Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu


Lưu thị cười hì hì, đem viền áo trước ngực kéo ra đầu tiên, bên dưới không mặc áo yếm, lộ ra thân thể trắng nõn, có lẽ bởi vì luyện mị công, Lưu thị trước ngực một đôi vú to là trong bốn người lớn nhất.Lúc áo thoát ra, một đôi vú to lay động chập trùng, ước chừng bằng một đôi dưa cáp mật lớn nhỏ, cũng khó trách Lưu thị lúc nào cũng là ôm lấy chính mình cặp vú, khổng lồ như vậy sợ là mang đến không ít không tiện trong sinh hoạt hằng ngày.Tiếp lấy Nghiêm thị cũng tao nhã cởi xuống y phục, lộ ra chính mình cặp vú, so với Lưu thị hơi nhỏ một chút, đầu vú và quầng vú đậm màu hơn Lưu thị một điểm, có lẽ là vì từng cho Mặc Thải Hoàn bú sữa.Cái tiểu yêu tinh Mặc Thải Hoàn cũng thật là, sao có thể vừa dùng vừa phá hư như vậy!Vương thị tại một bên yên lặng lui xuống áo tang, cặp vú của nàng nhỏ nhất trong bốn người, ước chừng lớn nhỏ bằng một cái bát, bất quá cặp vú cùng mấy người khác so sánh là căng tròn nhất, ngạo nghễ vểnh lên.

Thường xuyên luyện võ làm thân thể của nàng rất thon gọn, đầu vú nhếch lên chỉ xéo không trung, sờ lên nhất định rất tình thú.Nhìn thấy ba người khác đều bỏ đi quần áo, Lý thị cũng chỉ đành rút xuống y phục phía trên, cặp vú cũng theo lấy bại lộ ra, no đủ hai vú bị Hàn Lập gối đầu chèn ép, luận lớn nhỏ mà nói so Nghiêm thị nhỏ một chút, so Vương thị hơi lớn hơn điểm.Cùng ba vị sư nương có chút khác biệt, Lý thị đầu vú so ra còn muốn lớn hơn rất nhiều, chiều dài ước chừng một phân, khó trách cách quần áo cũng có thể nhìn thấy rõ ràng được như vậy.“Cái này nhị sư nương Lý thị, đầu vú sao lại lớn như vậy, rõ ràng là không có con, xem ra thường xuyên an ủi chính mình đầu vú, vậy mà lúc nào cũng bày ra tri thư đạt lễ.”“Hắc hắc, xem ra ta phải chăm sóc đặc biệt cho nàng.”Hàn Lập dựa đầu vào cặp vú Lý thị, thầm suy nghĩ."Như vậy mới là thôi! Tốt tỷ tỷ, cùng nhau lộ ra thân thể, mới có thể để cho Lập nhi biết tình thương của chúng ta."Nghiêm thị cười nói."Hì hì, rất lâu không thấy, nhị tỷ tỷ đầu vú lại dài lớn không ít đâu..." Lưu thị trêu đùa ."Tam muội.

.

.

!""Ai da...!Đều là nữ nhi, cũng không có cái gì ngượng ngùng đó a...!Dù sao vườn không nhà trống lâu như vậy, không tự an ủi, muốn mấy người nữ nhân chúng ta sống thế nào đây..." Lưu thị che miệng cười nói, trước ngực vú lớn không ngừng lay động ."Được rồi tam tỷ tỷ...!Ngươi đừng chê cười nhị tỷ tỷ..." Nghiêm thị cười nói."Hàn Lập, ngươi cũng đừng ngây ngốc như vậy, nhị sư nương cũng là đợi rất lâu rồi a!""Đệ tử biết!Hàn Lập ngồi trên ghế, hai tay bắt lấy Lý thị phía sau, bế về trước người, đặt nàng ngồi trên đùi, cúi đầu đem Lý thị đầu vú lớn hơn người ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng mút." n...!Cảm giác này...!Tốt tê dại...!?" Lý thị cắn ngón tay, tùy ý Hàn Lập mút thỏa thích đầu vú đã lâu chưa được nam nhân động chạm.Hàn Lập hưng phấn mút đầu vú mỹ phụ trước mặt, dùng răng cửa cắn nhẹ lên đầu vú."Nhẹ chút.


.

.

Ơ? Đừng cắn hỏng… n !"Lý thị nhẫn nhịn khoái cảm đến từ đầu vú bị đùa bỡn, tại trước mặt tỷ muội bị đồ đệ của phu quân ngậm vú, lại còn là nam tử trẻ tuổi anh tuấn, quá xấu hổ, tốt khoái cảm, cùng tự mình làm cảm giác hoàn toàn khác biệt...Hàn Lập vươn tay, đột nhiên nắm lấy một bên vú còn lại, bàn tay thuần thục xoa bóp, thưởng thức cảm giác mềm mại truyền đến bàn tay.“A!”Lý thị bị hành động của Hàn Lập làm giật mình, hơi ngã ra phía sau, đầu vú thoát ra khỏi miệng Hàn Lập.Một cánh tay vòng đến đỡ lấy tấm lưng trắng trần trụi của nàng.

Lý thị hiện tại giống như khúc gỗ nằm ngang, mông to đặt trên đùi Hàn Lập, hai chân kẹp chặt eo hắn, lưng được cánh tay hắn đón đỡ.

Nếu Hàn Lập thả tay ra, nàng ngay lập tức ngã nhào.Hàn Lập cúi thấp đầu tiếp tục ngậm lấy một bên đầu vú, một tay nhào nặn bên còn lại."Ai da...!Thật là một hài tử tham lam..." Lưu thị cười hì hì nói."Cùng Thải Hoàn khi nhỏ có một chút tương tự a...!Có phải hay không tứ muội?""Ha ha, đích xác rất giống! Lúc nào cũng vừa ăn vừa nắm, nhìn đến nhị tỷ không có biện pháp cho Lập nhi ăn no...""Hì hì, thật là một đại đứa nhỏ, chúng ta có bốn người tại, lúc nào cũng có thể cho ăn no, ngươi nói có đúng không...!Nhị tỷ?"" n...!Đúng...! n.

.

.

? Đứa nhỏ hư hỏng, hút lực mạnh như vậy...!?""Hì hì, nhị tỷ có vẻ rất vui nha!""Lần thứ nhất cho hài tử bú sữa, nhất định là vui vẻ rồi...!Nhớ ta lần thứ nhất cho Thải Hoàn bón sữa cũng vui nhưng không có như nhị tỷ vui sướng như bây giờ!""A...! n.


.

.

! Tốt Lập nhi, hảo hài tử, bé ngoan, lại hút lực mạnh chút.

.

.

! Cắn nhị sư nương đầu vú.


.

.A… n "Lý thị bị Hàn Lập trêu đùa hai vú, hai má đỏ ửng, hai tay gắt gao choàng lấy cổ Hàn Lập, bắt đầu rên rỉ, có thể là mẫu tính đại phát, hoặc có thể là dục tính.“ n…a…Bóp nhẹ tay chút…Đừng…a…Đừng lôi đầu vú…Hỏng mất...! n!”“Ư…Ưm…Liếm tốt…Hảo hài tử…Cắn nhẹ a…Ưm!”Hàn Lập một tay nâng Lý thị lên, bản thân mình thì ngồi thẳng dựa vào sau ghế.

Lý thị cả người vô lực hướng ngực về phía trước mặt Hàn Lập dựa vào, thở hổn hển.Lý thị đang độ tuổi ham muốn, phu quân lại bỏ đi gần mười năm, quanh năm vườn không nhà trống, đâu thể chịu đựng được Hàn Lập đùa bỡn như vậy.

Chỉ cần bây giờ hắn muốn là có thể để nàng dang rộng hai chân chào đón tiến vào.Bất quá nơi này không phải chỗ, chí ít cũng muốn có cái giường đủ năm người nằm a!Nhất thời, cảnh tượng trong phòng có thập phần kì quái, rõ ràng là treo vải tang, đốt nến trắng, ba vị mỹ phụ ngồi tại ghế, trên thân không mặc áo, lộ ra cặp vú xinh đẹp, phía đối diện, một thiếu niên anh tuấn đang vùi đầu vào ngực một vị mỹ phụ khác, miệng ngậm lấy một bên đầu vú, tay phủ lên bên còn lại mà xoa nắn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận