là trời cao chiếu cố, từ đây bản giáo đi lên như diều gặp gió.
- Giáo chủ, tuy ngươi tấn thăng thiên tiên cảnh. Nhưng nguyên soái liên quân lục quốc Tạ Nhẫn là thiên tiên trung kỳ lâu năm. E rằng ngươi không phải đối thủ của hắn.
Đợi mọi người an tọa, một lão giả bán tiên cảnh lo lắng nói, dẫn đến mọi người cùng gật đầu tán thành.
- A? Các ngươi cho rằng phải làm thế nào mới ổn? - Hiên Viên Như Ngọc hứng thú hỏi.
- Vì hương hỏa của bản giáo, hay là chúng ta hàng đi..
Không đợi lão giả nói xong, cả thân mình bỗng tan thành cát bụi. Toàn trường không kịp chuẩn bị đã thấy gió thổi cho toàn thân bụi bặm, đều kinh nghi nhìn nàng.
- Hừ, bất kể ai nói một tiếng hàng đều lập tức bị giảo sát. - Hiên Viên Như Ngọc hừ lạnh nói.
Hàng là không thể nào hàng. Ai cũng có thể hàng, chỉ riêng nàng không được hàng.
- Kiếm Nhược Tuyết, ngươi thật độc ác. Đại trưởng lão chỉ nói một câu ngươi liền giết hại. Không sợ lạnh tâm các vị công thần ở đây sao? - Kiếm Thiên đứng dậy chỉ nàng mắng.
Nhìn mọi người gật gù biểu thị ủng hộ, hắn càng dương dương tự đắc. Ta có toàn bộ cao tầng ủng hộ, còn sợ con tiểu nha đầu ngươi sao, hắn nghĩ.
- Thế nào, đại bá cũng muốn hàng?
Hiên Viên Như Ngọc vừa nói vừa vận chuyển công pháp tạo ra một quả cầu năng lượng, tỏa ra khí thế bức người. Kiếm Thiên hùng hổ chợt cảm thấy lòng lạnh lẽo. Hắn có mọi người ủng hộ thì thế nào, nàng một người liền đủ. Hắn như quả bóng xì hơi, im lặng ngồi xuống, bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt.
- Các ngươi lo lắng không phải không có đạo lý, nhưng ta dựa vào cũng không phải chỉ tu vi tăng tiến. Tạ Nhẫn dám đến, ta cho hắn có đi không về.
- Chẳng lẽ giáo chủ có sắp xếp khác? - Một lão già hứng thú hỏi.
- Thiên cơ bất khả lộ. Các ngươi cứ chờ ta diệt đám người Tạ Nhẫn, liền đốc quân tiêu diệt lũ sâu kiến phía dưới.
Kiếm Thiên nghe vậy liền lo lắng, đột nhiên thấy Hiên Viên Như Ngọc nhìn chằm chằm liền giật mình, âm thầm lau mồ hôi lạnh.
- Các ngươi giải tán đi, nghiêm đốc cấp dưới làm việc, chuẩn bị mọi việc cho tốt, kẻ nào nhiễu loạn quân tâm, tiền trảm hậu tấu.
Kiếm Thiên lén lút đi ra hậu sơn, thả đi hạc giấy truyền tin.
- Tam trưởng lão, ngươi làm gì?
Hai tên đệ tử Huyền Minh giáo đúng lúc đi ngang trông thấy, một kẻ kinh hô, người còn lại chắp tay cúi người thi lễ:
- Tam trưởng lão hảo! Ngài tiếp tục ngắm cảnh. Chúng đệ tử xin phép thối lui.
Nói rồi lôi kéo kẻ kia rời đi. Chợt hai người cảm giác ngực đau nhói, nhìn xuống đã thấy phi kiếm đâm xuyên tim, mũi kiếm ướt đẫm máu tươi, nhỏ giọt xuống đất.
Trong khi ngã xuống, tên đệ tử kính lễ thầm nghĩ, thấy điều không nên thấy cũng thôi đi, ngươi nhất kinh nhất xạ làm gì, đúng là không sợ đối phương cường đại, chỉ sợ đồng đội ngu như heo, giáo chủ nói không sai a.