Phàm Nhân Lão Sư

Ngô Thần bị đả kích không nhẹ, cuối cùng đành chấp nhận sự thật cay đắng. Học sinh yêu nghiệt chỉ có thể khiến lão sư ngã đổ từ lớp này đến lớp khác. Làm một giáo viên nhân dân, hắn đã quyết tâm liều chết không còn manh giáp.

JK Math bị phong ấn suốt ba ngàn năm, cơ thể cũng đình chỉ phát triển, nhưng có thể nghe được bên ngoài. Theo tu vi tinh tiến, khoảng cách nghe được càng xa. Những kiến thức và ngôn ngữ cũng từ đó mà học tập.

Ngô Thần bắt đầu công cuộc làm giáo viên của mình, dạy học. Cũng may hệ thống thân thiện mặc định cho hắn biết các kiến thức cơ bản của thế giới này, ngôn ngữ và chữ viết cũng không ngoại lệ.

Hắn tiêu tốn gần hai ngàn tích phân chỉnh trang lại bản thân và Math. Cô bé trở nên gọn gàng và xinh đẹp rạng rỡ.

Cô bé có nét xinh đẹp phương Tây, đôi mắt hai màu bên tím bên xanh như hai viên bảo châu khảm vào khiến Ngô Thần kinh ngạc không ngớt.

Hai thầy trò dựng nên ngôi nhà trên cây, cứ thế yên ổn sống qua một năm.

- A.. - Math thét dài hoảng sợ.

- Có chuyện gì?


Ngô Thần cầm kiếm thủ vững, lo lắng ngoại nhân xâm phạm, hắn không quên cô học trò có khả năng bị thiên ma dụ dỗ, sơ suất liền chơi xong.

- Lão sư, con bị thương rồi!

- Ai làm con bị thương? Thương ở đâu?

Math ngượng ngùng chỉ chỉ dưới chân. Ngô Thần nhìn nhìn, không phải có dâu đấy chứ?

Ngô Thần đành ù ù cạc cạc mua dì khăn và dạy cô bé sử dụng. Hắn bắt đầu oán trách hệ thống tìm cho hắn một nhiệm vụ quá nhàn chán.

Ở cách đó không xa, vài làn khói đen lượn lờ qua các tán cây, còn nghe ra vài âm thanh đục ngầu:

- Ta ngửi được mùi máu tươi ở quanh đây. Mùi máu này thật tinh khiết. Đúng rồi, mùi này chính xác là của thánh sứ. Chúng ta phải lập tức hành động! Các ngươi nhanh tản ra tìm kiếm xung quanh trăm dặm!

Một làn khói đen lướt đến nhà trên cây, hắn hít hà mùi thơm tỏa ra từ đó đầy thèm thuồng. Hình ảnh hai người Ngô Thần như thước phim đen trắng vặn vẹo đập vào mắt làn khói đen kia.

- Lão sư, có người nhìn lén!

Không cần Math nói, Ngô Thần cũng thông qua thần thức thấy được làn khói đen.

- Math, âm thầm bắt hắn!

- Lão sư yên tâm đi. Để ta!

Làn khói đen chưa biết bản thân lộ hãm, vẫn tham lam hút lấy hương khí tỏa ra từ ngôi nhà.

Hắn vui mừng vì chỉ mới hít ba hơi liền tấn thăng một cấp, hừ hừ, đợi hắn tiến giai liền trở về cắn nuốt trưởng quan thay thế vào đấy, tiếp đó lại âm thầm trở về đây hút hương khí tu luyện, ma vương, ma hoàng cái gì đều sẽ bị hắn đạp dưới chân.


Ngô Thần nếu biết được chắc chắn không khách khí bảo, ngươi suy nghĩ nhiều, ngươi không có chân

Phong ấn làn khói đen vào viên bi thủy tinh bằng đầu ngón tay, Math chạy vào khoe thành tích.

- Lão sư, con bắt được rồi này. Đây là sinh vật gì trông thật kỳ lạ. Con phải phong ấn hắn vào đây mới bắt giữ được.

Nhìn ánh mắt trong suốt như muốn nói nhanh khen ta, Ngô Thần xoa đầu cô bé, tiếp nhận viên bi quan sát.

Bên trong quả cầu, làn khói đen tí xíu đang lung tung va chạm, mỗi lúc nó tiếp xúc với thành quả cầu liền có ánh sáng nhàn nhạt loé lên.

Ngô Thần nghĩ đến thiên ma, đọc qua vô số tiểu thuyết mạng, hắn biểu thị cẩu tác giả lại hùa theo số đông, miêu tả hình tượng thiên ma như vậy thôi, rất nhàm chán.

Tên thiên tăng tốc va đập vào thành quả cầu biểu thị không phục, ngươi đổ oan cho tác giả, ta vốn hình dạng đẹp trai như vậy, tác giả đại đại chỉ đem vẻ đẹp ấy bộc quang ra thôi.

- Lão sư, lại có đám sinh vật hôi hám này tiếp cận. Con đi dọn dẹp chúng!

- Được. Nhớ cẩn thận!


Ngô Thần chỉ là phàm nhân, không muốn cũng đành phải để Math ra tay. Math là mục tiêu của thiên ma, sơ ý liền bị bắt rơi mất.

Lát sau, Math vui vẻ cầm theo mười viên bi đưa cho Ngô Thần, đôi mắt long lanh nước ấy không cần nói cũng biết muốn nói nhanh khen ta, khen ta!

Tất nhiên Ngô Thần không tiếc lời khen ngợi cô bé. Ở chung một năm, Ngô Thần biết cô học trò này rất chịu lời ngon ngọt.

Nhớ lại trước đây, hắn dùng mọi thủ đoạn, kiên trì dụ dỗ suốt mười ngày, Math vẫn không hề lung lay, tâm tính cứng cỏi như thành đồng, nhất quyết không bái sư. Ấy thế mà vô tình hắn nói cô bé dễ thương, thành đồng ấy liền trực tiếp đổ sụp, đổ ngay tức khắc, không cần thời gian chờ, khiến hắn mộng bức nửa ngày.

Tiếp đó Ngô Thần liền hiểu tại sao hệ thống nhấn mạnh bảo vệ cô bé khỏi dụ dỗ của thiên ma. Nhiễu loạn tâm thần, quyến rũ lôi kéo luôn là cường lực của thiên ma, cô bé chịu khen như vậy sao có thể thoát khỏi.

Thời gian dài sau đó Ngô Thần không thể không cường điệu giáo dục cô bé, chỉ có ta khen con mới là chân tâm thật ý, những kẻ khác đều chỉ muốn lừa gạt, cô bé nghe lời vâng dạ, gật đầu liên tục.

Bỗng một đạo thần thức cực mạnh quét qua. Ngô Thần hốt hoảng đứng bật dậy kinh hô:

- Không tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận