Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Dịch giả: Độc Hành

Chảy xuôi trong cát vàng này là một cỗ lực lượng pháp tắc cực kỳ đặc thù, tinh quang trong hư không lúc sáng lúc tối, lập loè bất định, làm cho người ta cảm giác hoa cả mắt.

Mà hư không bị mảnh cát vàng này bao phủ cũng sinh ra một ít biến hoá kỳ diệu, bất luận không khí lưu động, hay là thiên địa linh khí chuyển động đều nhanh hơn rất nhiều so với bên ngoài, nhìn thấy rõ sự khác biệt.

Bởi vì nguyên nhân sát khí trong tiên khiếu, tu vi Hàn Lập đứng ở Kim Tiên đỉnh phong không tiến thêm được, với lại để phòng ngừa vạn nhất, những năm qua hắn một mực khổ tu Thủy Diễn Tứ Thời Quyết và Huyễn Thần Bảo Điển.

Có lẽ hắn thật sự có thiên phú dị bẩm tu luyện Thời Gian pháp tắc, bây giờ Thủy Diễn Tứ Thời Quyết một đường hát vang tiến mạnh đến quyển thứ sáu, Huyễn Thần Bảo Điển cũng tu luyện đến cảnh giới cực cao, đã có thể thi triển sơ bộ ra thần thông Huyễn Thần Sa Hải.

Theo tay hắn bấm một cái, Quang Âm Tịnh Bình tản mát ra kim quang sáng ngời mãnh liệt, cầu vồng màu vàng chung quanh đột nhiên chuyển động nhanh hơn không ít, mơ hồ có chút cộng hưởng với Huyễn Thần Sa Hải bên dưới.

Thần sắc Hàn Lập thong dong, hai tay bấm niệm pháp quyết lần nữa.

Ô...ô...n...g!

Sau lưng của hắn đại phóng kim quang, một viên luân màu vàng hiển hiện ra, quay tròn không thôi, đúng là Chân Ngôn Bảo Luân.

Trên Bảo Luân chớp động lên rậm rạp chằng chịt Thời gian đạo văn, nhiều hơn rất nhiều so với trước kia, lúc chuyển động chớp lên từng trận kim mang.

Những năm vừa qua thông qua tế luyện tinh hạt thời gian, bây giờ Thời gian đạo văn trên Chân Ngôn Bảo Luân đã gia tăng đến bảy trăm hai mươi đoàn, lần nữa đạt đến cực hạn.

Kim quang ngút trời từ trên Chân Ngôn Bảo Luân khuếch tán ra, tràn ngập toàn bộ mật thất.

Ba cỗ kim quang phân biệt từ Chân Ngôn Bảo Luân, Quang Âm Tịnh Bình cùng Huyễn Thần Sa Hải tán phát ra, hoà lẫn vào nhau, giữa chúng tựa hồ tồn tại cộng hưởng nào đó.

Hư không run rẩy ông ông, phát ra trận trận tiếng ngâm xướng Phạm âm.

Hàn Lập nhìn tình cảnh trước mắt, cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc gì.

Năm đó hắn đoạt được Thủy Diễn Tứ Thời Quyết cùng Huyễn Thần Bảo Điển, về sau lại phát hiện hai môn công pháp này mơ hồ có chút liên hệ với Chân Ngôn Hóa Luân Kinh của hắn.

Những năm gần đây, hắn khổ tu hai môn công pháp này, càng hiểu rõ hơn.

Giữa ba môn công pháp thời gian này, xác thực tồn tại ngàn vạn lần liên quan, tựa hồ xuất phát từ một môn pháp quyết, có lẽ hắn cần tu luyện ba môn công pháp này đến đại thành, bây giờ còn không cách nào tìm ra kết quả cuối cùng.

Hàn Lập lắc đầu, ném những ý niệm này qua một bên, chậm rãi nhắm mắt lại, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm, tụng niệm chú ngữ.

Ba cỗ kim quang lập tức đồng thời chớp động, dưới sự thúc giục dần dần đan vào nhau.

Ba đạo Thời Gian pháp tắc khác nhau, bây giờ quấn vào với nhau, thử dung hợp vào nhau, nhưng tuy ba cỗ kim quang này nhìn tương tự, nhưng thủy chung không cách nào dung hợp, thậm chí giữa chúng vẫn tồn tại một ít bài xích.

Những năm qua tu vi Hàn Lập liên tục tinh tiến, bởi vì chủ tu công pháp thời gian cùng đủ loại cơ duyên tạo hóa, bất tri bất giác cảm ngộ đối với lực lượng Thời Gian pháp tắc cũng thay đổi theo, lý giải càng sâu hơn.

Thời Gian pháp tắc với tư cách là một trong Tam Đại Chí Tôn pháp tắc, là trọng yếu nhất cả Chân tiên giới, cũng là quy tắc cơ bản nhất thiên địa. Nói theo quy mô nhỏ chính là, thời gian chuyển dời liên quan đến sinh lão bệnh tử của một người, một vật tự sinh tự diệt; còn nói rộng ra, cũng chính thời gian thôi động toàn bộ Chân tiên giới cuồn cuộn tiến về phía trước.

Như ẩn bên trong, tựa hồ có một bàn tay, dựa theo quy luật nào đó kích thích vòng thời gian, khiến nó siêu việt hơn các loại pháp tắc khác, vĩnh viễn tiến về phía trước.

Sở dĩ nó được gọi là chí tôn pháp tắc, là vì nó ở phía trên, áp đảo tuyệt đại đa số pháp tắc khác, không bị các loại khác ảnh hưởng, thậm chí nó có thể ảnh hưởng hoặc cải biến một ít pháp tắc khác.

Ví dụ thường thấy nhất là Thủy Hỏa pháp tắc, dưới ảnh hưởng của Thời Gian pháp tắc, uy năng liền đại giảm.

Bản thân hắn tu luyện Chân Ngôn Hóa luân kinh, mặc dù có thể thông qua Chân luân cô đọng thời gian, điều khiển Tiên Linh Lực khổng lồ, khống chế tốc độ dòng chảy của Thời gian chi lực trong trong phạm vi nhất định, uy lực tuy rằng cường hãn vô cùng, nhưng chỉ là một ứng dụng của Thời Gian Chi Lực mà thôi, lại không được hoàn chỉnh.

Nói cách khác, Thời Gian pháp tắc mênh mông huyền diệu, tuyệt không phải một bộ Chân Ngôn Hóa luân kinh có thể bao quát lấy.

Về phần Thủy Diễn Tứ Thời Quyết cùng Huyễn Thần Bảo Điển cũng là một ứng dụng đối với lực lượng Thời Gian pháp tắc mà thôi.

Ba nghìn đại đạo, nói chung là như thế.

Kỳ thật chỉ cần cảm ngộ lực lượng pháp tắc nào đó, có thể điều khiển và sử dụng thuần thục linh hoạt, đã rất đáng quý rồi, đồng dạng tu sĩ Chân Tiên cảnh ban đầu nhìn đại đạo, mặc dù có điều cảm ngộ, nhưng trở ngại là Tiên Linh Lực có hạn, căn bản không cách nào làm được; mà tu sĩ Kim Tiên cảnh, ít nhất có thể điều động thiên địa Tiên Linh Lực, có thể tính là nhập môn.

Trên cơ sở đó, nếu có thể cảm ngộ và ứng dụng, thông hiểu đạo lý những loại pháp tắc này, có thể sẽ bay vọt về chất.

Bởi vì cái đó gọi là, đại đạo quy nhất.

Bởi vậy những năm qua, Hàn Lập ngoài việc tu luyện hai môn công pháp này, cũng một mực thử dung hợp lục lượng ba đạo Thời Gian pháp tắc này, tuy rằng không thuận lợi, nhưng hắn chưa bao giờ từ bỏ.

Trong tay hắn không ngừng bấm niệm pháp quyết, ba cỗ kim quang chợt hiện trong mật thất, giao thoa với nhau, dần dần hình thành một vòng xoáy màu vàng, chuyển động ù ù.

Ba đạo lực lượng Thời Gian pháp tắc cũng chuyển động theo vòng xoáy màu vàng, dần dần hội tụ cùng một chỗ, nhưng vẫn phân biệt rõ ràng, không có dung hợp với nhau.

Hàn Lập thấy cảnh này, nhíu mày, tay thúc giục pháp quyết gấp hơn.

Nhưng vào lúc này, vòng xoáy màu vàng sáng ngời mãnh liệt, chuyển động gấp hơn, hơn nữa bắt đầu thu nhỏ lại.

Ba đạo Thời Gian pháp tắc giao thoa kịch liệt, ở trung tâm vòng xoáy hiện ra vô số phù văn màu vàng lớn nhỏ, tản mát ra chấn động Thời Gian pháp tắc cuồng bạo.

Nhưng ba đạo Thời Gian pháp tắc vẫn không có dấu hiệu dung hợp, hơn nữa mơ hồ có xu thế bạo liệt.

Hàn Lập thấy cảnh này, vội vàng ngừng thúc giục pháp quyết, vòng xoáy màu vàng lập tức ngừng thu nhỏ lại.

Chấn động pháp tắc cuồng bạo chậm rãi trở lại bình thường, khôi phục nguyên dạng.

Hắn thở dài một hơi, cười khổ lắc đầu.

Những năm gần đây, hắn thông qua nhiều phương thức ý định dung hợp lực lượng ba đạo Thời Gian pháp tắc, nhưng mỗi lần đều như thế này, hao phí đại lượng thời gian cùng tinh lực, vẫn như trước không công mà lui.

Chẳng lẽ ba đạo Thời Gian pháp tắc này thật sự không thể dung hợp, còn điểm nào mà mình chưa minh bạch?

Hàn Lập trầm mặc nhìn vòng xoáy màu vàng, trong mắt chợt hiện ra một tia quyết đoán, vung tay lên.

Từng đạo ánh sáng màu xanh bắn ra, là những trận kỳ màu xanh, có chừng hơn một nghìn cán, chui vào các nơi trong mật thất.

Trong mật thất chợt hiện ánh sáng màu xanh, ngưng tụ thành một màn sáng màu xanh dày đặc, phía trên chớp động từng đạo phù văn huyền ảo, thoạt nhìn chắc chắn vô cùng.

Đồng thời trên người hắn chớp động lục quang, bên ngoài thân hiện ra từng khối mai rùa màu xanh cực lớn, hợp lại với nhau, trong nháy mắt hình thành một cái áo giáp màu xanh lá cây, bảo vệ toàn thân, đúng là huyết mạch Huyền Vũ.

Hàn Lập tựa hồ còn thấy chưa đủ, há miệng phun ra vài kiện Tiên khí phòng ngự, hóa thành mấy vòng bảo hộ màu sắc khác nhau, trong khoảnh khắc bao phủ toàn thân hắn.

Làm xong hết thảy, hắn bấm niệm pháp quyết lần nữa, điểm một cái về phía vòng xoáy màu vàng.

Vòng xoáy màu vàng bắt đầu thu nhỏ lại, từng đạo kim quang chói mắt từ chỗ sâu trong vòng xoáy thoáng hiện ra, ba đạo Thời Gian pháp tắc lần nữa đan vào nhau kịch liệt, hiện ra xu thế bạo liệt.

Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, cũng không ngừng thi pháp, ngược lại bấm niệm pháp quyết gấp hơn.

Vòng xoáy màu vàng xoay tròn kịch liệt, kim quang ở trung tâm cực kỳ chói mắt, làm cho người không thể nhìn thẳng, vô số phù văn màu vàng cuồn cuộn kịch liệt trong đó.

Sau một khắc, một cỗ khí tức đáng sợ từ trung tâm vòng xoáy tán phát ra, tùy thời khả năng bạo liệt ra.

Ánh mắt Hàn Lập híp lại, hai tay lần nữa hung hăng bấm niệm pháp quyết.

Ầm ầm! Vòng xoáy màu vàng run lên kịch liệt, lần nữa hung hăng rút nhỏ gần nửa.

Đoàn phù văn màu vàng giữa vòng xoáy cũng theo vòng xoáy thu nhỏ lại mãnh liệt, phù văn màu vàng cuồn cuộn kịch liệt như thùng thuốc súng, mắt thấy muốn nổ tung ra

Nhưng vào thời khắc này, dị biến phát sinh!

Ba đạo lực lượng pháp tắc xung đột kịch liệt chợt biến đổi, tựa hồ bị áp bách đến cực hạn, rốt cuộc khuất phục, trở nên nhu hòa, dung hợp lại với nhau.

Phù văn màu vàng cuồn cuộn kịch liệt mãnh liệt hướng vào phía trong, nhanh chóng thu nhỏ lại, thình lình lóe lên hóa thành một vòng tròn màu vàng chớp động tinh quang, vòng xoáy màu vàng phía ngoài cũng như trường kình hấp thủy dung nhập vào trong vòng tròn màu vàng.

Kim quang bao trùm trong mật thất đều biến mất, chỉ còn lại có vòng tròn màu vàng nho nhỏ, chớp động lên kim quang nhàn nhạt, lẳng lặng lơ lửng.

Một màn trước mắt hoàn toàn vượt quá suy đoán của Hàn Lập, hắn trợn mắt há hốc miệng nhìn xem hết thảy, trên mặt lộ ra một tia kinh hỉ.

Nhưng vòng tròn màu vàng kia lại không ổn định, chỉ tồn tại một lát liền bắt đầu rung rung kịch liệt, mặt ngoài mơ hồ hiện ra từng vết rạn, tựa hồ lại sắp tan vỡ.

Một cỗ chấn động Thời gian pháp tắc vô cùng to lớn từ trong vòng tròn màu vàng tản ra, màn sáng màu xanh trong mật thất đụng đến cỗ Thời Gian pháp tắc này, lập tức từng khúc tan vỡ như giấy, nhanh chóng trở nên mỏng manh, mắt thấy liền muốn triệt để tan vỡ.

Hàn Lập chứng kiến cảnh này, nhướng mày.

Trong động phủ tuy rằng còn phân bố nhiều cấm chế khác, nhưng đoán chừng cũng không cách nào ngăn cản cỗ Thời Gian pháp tắc cường đại này.

Nếu tình huống nơi này lại khiến người khác chú ý thì hỏng bét!

Hắn đang muốn thi pháp áp chế cỗ Thời Gian pháp tắc này thì lúc này dị biến phát sinh lần nữa.

Một đoàn lục quang từ trong lòng ngực của hắn bắn ra, lơ lửng giữa không trung, đúng là Chưởng Thiên bình, miệng bình hướng về phía vòng tròn màu vàng kia.

Bình này bỗng nhiên toả sáng hào quang, nở rộ lục quang chói mắt, giống như một đoàn mặt trời lục sắc.

Một cỗ hấp lực cường đại chợt từ trong bình tán phát ra, "Vèo" một tiếng, hút vòng tròn màu vàng vào.

Sau khi vòng tròn màu vàng biến mất, cỗ Thời Gian pháp tắc đáng sợ cũng bỗng nhiên biến mất vô tung, màn sáng màu xanh trong mật thất cũng ngừng tan vỡ.

Chưởng Thiên bình nhanh chóng biến lớn lên, trong bình hiện ra vô số phù văn lục sắc, lập tức ngưng tụ thành một đoàn lục vân, cuồn cuộn không thôi.

Một cỗ chấn động pháp tắc mãnh liệt từ giữa lục vân tán phát ra, khiến cho hư không phụ cận chấn động không thôi, nổi lên từng gợn sóng lấy mắt thường có thể thấy được.

Hàn Lập thấy một màn này, hơi ngẩn ra.

Vào thời khắc này, giữa Chân Ngôn Bảo Luân bỗng nhiên mở ra một con mắt nằm dọc màu vàng, từ trong bay ra một đạo tinh ti màu vàng, lóe lên chui vào Chưởng Thiên bình biến mất.

Đoàn lục vân trong bình bỗng nhiên sáng ngời, hóa thành một cột sáng lục sắc vừa thô vừa to phóng ra, chui vào trong hư không phía trước.

Ầm ầm ầm!

Hư không vỡ ra hai bên, vô số tinh quang từ trong khe hở không gian chen chúc chui ra, ngưng tụ thành một mặt tinh bích, phía trên chợt hiện hào quang, thỉnh thoảng có cảnh vật nhanh chóng hiện lên.

Nét mặt Hàn Lập lộ ra một tia thất vọng, còn tưởng rằng lần này Chưởng Thiên bình sẽ phát sinh dị biến nào khác, xem ra vẫn giống như trước, có lẽ lại là thần hồn xuyên không?

Vào thời khắc này, trên Chưởng Thiên bình loé lên hào quang, nổi lên hai con mắt màu đen nhỏ như hạt đậu, nhìn qua Hàn Lập, lộ ra một cỗ thần tình thập phần nhân cách hoá.

Đồng thời, trong đầu Hàn Lập bỗng nhiên nhớ tới một thanh âm mông lung:

"Rốt cuộc đến một bước này sao..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui