Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Dịch: Lolotica

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Sau khi được Ách Quái mở lời, cả đám tầm bảo hồ hởi tay bắt mặt mừng, chén anh chén chú lè nhè say cả chấy, làm cho kẻ lái tàu là Lục Hoa cũng kìm nổi con sâu trong lòng mình mà nhấp môi vài chén.

Lục Hoa nhấp môi được tầm chục chén cũng chợt nhận ra thằng con rể hờ này đúng là có tài nịnh bố vợ, thế là trong lúc nửa tỉnh nửa mơ hắn thầm hạ quyết tâm phải tóm cổ thằng con này ở bên cạnh để hầu rượu mình.

Không hiểu có phải say rượu hay không mà cả đám Khôi Huyền hai thành đều đi chiêu đá liêu xiêu, bước thấp bước cao đảo khắp phi thuyền, vừa đi vừa lẩm bẩm:”kìa con..ấy.......vàng........”. Tuy nhiên vẫn có phần đông tu sĩ ra bám bờ phi thuyền mà nhớ thương Huệ tỉ tỉ. Vậy mới biết đã làm đàn ông mà không nhớ thương Huệ tỉ thì đúng không phải là đàn ông rồi:cuoichet:.


Ở 1 góc xa xa cao cao trên phi thuyền, nơi đỉnh cột buồm có 1 trung niên dị tộc nhân đang nâng cao bầu rượu mắt nhìn xa xăm. Hắn ngồi đó với mái tóc xõa ngang lưng, vài sợi tóc bạc điểm trên khuôn mặt vuông vức nhuốm màu thời gian mang lại cho đám các nữ tu sĩ không khỏi hâm mộ, nhưng không ai dám tiến lên thổ lộ cõi lòng mình.

Trung niên dị nhân vừa thở dài vừa nhấp thêm hớp rượu, ánh sáng xanh đỏ liên tiếp phản chiếu nơi Băng Hỏa sơn mạch càng làm cho vẻ cô đơn của hắn trở nên cô tịch hơn, từng đợt hỏa diễm khí tràng và băng tuyết phong đao liên tục đan xen vào nhau làm cảnh tượng nơi đỉnh cột buồm càng trở nên đặc sắc, nhưng khí chất u buồn của trung niên nhân đã làm lòng người trở nên u tĩnh hơn, đúng là người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.

Khi mọi người đang cố gắng vận dụng công lực chống lại thời tiết khắc nghiệt của Băng Hỏa sơn mạch, thì có 1 bóng người thướt tha triển thân tới bên cạnh trung niên dị nhân. Khi hắn còn chưa hết ngạc nhiên thì giọng oanh yến đã vang lên:

- Ngươi vẫn chưa quên được chuyện ngày đó hay sao.?!?..

Trung niên dị nhân thất thần trong chốc lát vì câu hỏi từ người phụ nữ đang đứng trước hắn, lúc này đây nếu ai đó đứng từ xa nhìn lại đều sẽ nghĩ đây là đôi tình lữ đang muốn hóa giải những hiểu lầm trước đây. Khi tiến lại gần thì sẽ lại là sự ngạc nhiên bởi sự hờ hững của người phụ nữ và vẻ áy náy nơi người đàn ông, tất cả những điều này làm cho bầu không khí trở nên quỷ dị.

Người phụ nữ tiến lại gần với tay cầm lấy bầu rượu uống 1 ngụm lớn, vẻ anh khí toát lên từ khuôn mặt thiên kiều bá mị của nàng đã từng làm cho bao nhiêu tài tuấn nơi Ma Giới phải chao đảo, và vì phải trốn tránh sự ái mộ tới phiền phức này mà nàng đã phải trốn tới Tích Lân Không Cảnh.

Sau khi uống hết hớp rượu, không hiểu vì tức cảnh sinh tình hay vì liệt tửu làm cho nàng trở nên mạnh mẽ hơn. Nàng cầm lấy hồ lô rượu ném thẳng vào mặt trung niên nhân, sự giận dữ đã xâm chiếm toàn bộ tâm trí của nàng lúc này. Từng câu nói, từng lời nói của nàng lúc này như dao cắt vào vết thương lòng đã in hằn trong trái tim chai sạn của hắn bấy lâu nay.

- Đồ bội bạc nhà ngươi sao không đi chết đi, chỉ vì vài chén rượu mà ngươi để lạc mất Linh nhi. Chỉ vì ngươi mà mẹ con chúng ta phải chịu cảnh xa rời đã hơn vạn hơn năm mà chưa có tung tích gì cả, chỉ tại ngươi mà giờ gia đình chúng ta mới đến cơ sự này........


Sự u uất, giận dữ của người mẹ mất con, của người vợ tức giận người chồng đã làm cho nàng không thể kiềm chế bản thân mình. Nàng dùng đôi bàn tay hàng ngày vẫn thể hiện uy quyền với đám thủ hạ, đôi bàn tay ấy đang liên tục đánh lên bộ ngực của trung niên nhân.

Trên mặt của trung niên nhân lúc này đầy vẻ bất đắc dĩ, hắn giang rộng vòng tay mình ôm nàng vào lòng, đồng thời xoa nhẹ trên mái tóc của nàng khẽ nói gì đó an ủi nàng.

Ở phía xa của phi thuyền, khi nhìn thấy cảnh này Lục Hoa đã không khỏi thở dài đồng thời không khỏi nhìn về phía thằng rể hờ đang đứng cạnh con gái mình.

Trong lúc phi thuyền đang lặng lẽ tiến vào trung tâm của Băng Hỏa sơn mạch thì đột nhiên có tiếng gào thét dữ dội của đám huyền thú bản địa đang tập trung chuẩn bị đánh về phía phi thuyền. Có một con Nộ Giao Mãng đầu giao thân rắn dài tới mấy trăm trượng đang nhìn chằm chằm vào phi thuyền như đang nhìn thấy con mồi lớn, nếu chú ý hơn sẽ thấy đỉnh đầu của con rắn này có 2 cục u đang nhú lên 1 chút, điều này chứng tỏ con thú này sắp sửa hóa Giao thành Long.

Nhưng xui xẻo cho con rắn này khi đúng lúc nó xuất hiện là lúc cặp vợ chồng kia đang an ủi lẫn nhau để xoa dịu đi nỗi đau năm nào, đúng là không cái dại nào bằng cái dại nào, người phụ nữ tức giận ném ra 1 viên cầu màu đen. Viên cầu ở trên không trung nhanh chóng hóa thành 1 con khỉ đột 4 tay cao gần trăm trượng làm đối trọng với con rắn kia.


Con khỉ đột vừa hoàn thành hóa thân lập tức thi triển Thiên Cân Trụy rơi từ trên không trung rơi thẳng xuống đoạn 7 tấc cách đầu rắn, với lợi thế 4 cánh tay thì con khỉ đột liên tục kẹp cổ rồi cận thân chiến đấu làm con rắn kia bí bách không thể triền thân cuốn địch. Trong lúc chưa biết làm sao đối phó con khỉ khó chơi này thì đã ăn 1 đấm trời giáng từ phía trung niên nhân làm nó say xẩm mặt mũi. Biết không thể ăn được miếng mồi này, con rắn vội thi triển Kim Xà thoát xác trong thất thập nhị biến học trộm ở Long Hổ Minh Ngục Công.

Sau màn thoát xác thành công, con rắn vội vàng chui vào hư không rồi giả chết sau đó không quên vứt lại bộ da rắn cồng kềnh mà quý giá của nó.

Bộ da rắn bị bỏ lại đập vào phía cánh chim bên trái của phi thuyền làm cho phi thuyền mạn trái trao đảo cùng cặp Lập đen và Cốt sẹo. Lục Hoa phu nhân đột nhiên bừng tỉnh, kinh sợ hét lớn, hai tay đang ôm bánh lái lập tức vứt đó, lao người tới muốn cứu ái nữ của mình. Khi hắn chạy tới nơi thì thấy Hàn Lập và Cốt Thiên Tầm quần áo thì sộc sệch, đầu tóc thì không được ngay ngắn, Hàn Lập ái ngại biện minh:

- Cốt cô nương bị té xuống nước, Hàn mỗ chỉ là cứu giúp mà thôi.

Lục Hoa đảo cặp mắt ngờ vực nên cả 2 người, hắn lầu bầu gì đó không để ai nghe rõ, sau đó kéo xềnh xệch ái nữ về giữa boong tàu, bỏ mặc Hàn Lập đang bất đắc dĩ thở dài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận