Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Dịch giả: NguyenDzung

Đôi mắt Hàn Lập bỗng sáng lên, không chút để ý chút những công pháp tên gọi rườm rà kia, chỉ nhìn những thần thông bí thuật Thời Gian Pháp Tắc.

"Môn "Chân Ngôn Đại Thủ Ấn" này là thần thông hàng ma của Chân Ngôn môn ta, dùng lực lượng Thời Gian Pháp Tắc luyện thành một tôn đại thủ ấn, bên trong bao hàm cửu trọng quang quyển, có thể đem lực lượng Thời Gian Pháp Tắc có tính chất khác biệt tồn trữ trong quang quyển, tồn trữ càng nhiều, uy lực càng lớn. Lúc đối địch, Chân Ngôn Đại Thủ Ấn đánh ra một trảo, chín lực lượng Thời Gian Pháp Tắc đồng thời chấn động, không gì không phá."

"Môn "Diệt Thời Thần Quang" này cũng là thần thông thuộc tính công kích, lấy Thời Gian Pháp Tắc chi lực cô đọng thành một đạo Hàng Ma Thần Quang, uy lực đủ xuyên thủng hư không."

"Môn "Khốn Thiên Tỏa" này là loại thần thông giam cầm, tu luyện tới cực hạn có thể giam cầm Chư Thiên vạn vật."

Bên cạnh minh bài chỉ có tên gọi những thần thông này, Di La lão tổ cũng không giải thích cặn kẽ, chỉ giảng giải công hiệu từng thần thông cho Hàn Lập.

Hàn Lập càng nghe, càng động tâm, hơn nữa còn thấy chấn động.

Mỗi một môn thần thông thời gian ở đây đều cực kỳ huyền diệu, ẩn chứa đủ loại thiên địa đại đạo huyền bí, vượt quá tưởng tượng của hắn.

Mà số lượng thần thông Thời Gian Pháp Tắc tại đây cũng rất nhiều, không dưới mấy trăm loại.

Thậm chí Hàn Lập còn thấy các loại thần thông hắn đã tự mình tu luyện qua "Nghịch Chuyển Chân Luân", "Chân Thực Chi Nhãn", "Pháp Ngôn Thiên Địa".

"Ta thấy Hàn tiểu hữu đã học xong mấy loại thần thông "Nghịch Chuyển Chân Luân" "Pháp Ngôn Thiên Địa", thế nhưng đều chỉ đạt tới sơ cấp, nhiều nhất chỉ là giai đoạn trung cấp, cũng không tu luyện tinh thâm, thực sự đáng tiếc. Tiềm lực hai môn thần thông này rất lớn, ngươi lại không thể khai thác hết." Hai mắt Di La lão tổ đánh giá trên dưới Hàn Lập, đột nhiên nói ra.

"A, kính xin Di La tiền bối chỉ điểm." Hàn Lập nghe nói lời này, vội vàng hỏi.


" Hiệu quả thần thông "Nghịch Chuyển Chân Luân" chỉ một, làm sao tu luyện, thuần túy nhìn có thể gia tốc bản thân đến mức độ nào. Hàn tiểu hữu ngươi tự gia tốc bản thân mười mấy lần đã đến cực hạn, người tu luyện "Nghịch Chuyển Chân Luân" tới cảnh giới cao thâm, có thể gia tốc gấp mấy trăm lần, thậm chí hơn ngàn lần." Di La lão tổ mỉm cười, nói ra.

"Gấp mấy trăm lần! Hơn ngàn lần!" Hàn Lập hít sâu một hơi.

" "Nghịch Chuyển Chân Luân" hiệu quả đơn nhất nhưng uy lực to lớn, có thể nói là thần thông phụ trợ mạnh nhất Chân Ngôn môn, chỉ là thuật này tạo gánh nặng cực lớn đối với cơ thể, muốn tu luyện thuật này nhất định phải tăng cường rèn luyện nhục thân. Ta thấy nhục thể ngươi đã cực mạnh, "Nghịch Chuyển Chân Luân" lại chỉ tu luyện ở tình trạng nông cạn như vậy, thực sự đáng tiếc." Di La lão tổ nhìn Hàn Lập kỳ quái, nói ra.

Trái tim Hàn Lập đập thình thịch, đồng thời hưng phấn, cũng âm thầm tự trách bản thân mình chủ quan quá mức.

Lúc trước hắn tu luyện "Nghịch Chuyển Chân Luân" tới mức có thể đem gia tốc bản thân mười mấy lần, đã cảm thấy tương đối đủ, liền không nghiên cứu lại thần thông này.

Sau đó hắn có khẩu quyết công pháp « Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết », liền một mực chú tâm tu luyện, không còn nghiên cứu qua thần thông thời gian khác, càng không nghĩ đến môn thần thông "Nghịch Chuyển Chân Luân".

"Về phần "Pháp Ngôn Thiên Địa" chính là ngôn xuất pháp tùy, tuyệt thế thần thông điều khiển thiên địa, vừa rồi ta giảng đạo cũng vận dụng một chút "Pháp Ngôn Thiên Địa", uy năng như thế nào ngươi hẳn đều thấy được. Thần thông này đối với lực lượng thần thức yêu cầu rất cao, thần thức càng mạnh, uy lực "Pháp Ngôn Thiên Địa" càng lớn, thần thức của ngươi cũng mạnh mẽ phi thường, hơn xa cùng giai, có thể so với tồn tại Đại La, có căn cơ hùng hậu như vậy, "Pháp Ngôn Thiên Địa" của ngươi vẫn còn loanh quanh trong cảnh giới huyễn thuật, thật sự lãng phí." Di La lão tổ lắc đầu nói ra.

"Nếu có thể tu luyện huyễn thuật đến cảnh giới cao thâm, cũng sẽ hữu dụng tương đương." Hàn Lập hao tốn không ít tâm huyết vào "Pháp Ngôn Thiên Địa", nghe vậy thoáng có chút không phục.

" "Pháp Ngôn Thiên Địa" không phải thần thông huyễn thuật, chỉ có thể lừa gạt một vài người bình thường, cơ bản là vô dụng khi gặp phải người chuyên về Huyễn Thuật Pháp Tắc, chỉ phất tay liền bị phá, ngươi ngày sau chớ có tiếp tục cố gắng phương hướng sai lầm." Di La lão tổ nói ra, giọng điệu có chút răn dạy.

Hàn Lập cũng không tức giận, dù sao đối phương thật tâm thực lòng chỉ điểm hắn tu luyện, gật đầu đáp lại một tiếng, sau đó tiếp tục đi thẳng về phía trước, quan sát những thần thông thời gian khác.

Giờ phút này hắn đã hiểu rõ tiềm lực và uy năng của "Nghịch Chuyển Chân Luân" và "Pháp Ngôn Thiên Địa", cả hai đều vô cùng thích hợp thần thông bản thân.


Nhận thấy hai môn thần thông này còn không tu luyện tinh thâm, lại nhìn những thần thông thời gian khác, hắn trở lên tỉnh táo hơn rất nhiều, không sốt ruột như trước.

Hàn Lập đột nhiên dừng bước, nhìn về một môn thần thông, chính là "Bất Hủ Kim Vân" vừa rồi mới lấy được.

"Môn thần thông này là đệ nhất thần thông phòng ngự của Chân Ngôn môn, sau khi luyện thành vạn tà bất xâm, đáng tiếc điều kiện tu luyện thần thông này vô cùng hà khắc, ngươi dù đã lấy được phương pháp tu luyện môn thần thông này, tốt hơn là không nên tùy tiện dùng thử." Di La lão tổ mở miệng nói ra.

"Người cũng biết..." Hàn Lập nghe vậy giật mình.

"Cái này đương nhiên, vừa xuất hiện trong Chân Ngôn môn ta đã biết ngay, nếu ngay cả chút bản lãnh này ta cũng không có, làm thế nào chấp chưởng Chân Ngôn môn." Di La lão tổ từ tốn nói.

Hàn Lập nghe lời nói này, trên mặt hơi nóng lên, thì ra mình một mực ở trong tầm mắt Di La lão tổ, bản thân lại coi là không bị phát hiện, thật là tự phụ.

Lại nghĩ tới hành vi lúc trước của chính mình, chỉ bằng bản thân mà dự định thử xông vào Cửu Nguyên quan, hoàn toàn không bận tâm rằng mình bị Thiên Đình liên thủ Cửu Nguyên quan truy nã, thực sự tự đại và bất cẩn quá mức, hậu quả bị Xích Mộng cùng Diệu Pháp Tiên Tôn truy sát. Nếu không có Bình Linh thôi động Chưởng Thiên Bình cứu giúp, giờ này hắn dù không vẫn lạc, cũng đã rơi vào tay Cửu Nguyên quan hoặc Thiên Đình, cuối cùng sẽ khó thoát khỏi cái chết.

Những năm này hắn tu luyện tiến triển cực nhanh, Thời Gian Pháp Tắc cũng tinh tiến mau chóng, thế nhưng tâm cảnh tu luyện lại không theo kịp, mới dẫn tới những hành vi không có lý trí như vậy.

Nghĩ tới đây, Hàn Lập khẽ thở một hơi, như thể mang tất cả cảm xúc kiêu ngạo cùng tự đại cảm phun ra, trong lòng như được dội một gáo nước lạnh, hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.

Hắn lập tức tiếp tục đi về phía trước, xem xét các loại thần thông, rất nhanh đến chỗ sâu nhất đại sảnh.

Trong ô vuông cuối cùng này lại rỗng tuếch, tuy trên cạnh minh bài viết tên gọi « Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết », nhưng không có điển tịch « Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết ».


Không chỉ như vậy « Chân Ngôn Hóa Luân Kinh », « Đoạn Thời Lưu Hỏa Tập », năm nhánh công pháp cũng không nhìn thấy ở chỗ này.

"« Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết » chính là bảo điển trấn phái của Chân Ngôn môn, từ trước đến nay đều truyền miệng, không ghi văn tự." Di La lão tổ nói ra.

"A, thì ra thế." Hàn Lập nghe vậy nhíu mày lại, gật đầu nói.

Nhưng trong lòng hắn nghi hoặc không hiểu, bởi vì sau này, các loại công pháp « Chân Ngôn Hóa Luân Kinh », « Huyễn Thần Bảo Điển », « Thủy Diễn Tứ Thời Quyết » đều viết thành điển tịch, lại lưu truyền khá rộng.

Tuy nhiên sau này Chân Ngôn môn bị Thiên Đình tiêu diệt, khi đó có thể dẫn đến điển tịch tông môn tứ tán.

"Công pháp thần thông đã xem hết, Hàn tiểu hữu, đi theo ta xem Tàng Bảo điện một chút." Di La lão tổ cười nói.

"Vui lòng tuân mệnh." Hàn Lập gật đầu nói.

Thế là hai người quay trở lại, đi tới bên cạnh Tàng Bảo điện.

Bố cục trong Tàng Bảo điện cũng không khác biệt lắm, trên vách tường đại sảnh đào từng khoảng trống, bên trong cất giữ các loại Tiên khí, một bộ mấy trăm thanh phi kiếm màu vàng óng, một mặt gương đồng màu vàng bắn ra bảo quang bốn phía, một cái hồ lô năm màu, một tấm lưới tơ màu trắng nhu hòa như mây, vân vân.

Tuy nhiên nơi này có chút khác nơi để điển tịch, mỗi món Tiên khí ở Tàng Bảo điện này đều có pháp trận bên cạnh chăm sóc.

Phẩm chất những Tiên khí này đều rất cao, kém nhất cũng là lục phẩm Tiên khí, mấy món Tiên khí tốt nhất hoàn toàn không kém hỏa châu màu trắng của Hàn Lập, trong đó còn có hai món là Thời Gian Tiên Khí.

Chỉ là Hàn Lập nghĩ lại những chuyện đã trải qua, tâm cảnh hoàn toàn trầm tĩnh, cũng không vì đó mà thay đổi, nhìn qua một lần rồi đi.

"Hàn tiểu hữu, Chân Ngôn môn ta còn có những nơi bất phàm khác, có muốn nhìn xem? bản dịhc của bạhc ngọc sách" Di La lão tổ lần nữa mời nói.

"Không cần, thực lực Chân Ngôn môn, tại hạ đã hiểu rõ ràng, đầy đủ. Đúng là vô cùng cường đại, chỉ là tại hạ đã quen độc lai độc vãng, huống chi cũng không có cách nào ở lại nơi này lâu, chuyện bái sư thôi được rồi." Hàn Lập lắc đầu, im lặng một lát sau chắp tay nói ra.


Thời gian đạo văn trên viên luân màu vàng bây giờ chỉ còn lại có gần một nửa, còn có thể dừng lại ở nơi này trên dưới khoảng hai ngày, nếu như bái nhập Chân Ngôn môn, thời gian Di La lão tổ có thể chỉ điểm hắn cũng không nhiều.

Mà Chân Ngôn môn có đại thù diệt môn với Thiên Đình, thù hận mức này không thể nào hóa giải, chỉ có cách hoàn toàn hủy diệt đối phương mới có thể chân chính kết thúc.

Chân Ngôn môn mặc dù cường đại, nhưng so sánh với quái vật khổng lồ như Thiên Đình, vẫn kém xa.

Bây giờ hắn bái sư, dù có thể đạt được một chút lợi ích, nhưng cũng sẽ hoàn toàn can thiệp vào ân oán không chết không thôi của Chân Ngôn Môn với Thiên Đình, thật sự là hại lớn hơn lợi.

Sắc mặt Di La lão tổ bình tĩnh nghe hết lời Hàn Lập nói, cũng không tức giận hay kinh ngạc, như thể sớm đoán trước Hàn Lập sẽ đáp lại như thế.

"Xem ra Hàn tiểu hữu quả nhiên như lời người kia nói, là một người vô cùng tỉnh táo, không bị các loại công pháp, thần thông, tiên khí vừa rồi làm cho hoa mắt, rất tốt." Di La lão tổ cũng không vì Hàn Lập cự tuyệt mà tức giận, ngược lại lộ ra vẻ tươi cười.

Hàn Lập thấy cảnh này, nhíu mày lại.

"Hàn tiểu hữu không muốn cuốn vào tranh đấu giữa Chân Ngôn môn với Thiên Đình, chỉ là ngươi đối với môn công pháp « Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết » này không chỉ hiểu rõ, mà còn tu luyện « Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết », bất kể có hay không gia nhập Chân Ngôn môn, đều không thể thoát khỏi sự truy sát không ngừng của Thiên Đình. Mà nếu như ta không có nhìn lầm, ngươi bây giờ cũng đã có chút thù hận cùng Thiên Đình, thậm chí bị chúng truy sát a?" Di La lão tổ từ tốn nói.

"Làm sao mà biết?" Hàn Lập trong lòng run lên, hỏi ngược lại.

"Ta có thể cảm nhận được, trên người ngươi có Luyện Thần Thuật cùng khí tức mặt nạ Luân Hồi điện, mà không phải mặt nạ thành viên phổ thông, hẳn là Luân Hồi Chi Tử. Huống hồ ngươi tu luyện Thời Gian Pháp Tắc, càng làm Thiên Đình kiêng kỵ, quan hệ ngươi và Thiên Đình không hỏi cũng biết." Di La lão tổ cười nhạt nói.

"Tiền bối tuệ nhãn như đuốc." Hàn Lập im lặng một lát, gật đầu nói.

"Cho nên nói, ngươi có gia nhập Chân Ngôn môn hay không, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến thái độ Thiên Đình đối với ngươi, thậm chí Thiên Đình đã nhận định ngươi chính là đệ tử Chân Ngôn môn." Di La lão tổ còn nói thêm.

Hàn Lập không nói gì, sắc mặt lại trầm xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận