Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Dịch: Đậu Đỏ

Biên: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Trong lòng Hàn Lập trầm xuống, miệng phát ra một tiếng hét dài, kim quang quanh người đại phóng, linh vực trong nháy mắt nồng đậm gấp mấy lần.

Năm kiện hóa vật Chân Ngôn Bảo Luân, Đoạn Thời Lưu Hoả, Quang Âm Tịnh Bình, Huyễn Thần Sa Lậu, Đông Ất Thần Mộc... đều hiển hiện, cấp tốc chuyển động, vây quanh thân thể hắn, mỗi vật đều tỏa ra kim quang chói mắt.

Chân Ngôn Bảo Luân quay vòng vòng không ngớt, tỏa ra kim quang vạn trượng, giống như trăng sáng nhô cao, chiếu rọi khắp bốn phía...

Kim diễm Đoạn Thời Lưu Hoả cuồn cuộn, vô số ánh lửa bắn ra bốn phía, dày đặc giống như lưu tinh (sao băng) từ trên không rơi xuống...

Một con sông thời gian rất dài uốn lượn chảy ra từ trong Quang Âm Tịnh Bình, mang theo khí thế cuồn cuộn lao đi...

Một tiếng "Phốc" từ Huyễn Thần Sa Lậu, hóa thành một bãi cát lớn màu vàng, nâng thân thể Hàn Lập lên...

Đông Ất Thần Mộc như gặp mùa xuân mà sinh sôi, từ một hóa hai, nhanh chóng diễn hóa thành một mảnh rừng rậm rạp, trải rộng ra khắp nơi...

Linh vực ngưng tụ thành thực chất, hư không xung quanh thạch điện đại biến, trong nháy mắt biến thành một thế giới chân thực.

Chỉ trong một thoáng, năm cỗ lực lượng thời gian pháp tắc cường đại do Ngũ Hành luân phiên diễn hóa ra, giao thoa lẫn nhau, trong nháy mắt đã khu trừ đi pháp tắc cổ quái đang tản ra từ bạch cốt cự trảo, hầu như không còn.

Sắc mặt Hàn Lập buông lỏng, toàn lực thúc giục Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết, uy năng linh vực tăng mạnh, nhưng lại không mở rộng phạm vi ra.

Bởi vì phạm vi linh vực càng lớn, uy lực sẽ bị phân tán, đối mặt với tồn tại cấp Đạo Tổ, hắn đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm bực này.

Hồn hoả trong hai mắt Cốt Hoàng cuồng thiểm, bấm niệm pháp quyết điểm một cái, một đạo hào quang bạch cốt bắn ra, dung nhập vào trong bạch cốt cự trảo.

Trên bạch cốt cự trảo lập tức đại phóng quang hoa, hai cái xương tay bị vỡ nát trong nháy mắt khôi phục như lúc ban đầu, giống như năm thanh khảm đao khổng lồ, hung hăng chém lên trên linh vực bao quanh Hàn Lập.

"Xoẹt" một tiếng, linh vực của Hàn Lập lập tức bị chém thành năm cái rãnh lớn, cơ hồ bị chém thành sáu phần.

Nhưng trong linh vực, năm cỗ Thời Gian Pháp Tắc vẫn cấp tốc lưu chuyển, không bị nghiền nát, vẫn ngoan cường cố thủ ở đó.

Mà ngay lúc này, Giao Tam rốt cuộc cũng thi pháp xong, bấm niệm pháp quyết điểm một cái, đầu ngón tay nàng bắn ra một đạo hào quang đỏ sậm, chui vào màn sáng đỏ sậm gần Hàn Lập.

Màn sáng hơi rung động, mở ra một thông đạo chỉ đủ cho một người chui qua.

Hàn Lập thấy cảnh này, trong lòng hơi động, Chân Ngôn Bảo Luân nghịch chuyển, thân hình của hắn hóa thành một loạt tàn ảnh, trong nháy mắt bay thẳng vào trong màn sáng đỏ sậm, tốc độ phản ứng nhanh đến khó tin.

Mà Thời Gian linh vực của hắn đột nhiên thu nhỏ lại còn cỡ mấy chục trượng. Thời Gian Pháp Tắc cực kỳ nồng đậm lưu chuyển, một mực bao lối vào màn sáng lại, phòng ngừa những người khác thừa cơ tiến vào.

Giao Tam lập tức bấm niệm pháp quyết, đóng lối vào trên màn sáng.

Nhưng một đạo hào quang bạch cốt như điện lao đến, xoẹt một tiếng như xé vải, tùy tiện cắt đứt lực lượng thời gian bên trong linh vực Hàn Lập, trong nháy mắt xuất hiện ở ngay trước thông đạo, thâm nhập vào bên trong, đó là một cây cốt mâu màu trắng dài chừng vài trượng.

Trên cốt mâu lưu động vặn vẹo vô số phù văn, tản mát ra khí tức tử vong nồng đậm không gì sánh được, đồng thời cấp tốc chuyển động, lực lượng xuyên thủng đến doạ người.

Xa xa cánh tay Cốt Hoàng giơ lên.

Đồng thời thân hình lão khẽ động, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh, bay vụt tới nơi này.

Trong lòng Hàn Lập run sợ, nếu để cho Cốt Hoàng tiến vào bên trong màn sáng, hết thảy đều đi tong!

Hắn hét lớn một tiếng, toàn bộ tinh ti Thời Gian Pháp Tắc trong cơ thể bắn ra, dung nhập vào trong linh vực.

Vết rách trên linh vực màu vàng trong nháy mắt khôi phục, hào quang của mấy đồ vật Chân Ngôn Bảo Luân tỏa sáng, sáng gấp mười lần, năm cỗ Thời Gian Pháp Tắc vận chuyển ù ù, hết thảy mọi thứ bên trong linh vực trong nháy mắt trở nên mờ mịt.

Cốt mâu lập tức đình trệ ở ngay đó, hào quang ở bên trên rõ ràng nhanh chóng yếu bớt, khí tức sắc bén cũng theo đó yếu đi.

"Đây là thần thông gì?"

Cùng lúc đó, Hàn Lập vận chuyển Thiên Sát Trấn Ngục Công, một nghìn bảy trăm chín mươi chín huyền khiếu trên người đều nở rộ hào quang chói mắt.

Sống chết trước mắt, mười hai loại Chân Linh huyết mạch trong cơ thể hắn đồng thời được vận khởi, liều lĩnh điên cuồng vận chuyển, sau đó đánh tới cốt mâu một quyền.

"Ầm" một tiếng, hư ảnh mười hai loại Chân Linh bay lơ lửng ở xung quanh Hàn Lập, lấp lóe một chút rồi lập tức dung nhập vào cơ thể hắn.

Trên người Hàn Lập đột nhiên hiện ra mảng hào quang đen nhánh khổng lồ, sau đó chuyển động quay tròn, hóa thành một vòng xoáy màu đen cực lớn. Một cỗ hấp lực khủng bố từ đó cuồng quyển ra.

Hư không xung quanh hắn lắc lư kịch liệt, từng đạo từng đạo thông đạo không gian nối đuôi nhau nổi lên, tựa hồ câu thông ngàn vạn giới diện vậy.

Từng cỗ từng cỗ nguyên khí tinh thuần từ trong những thông đạo không gian này tuôn trào ra, trong đó bao gồm rất nhiều loại nguyên khí, nhiều nhất chính là ma khí, còn có một cỗ nguyên khí từ bên trong cung điện xám trắng truyền ra, dị thường hùng hậu.

Tất cả nguyên khí giống như trăm sông đổ về biển, hội tụ về phía Hàn Lập, dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Bên trong cơ thể Hàn Lập truyền ra âm thanh như vỡ tan, chỗ mi tâm hiện ra một đoàn tinh quang sáng ngời, trung tâm tinh quang là một quang điểm huyền khiếu sáng ngời.

Lúc hắn còn ở bí cảnh Bát Hoang sơn, đã đả thông được một nghìn bảy trăm chín mươi chín huyền khiếu trên một nghìn tám trăm huyền khiếu của bộ Thiên Sát Trấn Ngục Công, chỉ còn một huyền khiếu cuối cùng. Ranh giới này kiên cố ngoài ý muốn, không thể đột phá.

Giờ phút này tính mệnh Hàn Lập bị đe dọa, liều lĩnh vận chuyển Thiên Sát Trấn Ngục Công cùng mười hai Chân Linh huyết mạch, một huyền khiếu cuối cùng rốt cuộc bỗng nhiên quán thông.

Toàn bộ thân thể hắn hiện ra hào quang tím đen chói mắt, từng khối lân phiến màu tím đen mọc dài ra, thân thể trong nháy mắt lại càng phồng lớn hơn gấp trăm lần, hóa thành một Cự Ma màu tím đen cao trăm trượng.

Hào quang tím đen xung quanh đầu của Cự Ma chớp chớp liên tục, bất ngờ lại mọc ra thêm mười một cái đầu, mỗi cái đầu đều có thần sắc khác nhau, phẫn nộ, vui vẻ, lạnh nhạt, thương tâm, đủ loại, tựa hồ tập hợp tất cả cảm xúc trên thế gian.

Phía sau Cự Ma "Phốc" "Phốc" vài tiếng trầm đục, từng cánh tay nối tiếp nhau mọc ra, đúng hai mươi tư cánh tay.

Những cánh tay này đều đủ thế, có thể là năm ngón tay hé ra, hoặc là vung tay trảo nhiếp, mọi chuyện, câu hồn nhiếp phách.

"Ầm" một tiếng, một trận quang mang tím đen từ trên người Cự Ma tím đen bộc phát, khuếch tán mãnh liệt ra xung quanh. Màn sáng đỏ sẫm phụ cận cũng rung động theo.

Hết thảy nói thì phức tạp, kỳ thật chỉ trong nháy mắt đã kết thúc.

Hàn Lập kinh ngạc về biến hóa trên cơ thể mình, trong lòng quá đỗi mừng rỡ, nhưng nắm đấm hắn nhanh hơn ý niệm trong lòng, một quyền đánh lên trên cốt mâu.

Một cỗ cự lực ngập trời giáng xuống, chỉ nghe nổ vang một tiếng ầm rung trời. Cốt mâu phát ra tiếng vỡ nát, hóa thành vô số hào quang bạch cốt, tung tóe ra khắp nơi.

Bất quá đám hào quang vỡ vụn cũng bị cỗ cự lực ngập trời này cuốn lấy, đánh ra khỏi thông đạo trên màn sáng đỏ sậm.

Mà màn hào quang đỏ sậm che đậy thông đạo chớp động, khép lại từng chút.

Bên ngoài màn sáng, bóng người hoa lên một cái, thân ảnh Cốt Hoàng hiện ra, chậm một bước, miệng truyền ra tiếng gầm thét.

Giao Tam nhìn thấy cảnh này, nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt đột nhiên trắng nhợt, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lần nữa lung lay.

Nàng vừa mới thi pháp, làm động tới thương thế.

Hàn Lập thấy vậy, phất tay phát ra một cỗ kim quang, bao phủ thân thể Giao Tam lại, ổn định lại thân hình của nàng, đồng thời trong kim quang lộ ra một cỗ nguyên khí tinh thuần to lớn, truyền ào ào vào trong người Giao Tam.

Nguồn nguyên khí này có vẻ dị thường hữu hiệu đối với thương tích trên nhục thân, thương thế trong cơ thể Giao Tam lập tức khôi phục hơn phân nửa.

Trên mặt nàng vui mừng, hai tay vội vàng bấm niệm pháp quyết.

Trên màn sáng đỏ sậm bỗng nhiên sáng lên, lập tức tăng dày lên không ít, đồng thời trên màn sáng lần nữa hiện ra một cái pháp trận đỏ sậm.

Vô số phù văn rất nhỏ màu đỏ sậm từ pháp trận trào ra ngoài, sau đó thanh âm rầm rầm vang lên, từng dây xiềng xích vừa thô vừa to từ trong pháp trận bắn ra, cuốn về phía Cốt Hoàng.

Cốt Hoàng vung tay lên trời cao.

Một đạo hào quang hình nguyệt nha* màu cốt xương nổi lên, vô số cốt bạch phù văn màu lay động trong hào quang, khí tức so với cốt mâu lúc trước còn lớn hơn nhiều, thiên địa nguyên khí xung quanh lập tức theo đó sôi trào, sau đó chém lên trên mấy cây xiềng xích đỏ sậm kia.

*hình nguyệt nha: hình trăng lưỡi liềm, trăng non.

Chỉ nghe vang lên một tiếng "rắc" nhỏ, xiềng xích đỏ sậm giống như đậu hũ, dễ dàng bị chém đứt.

Hào quang nguyệt nha lập tức lóe lên rồi biến mất, sau một khắc xuất hiện ở trước màn sáng đỏ sậm, lăng không chém xuống.

Ầm ầm!

Màn sáng đỏ sậm lập tức rung động mãnh liệt, hào quang phía trên điên cuồng run rẩy, nhanh chóng phiêu tán.

Sắc mặt Giao Tam trắng nhợt, tận lực bấm niệm pháp quyết thôi động cấm chế xung quanh, ổn định màn sáng.

Nhưng uy năng của hào quang hình nguyệt nha kia thực sự quá lớn, trên người Giao Tam lại có thương tích, không thể nào giống như ban đầu, có thể hoàn toàn thôi động Luân Hồi đại trận. Màn sáng đỏ sậm rung động càng ngày càng mạnh, lần nữa nhanh chóng trở nên mỏng manh.

Hàn Lập nhíu mày, bấm niệm pháp quyết điểm một cái.

Một cỗ kim quang từ đầu ngón tay hắn bắn ra, tản mát ra từng trận lực lượng Thời Gian Pháp Tắc cường đại, dung nhập vào trong cơ thể Giao Tam.

Trong cơ thể Giao Tam, Luân Hồi Pháp Tắc lập tức cùng cỗ Thời Gian Pháp Tắc này của Hàn Lập sinh ra cộng hưởng, hào quang đỏ sậm quanh người nàng đột nhiên sáng lên.

Luân Hồi đại trận ở đó cũng như cùng một nhịp thở với Giao Tam, lập tức cũng sáng lên. Màn sáng đang rung động cũng ổn định hơn rất nhiều, hoàn toàn chặn lại hào quang hình nguyệt nha, giằng co ở đó.

Vào thời khắc này, mấy dây xiềng xích bị chém đứt kia đột nhiên như thiểm điện cuốn một cái, cực kỳ linh hoạt quấn quanh người Cốt Hoàng, trong chớp mắt bọc lão lại như một cái bánh tét.

"Bạo!"

Bên trong màn sáng đỏ sậm, hai tay Giao Tam bấm niệm pháp quyết, trong mắt hiện lên một tia kiên định, khẽ kêu một tiếng.

"Ầm" một tiếng vang thật lớn, xiềng xích cuốn quanh lão nổ tung, hóa thành một đoàn kiêu dương** đỏ sậm.

**kiêu dương: như mặt trời chói chang gay gắt.

Sóng khí sôi trào mãnh liệt điên cuồng tứ tán ra, tạo thành một cỗ gió lốc vô cùng cuồng mãnh, quét sạch mọi thứ.

"Cốt Hoàng đại nhân!" Đại hán mặt đen xa xa kinh hãi, lên tiếng kinh hô.

Quỷ Vu trước đó đã chiếm cứ được thân thể u linh màu đen, cũng đang ở bên cạnh, thân hình cũng hơi chấn động, nhưng không lên tiếng.

Mà Giao Tam giờ phút này bấm niệm pháp quyết, một lần nữa điểm một cái. Ở nơi hào quang hình nguyệt nha đang trảm kích, màn sáng ở đấy hiện ra vô số đường vân, trong nháy mắt tạo thành một cái vòng xoáy đỏ sậm khổng lồ.

Một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại không gì sánh được từ đó lộ ra, hào quang hình nguyệt nha vốn đang toàn lực trảm kích lồng ánh sáng, lập tức "Vù" một tiếng chui vào trong đó, không thấy bóng dáng.

Làm xong những chuyện này, sắc mặt Giao Tam lúc này mới buông lỏng, quay đầu nhìn về phía Hàn Lập, hơi chần chờ, sau đó hỏi:

"Đa tạ Hàn... Đạo hữu tương trợ... Bất quá ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây? Lúc nãy còn đứng cùng một chỗ với những tặc tử kia, là có mưu đồ nào đó ở chỗ này?"

"Ta và những người này cũng không phải chung một đường." Hàn Lập nói như vậy.

Trong lúc nói chuyện, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, hào quang tím đen hiện lên trên thân, thân hình nhanh chóng thu nhỏ, biến thành hình người. Thời Gian linh vực xung quanh cũng thu vào.

Mong các MTQ ủng hộ nhóm dịch bns để nhóm có thêm động lực dịch. Thông tin nhận ủng hộ cho nhóm dịch PNTT2:

Số tài khoản: 7301 8358

Chủ tài khoản: Nguyễn Hải Quân

Ngân hàng: VPBank - CN Gò Vấp, TP. HCM.

Thi triển Thiên Sát Trấn Ngục Công và Linh vực tiêu hao nguyên khí quá nhiều, bây giờ nếu đã tiến nhập vào trong màn sáng, có màn sáng bảo hộ, cũng không cần phải tiếp tục tiêu hao tiên linh lực nữa.

"Vậy là tốt rồi." Sắc mặt Giao Tam buông lỏng.

Nhưng ngay sau đó, nàng lập tức phát hiện ánh mắt Hàn Lập nhìn đoàn kiêu dương màu đỏ sậm cách đó không xa không hề chớp mắt, lông mày nhíu chặt.

"Chẳng lẽ?" Trong lòng Giao Tam lập tức xiết chặt.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui