Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch Phàm Nhân Tông

Hỏa nhân màu vàng thấy vậy, nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bỗng nhiên phồng lớn lên gấp mấy lần, hiển lộ ra thân ảnh, là một đại hán khôi ngô tóc vàng, quanh thân bị một tầng kim quang mông lung bao phủ, trong đó tản mát ra một cỗ chấn động pháp tắc mãnh liệt, tựa hồ là co Linh Vực của mình lại gần cách thân thể mấy trượng.

Trên đầu sinh ra một đôi long giác kim sắc, trên hai gò má hiện ra từng mảnh vảy rồng kim sắc, trên cánh tay trần trụi cũng che kín một tầng kim lân dày đặc, hai bàn tay hoàn toàn biến thành một đôi kim sắc long trảo.

Một đạo kim sắc long ảnh nổi lên quanh người, lập tức hóa thành một đạo hỏa quang bắn ra, lóe lên chui vào bên trong hoả diễm long trảo giữa không trung.

Hỏa diễm long trảo cũng lập tức sáng lên, lần nữa chống đỡ cự chưởng lôi điện.

Đại hán tóc vàng gầm lên một tiếng, đồng thời đánh ra một quyền, kim sắc hoả diễm loé lên, một kim sắc cự quyền nổi lên, lập tức đánh nát hai đạo lôi điện màu đen, tiếp đó không ngừng chút nào chụp xuống viên châu huyết sắc phía dưới.

Động tác của gã mặc dù nhanh kinh người, nhưng vẫn như cũ chậm một bước.

Mặt ngoài viên châu huyết sắc phía dưới bỗng nhiên sáng lên huyết quang, sau đó nổ tung.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, đồng thời một vòng mặt trời huyết hồng có đường kính vạn trượng lăng không nổi lên, vây kín mít mấy trăm cự nhân màu bạc vào trong.

Kim sắc đại hán giữa không trung cũng bị mặt trời huyết sắc bao phủ vào trong.

Mặt trời huyết sắc chớp động không ngừng, vô số hào quang huyết hồng cuồn cuộn ở phía trên, tản mát ra một cỗ chấn động pháp tắc to lớn.

Mặt đất phía dưới cũng bị mặt trời huyết hồng tác động đến, lập tức giống như ngọn nến hòa tan nhanh chóng, hóa thành đạo đạo khói xanh tiêu thất trong hư không.

Không ít người bên đại quân song phương cũng bị mặt trời huyết sắc cuốn vào trong đó, thân thể lập tức hòa tan, hóa thành một vũng máu.

"Cái này là... Huyết Chi Pháp Tắc!" Hàn Lập ở phía xa nhìn thấy cảnh này, trong lòng chấn động.


Năm đó Hồng Nguyệt đảo chủ tuy cũng sử dụng Huyết Chi Pháp Tắc, nhưng chẳng qua chỉ là một gã Chân Tiên, lại còn thông qua tín niệm lực ngưng tụ pháp tắc, so với mặt trời huyết sắc trước mắt quả thực là đom đóm so với trăng rằm.

Một đạo hoả quang kim sắc từ trong mặt trời huyết sắc bắn ra, rơi ở phía xa, thu vào, hiện ra thân ảnh kim sắc đại hán.

Trên người gã bị thương khá nhiều chỗ, vảy rồng bên ngoài thân cũng không ít nơi trở nên loang lổ, thậm chí trực tiếp vỡ ra.

Đại hán tóc vàng bấm quyết vung tay lên, trên thân lập tức hiện ra một ngọn lửa màu vàng, cháy hừng hực.

Hỏa diễm lướt qua, chỗ tổn thương trên người gã nhanh chóng khôi phục, trong nháy mắt trở nên hoàn hảo như lúc ban đầu.

Giờ phút này mặt trời huyết sắc kia chớp lên hai lần, nhanh chóng biến mất.

Mấy trăm cự nhân màu bạc trong huyết quang kia đều biến mất vô tung, không để lại đâu vết nào.

Đại hán tóc vàng thấy cảnh này, sắc mặt bỗng nhiên trở nên khó coi, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Chỉ thấy một bóng người từ trong mây đen trên không trung bắn ra, chậm rãi rơi xuống, chính là trung niên nam tử áo tím.

Thoạt nhìn người này hơn bốn mươi tuổi, mặt hiện lên từng đạo ma văn màu tím, hai mắt dài nhỏ, mũi ưng, toàn thân tản mát ra một cỗ sát khí âm lãnh, làm cho người nhìn thấy không khỏi lạnh run.

Ánh mắt hai người giao nhau, hai cỗ uy áp khổng lồ vô biên bỗng nhiên từ trên thân hai ngươi tản ra, chạm vào nhau ầm vang.

Hư không phụ cận chấn động không ngừng, nổi lên từng gợn sóng, mặt đất và bầu trời cũng lắc lư kịch liệt, phảng phất muốn long trời lở đất.

Hàn Lập ở phía xa giật mình, khí tức hai người này tản mát ra đều vượt qua Thái Ất cảnh, vượt xa đầu Phê Kim Tiên Thái Ất hậu kỳ năm đó, chỉ sợ đều là tồn tại đáng sợ Đại La cảnh.

Tuy chiến trường phía dưới cách hai người khá xa, nhưng giờ phút này tựa hồ cũng bị uy áp hai người phát ra ảnh hưởng, nhao nhao ngừng chiến, đưa mắt nhìn lên.

Đám tu sĩ Thái Ất cảnh đang giao thủ giữa không trung cũng tạm thời tách ra, mỗi bên đều bay về sau lưng đại hán tóc vàng và nam tử áo tím.


"Ngươi cho rằng tiêu diệt Lôi Thần Bộ là có thể ảnh hưởng toàn bộ chiến cuộc? Buồn cười!" Đại hán tóc vàng cười lạnh một tiếng, vung tay lên.

Bên trong thông đạo không gian phía sau lấp loé kim quang, một trận tiếng vang ù ù, từng chiếc thuyền lớn kim sắc từ đó bay ra ngoài, có đến bốn năm mươi chiếc, toát ra kim quang ngút trời, chiếu bầu trời mây đen thành một mảnh kim sắc.

Mỗi chiếc thuyền lớn kim sắc dài đến mấy ngàn trượng, toàn thân khắc đầy phù văn hai màu kim ngân, giống như từng đầu kim sắc cự thú.

Trên mỗi chiếc thuyền lớn đứng đầy tu sĩ Thiên Đình, cả đám bận rộn, thanh âm ken két từ trong thuyền truyền ra, trước mũi thuyền cũng có vài ống hình trụ kim sắc thô to, bên trong trống rỗng, âm u sâu thẳm không thấy đáy, cho người ta một loại cảm giác không rét mà run.

Mấy chục chiếc thuyền lớn kim sắc xếp thành một hàng, đầu thuyền nhắm ngay hướng đại quân Ma tộc.

Nam tử áo tím thấy cảnh này, con ngươi có chút co rụt lại.

Hàn Lập ở nơi xa, trong lòng hơi động, đội thuyền lớn này cho hắn một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Kế tiếp, đoạn đối thoại của hai người càng làm trong lòng hắn chấn động.

"Chỉ cần không gian thông đạo vẫn còn, đại quân Thiên Đình chúng ta sẽ không ngừng đi ra, nhất định hủy diệt toàn bộ Ma Vực, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Các ngươi nếu thức thời, lập tức tỏ rỏ lập trường, đứng cùng Thiên Đình chúng ta, cùng đối phó Luân Hồi điện!" Đại hán tóc vàng nói ra ngữ điệu uy hiếp.

"Ma Vực chúng ta sớm đã tỏ rỏ lập trường, sẽ không tham dự tranh đấu giữa Thiên Đình các ngươi và Luân Hồi điện." Nam tử áo tím chậm rãi lắc đầu, nói ra từng chữ.

"Nếu các ngươi vẫn hồ đồ ngu xuẩn như cũ, vậy chớ trách chúng ta hạ thủ vô tình!" Đại hán tóc vàng nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, vung tay lên.

Đại quân Thiên Đình lập tức trào ra như thủy triều, toàn bộ tu sĩ Thái Ất cảnh cũng bay vụt lên, nhào về phía đại quân Ma tộc.

Đại quân Ma tộc lập tức nghênh chiến, tu sĩ Thái Ất cảnh đứng ở sau lưng nam tử áo bào tím cũng lần lượt bay ra, đón lấy những tu sĩ Thái Ất Thiên Đình, giao chiến kịch liệt.

Nam tử áo bào tím lại không có xuất thủ, lẳng lặng nhìn chiến trường trước mắt, trong đôi mắt chớp động tử quang, sau một khắc liền khôi phục nguyên dạng.


Đại hán tóc vàng phía xa chợt cười ha ha, thân hình bắn ra, lóe lên xuất hiện trên không kim sắc cự chu, đồng thời cánh tay phải của gã đại phóng kim quang, trong nháy mắt cánh tay thô lớn gấp mấy lần, hóa thành một kim sắc long trảo to lớn, đầu ngón tay bộc phát ra vô số phù văn màu vàng, ra sức chụp xuống một bên hư không.

Nơi xa nam tử áo tím nhìn thấy cảnh này, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống.

"Xoẹt" một tiếng, kim sắc long trảo trực tiếp cào nát chỗ hư không kia, chui vào trong đó.

"Ầm ầm" một tiếng nổ vang rung trời từ trong hư không truyền ra, tiếp đó hào quang hai màu tử kim đại phóng, một cỗ linh áp to lớn bộc phát ra, trực tiếp xé rách chỗ hư không kia lớn gấp mười lần.

Một bóng người màu tím lảo đảo từ trong khe hở hư không đó bắn ra, chính là nam tử áo tím, quần áo trên vai thình lình vỡ vụn, lộ ra mấy vết thương máu me đầm đìa.

Miệng vết thương "Phốc phốc" một tiếng, dâng lên từng ngọn lửa màu vàng bé nhỏ, sau đó chui vào trong cơ thể nam tử áo tím.

Nam tử áo tím biến sắc, miệng vết thương hiện lên hào quang màu tím, lập tức dập tắt các ngọn lửa màu vàng, thân hình bay ra phía xa.

Giờ khắc này, nam tử áo tím đứng ở phía xa trên không đại quân Ma tộc, thân ảnh nhoáng một cái, hóa thành một đạo tử quang phiêu tán biến mất.

"Còn muốn lặp lại chiêu cũ? Các hạ hẳn là quá ngây thơ!" Đại hán tóc vàng cười lạnh liên tục, thân hình hóa thành một đạo kim ảnh bắn ra như tên nỏ, đuổi theo nam tử áo tím, đồng thời tay bấm quyết vung lên.

Phù văn mặt ngoài mấy chục chiếc thuyền lớn kim sắc bỗng nhiên sáng lên, từng đạo kim quang vây quanh thuyền lớn nhấp nhô như nước chảy, bên trong thuyền lớn truyền ra tiếng vang ù ù, giống như tiếng lôi đình va chạm.

Đoạn ống đồng đen kịt trước mũi thuyền kim sắc bỗng sáng lên một vệt kim quang, hơn nữa nhanh chóng trở nên rực rỡ lóa mắt, tản mát ra ba động linh lực doạ người.

Trong chốc lát một tiếng vang thật lớn!

Hơn một trăm cột sáng kim sắc thô to từ trên thuyền lớn kim sắc bắn ra, rơi vào trong đại quân Ma tộc, lập tức âm thanh kêu rên nổi lên bốn phía.

Đại quân Ma tộc chạm một cái vào cột sáng kim sắc, cho dù tu vi cao hay thấp, thân thể đều vỡ ra, hóa thành thịt nát đầy trời.

Một cột sáng kim sắc xuyên thủng trọn vẹn gần trăm tên Ma tộc, mới chậm rãi ảm đạm biến mất.

Một đợt cột sáng kim sắc qua đi, có tới mấy vạn Ma tộc biến mất không còn tăm tích.

Giờ phút này Hàn Lập nằm ở phía sau đại quân Ma tộc, ngược lại không bị ảnh hưởng, nhưng thấy cảnh này, cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Thuyền lớn kim sắc lại có uy năng đáng sợ như thế, cột sáng kim sắc vừa rồi cơ hồ có thể so với một kích toàn lực của tu sĩ Thái Ất cảnh.


"Đáng chết!"

Nam tử áo tím thấy Ma tộc tổn thương nghiêm trọng như thế, trong mắt giận dữ, trong miệng cuồng hống một tiếng, đuổi sát theo hư không đại hán tóc vàng, bổ ra một chưởng.

Lôi quang màu đen lóe lên, một viên luân phong cách cổ xưa bắn ra.

Luân này toàn thân đen kịt, đường kính chừng một thước, một vòng ngoài rìa điêu khắc các loại đồ án yêu thú, chỗ trung tâm là một đồ án hình người màu đen.

Người này đầu đội mũ cao như mào gà, môi nhô cao ra ngoài, giống như mỏ chim, sau lưng mọc lên bốn cái cánh to lớn màu đen, dưới chân đạp lên hai đầu lôi xà màu đen, thoạt nhìn tà dị vô cùng, tựa hồ là thần linh nào đó cực kỳ cổ lão.

Viên luân phong cách cổ xưa vừa bay ra, lập tức chuyển động quay tròn, nhanh chóng biến lớn lên, trong nháy mắt hóa thành cự luân đen nhánh to vài chục trượng, phía trên đồ án toát ra hắc sắc điện quang ngút trời, hơn nữa đồ án điểu nhân thần linh chớp động không ngừng, tựa hồ sống lại.

Một cỗ chấn động lôi điện pháp tắc vô cùng mãnh liệt từ phía trên bộc phát ra, khiến cho hư không phụ cận cũng ảm đạm theo.

Ầm ầm!

Từng tia chớp màu đen không ngừng từ trong mây đen giữa không trung rơi xuống, dung nhập vào trong viên luân màu đen, khiến cho luân này tản mát ra quang mang càng ngày càng sáng.

Nơi xa Hàn Lập nhìn thấy viên luân màu đen, trong mắt lóe lên một tia rung động.

Trên mặt đại hán tóc vàng cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, hai tay lập tức bấm quyết vung lên.

Bên ngoài thân gã loé lên kim quang, một kim sắc đại phiên lớn khoảng một trượng nổi lên, mặt ngoài là đồ án dòng sông hoả diễm.

Một cỗ hoả diễm pháp tắc mãnh liệt không kém hơn viên luân màu đen từ trên kim sắc đại phiên bộc phát ra.

Không đợi đại hán tóc vàng thúc giục kỳ phiên, bên trong viên luân màu đen vang lên một thanh âm chim hót bén nhọn.

Tiếng hót này không lớn, nhưng lại có hiệu quả xuyên thủng thần hồn, thân thể đại hán tóc vàng run lên, thần thái trong mắt hiện ra một tia trì trệ.

Trên viên luân màu đen loé lên lôi quang, bảy tám đạo lôi điện thô to như nhánh cây từ đó bỗng nhiên bắn ra, vô thanh vô tức oanh kích lên lưng đại hán tóc vàng.

Những đạo lôi điện này tuy vẫn có màu đen, nhưng màu sắc lại nhạt hơn nhiều, hơn nữa cho người ta một loại cảm giác óng ánh trong suốt, nhưng trong đó lại ẩn chứa lực lượng lôi điện pháp tắc lại làm người ta cực kỳ kinh hãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận