Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu


Đêm đó, Hàn Lập thần không biết quỷ không hay tiến vào Mặc Phủ, nghe được tứ sư nương Nghiêm thị cùng con gái Mặc Thải Hoàn trò chuyện.Hàn Lập mang theo Văn Long giới (nhẫn) cùng thư tín cả Mặc lão đưa đến trước mặt hai người.

Văn Long giới là thật, thư tín cũng là thật, bất quá thư tín này là Hàn Lập dùng Nhiếp Hồn Tiên Thuật thôi miên rồi hạ lệnh cho Mặc lão viết.Nội dung thư thối khỏi phải bàn! Nếu Mặc lão trong lúc thanh tỉnh mà đọc thư này cũng thổ huyết mà chết.

Cái gì mà đệ tử đắc ý nhất, cái gì mà để ba đứa con gái và bốn vị phu nhân cùng hầu hạ.Thối! Quá thốiNghiêm thị cùng con gái đọc xong thư, thần tình khó coi, đưa mắt nhìn về phía Hàn Lập.


Ban nãy vì vội vàng xem thư, bây giờ mới kịp chú ý đến thiếu niên này.Đẹp! Quá đẹp!Tiểu đồ đệ tự xưng này của phu quân quả thực là một cái tiểu thịt tươi hại nước hại dân.Nếu hắn thực sự là đệ tử của phu quân, để chúng ta cùng hầu hạ hắn cũng không có cái gì thiệt thòi.Nghiêm thị thất thần suy nghĩ, cảm thấy có cái gì đó không đúng nhưng lại không thấy sai ở điểm nào.Mặc Thải Hoàn thì càng không cần phải nói, nàng mới chỉ mười năm mười sáu tuổi, trong đầu chỉ nghĩ đến yêu đương, từ trước đến giờ nào có nhìn thấy nam nhân đẹp như Hàn Lập, nhất thời ngây ngốc, miệng mở to kém chút chảy nước miếng, trên mặt hiện rõ hai chữ háu sắc.Không uổng công chịu đựng một tháng đau đớn luyện hóa thiên tài địa bảo, tác dụng quá mức kinh người.Đống thiên tài địa bảo Hàn Lập chuẩn bị đều là hàng tuyệt tích tại Thiên Giới, dù là Đạo Tổ muốn đạt được cũng phải dựa vào vận số, nhanh thì chục vạn năm, chậm thì ngàn vạn năm.Cũng chỉ có Hàn người nào đó hoành hành Tiên Giới, không ít lần đánh cướp khụ khụ nhầm là tạm mượn bảo khố các tông môn mới có thể đoạt được nhiều như vậy.Bất quá sức mê hoặc của dung mạo này có chút hơi quá nha.

Nếu để đám ma nữ háo sắc, tu vi cao thâm nhìn thấy thì thảm, chỉ sợ bị bắt về động phủ nuôi nhốt, trêu đùa.Mặc dù Hàn Lập hiện tại mang nhiều thuật pháp Tiên Giới nhưng tối đa cũng chỉ có thể lừa gạt, ứng phó với Hóa Thần tu sĩ, gặp phải Luyện Hư thì chỉ có thể cong mông bỏ chạy.Cái gọi là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh chính là như vậy.Nghiêm thị để cho Mặc Thải Hoàn đi gọi ba vị sư nương còn lại.

Tại trước mặt năm người, Hàn Lập một bên dựa vào nhan sắc, một bên vận dụng Nhiếp Hồn Tiên Thuật đem các nàng mê hoặc, cắm sâu vào trong linh hồn năm người tín nhiệm cùng phục tùng.Sau đó, Nghiêm thị để con gái đưa Hàn Lập tới phòng khách, chính mình cùng các vị tỉ muội tiếp tục bàn bạc.------------------------------------------Trăng đêm nay tuy không tròn nhưng bầu trời lại phá lệ trong veo, không một gợn mây.

Sao cùng trăng lấp lánh.Lúc này, nội viện Mặc phủ, Mặc Thải Hoàn đi bên cạnh Hàn Lập, đem bộ ngực nhỏ trước người dán sát vào cánh tay hắn., giống như sợ Hàn Lập không có cảm giác, nàng còn kéo cánh tay Hàn Lập cọ cọ lấy ngực mình.“Quả nhiên là một cái tiểu yêu tinh háu sắc! Hàn Thiên Tôn ta nhất định phải trừng phạt cái yêu tinh này.”Hàn Lập một bên hưởng thụ, một bên suy nghĩ.Mặc Thải Hoàn là con của Nghiêm thị, lại được mẫu thân giáo dục từ nhỏ, tính cách thập phần khôn khéo, lúc nhu lúc cương, làm việc luôn có chủ đích.

Bây giờ gặp được mỹ nam, lại còn là đồ đệ của phụ thân, không tránh khỏi một phen dính lấy đòi quà.“Hàn sư huynh, chẳng lẽ lần đầu gặp sư muội đáng yêu, huynh không chuẩn bị quà gì hay sao?”“A! Vậy sư muội muốn cái gì?”“Trang sức châu báu, cái gì đẹp hoặc thú vị đều được, ta cũng không phải người kén chọn.

Còn nhớ cái kia Ngô công tử lần đầu gặp mặt còn cho ta một vạn ngân phiếu tiêu vặt a.”“Cái này, hắc hắc! Ta cũng không có nhiều tiền như Ngô công tử.”“Hừ! Quỷ hẹp hòi.


Phụ thân là người chú trọng lễ tiết…Sư huynh có phải đệ tử của phụ thân hay không?”“Ta tất nhiên là đồ đệ của sư phụ, Mặc lão luôn dạy ta trước nhận lễ, sau đưa quà…Chỉ là không biết lễ của sư muội đâu.”Một đoạn hình ảnh âm thầm tiến vào ký ức của Mặc Thải Hoàn, trong đó phụ thân đã dạy nàng rất nhiều lễ tiết.Mặc Thải Hoàn vẻ mặt bỗng chốc đỏ hồng, trong lòng mở hồ cảm thấy có chút kì quái , bất quá những lễ tiết này đúng là phụ thân dạy mình, sao có thể sai được?Cắt đứt suy nghĩ, nàng túm lấy bàn tay của Hàn Lập, đưa hướng bộ ngực nho nhỏ của mình đặt lên, miệng nhỏ khẽ mở“Sư muội Mặc Thải Hoàn gặp qua Hàn sư huynh.”“Như vậy mới đúng a! Mặc dù Mặc sư không tại nhưng sư muội vẫn không quên lễ tiết người dạy.”Hàn Lập bàn tay phủ lên một bên ngực, vuốt ve xoa nắn, thi thoảng đưa ra một ngón tay cào cào tìm kiếm nhũ hoa.

Có lẽ đầu vú còn quá nhỏ lại cách sau hai lớp vải nên không tìm được.Mặc Thải Hoàn tuổi còn nhỏ, một bàn tay của hắn đủ để ôm trọn một vú, có chút dư thừa.

Bất quá như vậy cũng phải, nàng về sau còn có không gian để phát triển.“Cái này … này là đương nhiên.


Phụ thân dạy bảo chúng ta vẫn luôn nhớ kỹ.”“Quả là ngoan ngoãn, Mặc sư nếu biết được nhất định sẽ rất vui lòng.”“Hừ! Bớt lắm mồm! Lễ ngươi cũng nhận rồi, cũng nên đưa quà cho ta thôi.”Mặc Thải Hoàn tùy ý để Hàn Lập giở trò trên bộ ngực mình, vẫn như cũ hướng về Hàn Lập đòi quà gặp mặt.“Được được.”Hàn Lập buông tay, từ trong người lấy ra một cái bình nhỏ, bên trong là một loại phàm đan lúc hắn rảnh rỗi luyện chế."Đây là Oanh Hương Hoàn, có thể cho người phục dụng tỏa ra hương khí, mùi vị có thể khu con muỗi, cũng có cải thiện thể chất hiệu quả, một bình này toàn bộ đều cho ngươi!"“Hi…!” Mặc Thải Hoàn rung rung bình nhỏ, cười hì hì, mở nắp bình ra ngửi ngửi.“Ta phải đem đi cho nhị sư tỷ kiếm tra, tránh cho ngươi dở trò lừa gạt…Nếu thật như lời ngươi nói, xem như ngươi đã vượt qua bài kiểm tra.”Hàn Lập cười cười, mở miệng: “Vậy ngày mai gặp lại, hoàn thành trọng lễ nha sư muội.”Nói xong, hai ngón tay đưa lên vú nhỏ nhéo một cái rồi rụt ra.“Ai ui! Hư hỏng sư huynh! Nhéo mạnh như vậy!”“Lễ tiết thật sự phiền toái… Phụ thân sao lại bắt ta làm theo một đống lễ tiết này.”Mặc Thải Hoàn làu bàu vài câu, nhanh chóng chạy đi.Hàn Lập nhếch miệng nhìn nàng rời đi.

Đồ ăn nha, ăn ở trước mặt đầu bếp mới thú vị.

Đối với trợ giúp tu hành cũng tốt hơn nhiều.Khặc khặc ~.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận