* Cốc Cốc Cốc *
- Mikey từ bên ngoài gã đẩy cửa vào
Đứng dựa vào cánh cửa, khoanh tay
Gã nói..
" 2 đứa mày ồn ào quá đấy "
[ Mikey ]
" M..Mikey.. "
[ Koko lấp bấp nhìn Mikey ]
" Có chuyện gì? "
[ Mikey nói với cái giọng lãnh đạm ]
" Kh..ô..n.g... " [ Koko ]
" Không có chuyện gì hết, tao với nó đang bàn công việc.. " [ Kakuchou ]
- Không để Koko khó xử, Kakuchou liền lên tiếng cứu nguy.
- Mikey cũng không dò xét thêm
Đảo mắt về phía Y/n mà hỏi
" Con bé đó bị làm sao vậy "
[ Mikey nhướng mày về phía Y/n ]
" Chắc là bị suy nhược cơ thể rồi
Nhìn có vẻ yếu lắm "
[ Koko đã lấy lại bình tĩnh nói với Mikey ]
" Đưa con bé đó đây cho tao "
[ Mikey nói dứt câu, liền định tiếng lại chổ Y/n đang nằm ]
" Không được " [ Kakuchou ]
- Mikey khựng lại, Koko thì nhíu mày nhìn Kakuchou
- Kakuchou điên sao, dám chống lại lời nói của Thủ Lĩnh
" Tại sao lại không? "
[ Mikey đứng nhìn Kakuchou tỏ vẻ không hài lòng ]
- Kakuchou như nhận ra tình hình
Liền bối rối nghĩ ra câu trả lời Mikey
" À.. ừm... con bé này, tao quen "
" Con bé này nó cũng quen tao.. "
" Hay để tao... "
- Chưa kiệp nói hết ý, Kakuchou khựng lại vì Mikey không thèm nghe lời hắn nói, mà đi thẳng lại chổ y/n đang nằm
Bế cô đi thẳng về phòng..
- Kakuchou tức lắm, nhưng cũng nhờ có Koko ngăn hắn lại, nếu không...
Không biết có chuyện gì xảy ra nữa
" Mày đừng có nóng vội như vậy
Kakuchou "
" Mày nên nhớ nơi mày đang ở là căn cứ của Phạm Thiên "
" Không phải là nơi mà mày muốn làm gì thì làm đâu "
" Mày bình tĩnh đi... " [ Koko ]
" Tao biết rồi, mày ra ngoài đi "
[ Kakuchou nói với vẻ thản nhiên ]
- Hắn là đã nghĩ thông rồi sao?
- Không hề, Kakuchou là đang nghĩ cách để giết hết cái lũ Phạm Thiên này
Ngoại trừ ... Koko ra
" Ừ, vậy tao ra ngoài đây " [ Koko ]
- Kakuchou không trả lời, chỉ gật đầu
* BÊN PHÒNG MIKEY *
- Về đến phòng, gã đặt y/n xuống
Đắp chăn cẩn thận cho cô
Gã nhíu mày nhìn bộ dạng của y/n bị gã Sanzu cưỡng hiếp đến tàn tạ
- Nói thật thì gã đã có ý định từ lúc sáng
Là bắn chết Haruchiyo Sanzu
Con chó điên của gã..
- Nhưng gã đã dẹp ngay ý định đó..
Dù sao thì.... À mà thôi
- Gã bỏ đi xuống phòng khách
Trước khi đi gã đã khóa cửa phòng
- Do hắn sợ y/n tự ý ra ngoài, nên mới khóa cửa thôi
Chứ thật ra, chẳng ai dám tự ý vào phòng của gã cả... Sanzu hôm qua tự ý vào, khiến gã cũng không hài lòng
- Gã là đang định đi mua đồ ăn và thuốc cho y/n...
* Phía Takeomi *
" Yo Takeomi, định chơi thật à
Mày nên suy nghĩ lại đi
Đó là thằng nhóc Mikey đấy "
[ Benkei ]
" Thì sao chứ "
[ Takeomi bình thản châm điếu thuốc lên miệng ]
" Mikey là em trai thủ lĩnh đấy... "
[ Imaushi chen vào nói với giọng trầm ngâm ]
" Thật ra tao cũng không muốn nhúng tay vào chuyện này.. "
" Nhưng tại vì Izana.......
Nó là ngoại lệ "
[ Takeomi ]
" Tại sao " [ Imaushi ]
" Lúc Shin còn sống, nó hay nói với tao "
" Mặc dù nó và Izana không có quan hệ huyết thống gì hết "
" Nhưng nó xem Izana cũng như em trai của mình vậy "
" Tao đã hứa với nó là
Sau này nếu mà thằng Izana mở miệng nhờ tao chuyện gì "
" Bất kể là chuyện lớn hay nhỏ "
" Tao cũng điều sẽ ra tay giúp nó "
[ Takeomi ]
" Ha.. thằng Shin lúc nào cũng vậy nhỉ "
[ Imaushi ]
" Ừ " [ Benkei ]
- Cả Imaushi và Benkei điều cười mỉm
" Tao thì không ngán gì thằng nhóc Mikey đâu "
" Tao chỉ khó xử vì nó là em trai ruột của Shin thôi "
[ Takeomi nói với vẻ đượm buồn ]
" Thôi như vầy đi "
" Tụi mình cùng với Izana sẽ đi gặp Phạm Thiên "
" Để giải quyết mâu thuẫn "
[ Imaushi ]
" Quan trọng là Izana không chịu..
Tao đã nghĩ ra cách này rồi "
[ Takeomi ]
" Cứ để tao và Benkei
đi thuyết phục nó "
[ Imaushi ]
- Takeomi định lên tiếng nói gì đó liền bị Imaushi chặn lại
" Được rồi được rồi "
" 3 đứa mình đi làm 1 chầu đi "
" Hôm nay Benkei trả "
[ Imaushi ]
" HỂ? "
" Ở ĐÂU RA VẬY THẰNG KIA "
[ Benkei ]
" Đi nhanh thôi nào Takeomi "
- Imaushi vừa nói vừa đẩy
Takeomi ra ngoài
- Bỏ lại Benkei đứng ngơ ngác
- Từ ngoài cửa Imaushi hét vào trong
" MÀY LỀ MỀ QUÁ ĐÓ BENKEIIII "
[ Imaushi ]
" THẰNG CHÓ KIA MÀY NGON THÌ ĐỨNG LẠI CHO TAOO "
[ Benkei đùng đùng sát khí chạy ra chổ Takeomi và Imaushi đang đứng ]
* Căn Cứ Phạm Thiên *
- Mikey cũng đã đi mua đồ ăn và thuốc cho y/n về..
- Tại phòng Mikey
" Em muốn ăn cái gì không "
[ Mikey hỏi Y/n với 1 cái giọng khác
1 cái giọng trầm ấm dịu dàng ]
- Vì gã biết, nếu cứ dùng cái giọng bình thường cả gã
Thì có chết y/n cũng không mở miệng nói chuyện với gã
Gã cũng biết là gã đáng sợ mà...
- Những tên tay to mặt lớn còn e dè đối với gã, nói chi là 1 cô gái
- Y/n nữa nằm nữa ngồi trên giường
Không dám trả lời Mikey
Y/n chỉ cuối đầu gật đầu
- Mikey gã cũng không nói gì với thái độ của y/n
Gã cầm tô cháo mà gã mua sẵn ở bên ngoài về, đi lại ngồi cạnh y/n
" Há miệng ra, tôi đút em ăn "
[ Mikey ]
- Y/n cũng không nói gì..
Im lặng làm theo lời gã nói
- Đút y/n ăn đưỡc 2 3 muỗng
Mikey liền nói..
" Tôi tên Sano Manjirou.. "
- Không phải tự nhiên mà Mikey lại giới thiệu mình bằng tên thật
Ý định của gã là đang gợi ý cho y/n biết
Gã là anh trai của Ema, Mikey
- Y/n chỉ nhìn Mikey, cũng không nói gì
Mikey liền nói tiếp
" Tôi không có làm gì em cả "
" Nên em đừng sợ tôi "
" Chỉ cần ở đây với tôi "
" Tôi đảm bảo không ai dám làm gì em "
- Nghe Mikey nói, Y/n cũng đỡ sợ mà hỏi gã
" Đây là đâu ạ... " [ Y/n ]
- Nghe được y/n nói chuyện
Mikey gã mừng thầm trong bụng
Liền trả lời
" Đây là nhà của tôi " [ Mikey ]
" Anh hai của em đâu ạ... "
" Anh đưa em về nhà được không... "
[ Y/n mắt ướt đẫm, giọng nghẹn lại
Hỏi Mikey ]
- Mikey hơi bâng khuâng với câu hỏi của y/n..
Người đầu tiên khiến gã bâng khuâng đến như vậy
- Hanma đã chết rồi, nhưng không thể nói sự thật với y/n được
- Cũng không thể đưa y/n về nhà
- Mất tầm 1 phút, Mikey mới tìm được câu trả lời mà nói với Y/n
" Anh hai của em có công việc ở nước ngoài, Nên nhờ anh đem em về đây để chăm sóc "
" Nên khi nào anh hai em về, thì anh hai em sẽ đón em về nhà "
[ Mikey ]