Những tháng ngày trên núi Rong Xả.
Phàm trần cảm thấy vô cùng thanh thản.
Hễ cách vài ngày, thì bọn môn đồ từ Đền Chân Ngã, lại đến thăm phàm trần.
Phàm trần niềm nỡ tiếp đãi, rồi bọn chúng lại rời đi.Phàm trần sai Khô Liên Y về tiểu thiên địa, dắt con thú cưỡi Sơ Không, qua núi Rong Xả.
Để cho phàm trần, có vi hành đỡ mỏi chân.
Lại kêu Tố Tâm đi gọi Tuyết Nữ về, để có người lo cơm nước.Luận Đạo Công Trần Phúc Loan thì xin phép rời đi, để chu du thiên hạ, tìm ra lý tưởng đại đạo của riêng mình.Tướng Quân Trương Minh Đại thì phải về triều ca phụ giúp Nhân Hoàng.
Hồ ly thì cũng xin phép trở về Phú Tàng Đảo Quốc.Phàm trần vui vẻ đưa tiễn bọn môn đồ.
Trong Đền Chân Ngã bây giờ, đã có A Thu A Ngọc lo liệu.
Con Gấu Vũ Ca, thì không biết tự lúc nào, nó đã dắt theo một mỹ nữ về Đền Chân Ngã.
Trước khi nhập Đền Chân Ngã, nó có ghé qua núi Rong Xả, thưa trình Sư Tôn phàm trần.
Gấu Đen nói rõ đây là Lão Bà nương tử của Gấu.
Không ai khác chính là Thanh Đoan Cổ Nữ ngày trước hay đến tìm phàm trần hỏi đạo.Phàm trần vui vẻ không nói gì.
Chỉ bảo Gấu Đen đừng phụ bạc con gái nhà người ta.
Gấu đen cười khà khà, đa tạ Sư Tôn tác hợp.
Rồi nó dắt vợ về Đền Chân Ngã để phụ A Thu A Ngọc hàng ngày phụng cúng, công quả bản Đền.Trên núi Rong Xả.
Phàm trần hàng ngày, sáng sáng là tản bộ, dạo quanh núi.
Hắn tìm được 5 viên đá cổ.
Nói về đá này, vốn trãi qua thiên địa linh khí thâm nhập hình thành.
Lại trãi qua lôi điện đánh xuống rừng già, mà tạo tác tánh linh.
Mỗi viên đá to nhất cũng chỉ bằng nắm tay.
Bé nhất cũng chỉ bằng đầu ngón tay.
Đá có 5 màu lần lược là trắng, vàng, xanh, đỏ, đen.Phàm trần đem 5 viên đá về miếu hoang.
Hằng ngày rảnh rang là trì kinh niệm chú.
Phàm trần mới đặt tên cho 5 viên đá thú vị này lần lượt là Tà Mun, Tà Bạch, Tà Sắc, Tà Rặc, Tà Nung.
Chữ Tà đây không phải tà ma.
Mà theo tiếng cổ là linh tánh, linh quang, hay còn có nghĩa là thần bảo vệ.5 hòn đá thiêng, được phàm trần tế luyện không ngừng bằng kinh pháp, thần chú.
Chẳng mấy chốc hóa hình thành 5 lão giả, y phục 5 màu lần lượt là trắng, vàng, xanh, đỏ, đen.
Mỗi ông đều cao tầm 1 mét 5.
Mỗi người mỗi vẽ.
Có ông nghiêm nghì, có ông quạo quọ, có ông ngông cuồng, có ông hào sảng, lại có ông vui vẻ.Phàm trần căn dặn 5 ông Tà.
Phải thủ hộ miếu hoang.
Khi phàm trần đi vắng không để tà ma xâm nhập vào.
5 ông Tà này rất thích uống rượu.
Cho nên hễ con Gấu Đen đi đòi nợ ngang qua, là phàm trần sai nó đi mua rượu cho 5 ông Tà.
5 ông Tà đạo hạnh cũng chỉ có nhị cảnh sơ kỳ.
Tức Cảm tri cấp 2.
Nhưng có đông trợ thủ.
Phàm trần càng an tâm.Chẳng mấy chốc, Khô Liên Y đã dẫn Sơ Không tọa kỵ đến gặp phàm trần.
Gặp lại chủ nhân, sơ không rất mừng.
Nó lúc này đã là linh thú cấp 5.
Thân hình rắn rỏi.
Nó chạy đến bên cạnh phàm trần, cọ đầu vào chân phàm trần như nịnh hót.
Rồi lại kêu ột ột.
Nhìn trong rất tức cười.Tố Tâm Môn Chủ cũng tìm Tuyết Nữ tới.
Những tháng ngày không gặp mặt.
Tuyết Nữ càng xinh đẹp.
Nàng đã thật sự là nhân đạo.
Tuyết Nữ vào ở miếu hoang cùng phàm trần.
Hằng ngày nàng lo cơm nước, vào thành mua thức ăn.Phàm trần lại một lần nữa chọn hình thức ở ẩn trong núi đồi Rong Xả.
Rảnh rang là Gấu Đen ghé ngang ăn chực, còn lèm bèm theo hỏi đạo, nó cứ đeo bám phàm trần dai như đĩa.Hôm nay rạng sáng.
Phàm trần bảo Tuyết Nữ cứ ở trong miếu hoang, phàm trần muốn vào Thành Hàn Man đi dạo, sẵn tiện mua đồ ăn, đồ dùng sinh hoạt.Từ trên núi Rong Xả.
Phàm trần cưỡi heo Sơ Không, vừa đi tình tang, vừa hóng mát.
Cái thú vui quái dị, của phàm trần là được ngồi trên lưng heo, tay thì cầm bầu rượu nho nước trái cây, tay thì cầm Diệp Dược Linh, hút phì phà nhã khói.
Miệng thì ngâm thơ hào sảng."Thiên hạ thế nhân não nề sầu.Lão phàm cưỡi lợn chẳng cần râu.Tay cầm bầu rượu tu thâm hậu.Tay đốt Dược Linh tỏ đạo mầu"."Thiên mang mang, địa mang mang.Phong trần cưỡi lợn hợp rồi hoan.Cọt kẹt ta tìm ra ánh sáng.Sò, Củi gặp nhau ấy trần gian"."Thiên công tạo tác con Sò.Mới tạo cây Củi xỏ Sò lụi ăn.Lão phàm xuống thế nhe răng.Tìm Sò nó trốn kêu rằng Phàm Gian".Phàm trần cưỡi heo đi đến chân núi, thì gặp Gấu Vũ Ca đang đi đến từ bên phía Thành Bách Lý.
Vốn Núi Rong Xả nằm giữa Bách Lý Thành và Hàn Man Thành.
Nơi mé chân núi giống như ngã ba.
Mà Núi Rong Xả lại sát bên Thành Hàn Man.
Nên phàm trần chọn nơi đây cư trú.
Vừa hẻo lánh thanh tịnh.
Vừa gần Thành lớn.
Lại không quá xa Đền Chân Ngã.Hai Sư Đồ gặp nhau hết sức vui vẻ.
Gấu Vũ Ca bước đến chọt chọt vào mũi heo Sơ Không, cố ý ghẹo heo, làm heo ta hết sức bất mãn.
Nếu không có chủ nhân phàm trần trên lưng.
Heo Sơ Không sẽ xông lên sống chết với con Gấu biến thái.Hai thầy trò dừng lại nói chuyện quên cả trời đất hơn 1 canh giờ.
Chợt Gấu Vũ Ca nhìn thấy một người từ trong Thành Hàn Man đi ra.
Trong người tên kia toát lên một luồng quỷ khí hết sức tà dị.
Mà hướng người này đi ra không phải về phía Bách Lý Thành, không phải về phía núi Rong Xả.
Mà người kia đi về Thành Bá Túc.
Gấu lập tức hỏi phàm trần.Sư Tôn, người có thấy tên kia có gì lạ không.
Vốn là bách tính bình dân, sao trên người tỏ ra quỷ khí.
Phải chăng Ma Tộc xâm nhập Hàn Man Thành.
Phàm trần nói.
Ngươi đi theo người đó xem coi hắn về đâu, rồi quan sát kỹ, quay về bẩm báo ta.
Ta đi vào Thành Hàn Man mua ít vật dụng, rồi ra cổng thành đợi ngươi.Gấu đen lập tức đuổi theo, tên nhân loại tà dị kia.
Còn phàm trần, lại cưỡi lợn đi vào Thành Hàn Man đi dạo.
Đến giữa trưa, Gấu Đen chạy về trước cổng Thành Hàn Man, đã thấy phàm trần ngồi trên lưng heo chờ đợi.Gấu Đen bước tới nói.
Sư Tôn, tên nhân loại kia nhà ở Thôn Thị Nẩm, một thôn nhỏ cách đây chừng 2 dặm đường.
Bản Gấu đuổi theo đã phát hiện ra nhà hắn.
Giờ chúng ta đến đó bắt hắn.
Phàm trần kêu Gấu dẫn đường.Thôn Thị Nẩm.
Trước cổng một ngôi nhà thôn dân.
Phàm trần sai Gấu Vũ Ca đi gõ cửa.
Mở cửa là một lão già nông thôn lam lũ.
Lão bước ra hỏi có chuyện gì.
Thì phàm trần bước xuống lưng heo, chấp tay xá chào rồi trang nghiêm thành kính nói.Bần Đạo đạo hiệu THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ, gọi đơn giản là Phàm trần, đến từ núi Rong Xả phụ cần Thành Hàn Man.
Hôm nay thấy có một bách tính đi từ Thành Hàn Man ra trong người có tà khí.
Mới sai môn đệ dõi theo đến chốn này.
Xin Lão Bá có gì thất kính, Bần Đạo xin lượng thứ.
Nhưng bổn phận của tu hành giả, là phải trừ ma về đạo.
Nếu thật sự nhà lão bá có việc khó nói.
Cần Bần Đạo giúp đỡ, thì Bần Đạo không từ nan.Sẵn Bần Đạo cũng đến đây, xin mạn phép vào gia trung, uống bát nước.
Lão giả trầm ngâm một lúc, rồi mời phàm trần cùng Gấu Đen Vũ Ca vào nhà.Phía bên trong ngôi nhà này là một khuôn viên khá rộng, một khoảng sân to chừng 50 mét vuông, một ngôi nhà tranh vách tường bằng đất trộn với tro trấu, rơm, cỏ tranh mà đắp thành, trông rất kiên cố.Lão giả bước vào trong nhà sai con trai tên Thúc Sinh mang trà ra đãi khách.
Thúc sinh này không ai khác là tên nhân loại toát ta quỷ khí tà dị kia.
Khi thúc sinh màn nước ra trước sân nhà, nhìn thấy phàm trần đang ngồi trước bàn đá.
Hắn tay chân luống cuống, tim đập loạn nhịp.
Trong lòng có cảm giác sợ hãi như muốn bỏ chạy, nhưng cố gắng trấn tĩnh.Thúc sinh mang nước đến trước bàn ngoài sân, vui vẻ thưa hỏi phàm trần.
Phàm trần cũng rất tự nhiên, nói cười niềm nở.Phàm trần còn nói.
Vừa gặp thúc sinh tiểu hữu, Bần Đạo đã lấy làm quý mến.
Thúc sinh tiểu hữu cơ thể khỏe mạnh.
Người phúc khí sâu dày.Nhà này long mạch lại hưng thịnh.
Không có yêu tà nào dám quấy phá.
Bần Đạo đi ngang qua, thấy thú vị.
Nên mạo muội ghé tệ xá làm quen.
Xin Thúc sinh tiểu hữu đừng chê cười vì vô ý thất lễ.Thúc sinh nói.
Xin Chân Nhân chớ nghĩ nhiều.
Tiểu sinh và gia phụ sống ở nơi đây.
Gia phụ vốn là nông phu, hàng ngày trồng trọt cày cấy nuôi tiểu sinh ăn học.Còn tiểu sinh chỉ một lòng đèn sách.
Dạo gần đây sức khỏe suy kiệt.
Nên sáng nay mới qua thành Hàn Man hốt vài thang thuốc để bồi bổ sức khỏe.Chân Nhân nếu đã đến chơi xin đừng ngại cứ tự nhiên.
Tiểu sinh mệt nên xin phép đi nằm một chút.
Gia phụ đang ở nhà sau làm cơm nước.
Xin Chân Nhân dùng bữa cơm.
Rồi muốn ở lại hay đi thì cứ tự nhiên như trong nhà.Thúc sinh lễ phép xá chào rồi vào trong.
Lúc này Gấu Vũ Ca thấy không có ai, mới nhanh miệng hỏi phàm trần.
Chẳng hay vì sao Sư Tôn lại nói nhà này tốt, hưng vượng vận khí.
Sư Tôn lại còn nói tên mặt trắng kia sức khỏe dồi dào.
Bản Gấu thấy, hắn là một tên dầu cạn đèn tắt.
Sắp chết đến nơi thì có.
Ở đó mà khỏe mạnh.Phàm trần cười đáp: chả lẽ ta đi nói thật ra.
Cho yêu tà trong xác hắn nghe.
Rồi nó bỏ chạy, thì còn gì thú vị.
Gấu lúc này mới hiểu ra.
Thì ra Sư Tôn cũng có lúc nham hiểm.
Đúng là Sư Tôn bá đạo.
Haha.Khoảng một hồi lâu, từ phía nhà sau, lão giả mang lên một mâm cơm nóng hổi.
Nào là rau muống luộc, nào là trứng vịt luộc, nào là khoai lang luộc, cùng cơm trắng.Đặt thức ăn lên bàn.
Lão giả nói.
Lão phu tên gọi Phí Lão.
Ta cùng nhi tử là Thúc Sinh cư ngụ ở đây nhiều năm.
Thôn Thị Nẩm này đối với bọn ta là mãnh đất thiêng liêng hằng sống.
Đây có chút cơm canh đạm bạc.
Xin dâng lên Chân Nhân cùng Gấu Đại Hiệp.
Mong các vị đừng chê.Phàm trần cùng Gấu Đen không khách khí.
Bắt tay vào, ăn như ma đói.
Khi cơm nước no say.
Phàm trần cùng Gấu Đen ngồi uống trà cùng Phí Lão.Lúc này phàm trần mới bất chợt ngâm thơ."Nghe đồn ông Bát Phụ Công.Xuất thân Ma Tộc nhưng lòng chí cao.Nhìn trên nhịn dưới lui mau.Lục gia kính phục thu vào môn nhân".Lập tức Phí Lão đang ngồi đối diện mặt mày tái xanh tái mét.
Biểu hiện làm ra vẻ nghiêm trọng.
Lão phân vân không biết trước mặt là địch hay bạn.Phàm trần mới cười, rồi nói tiếp.
Xin Bát Phụ Công đừng lo lắng.
Bần Đạo thiệt là bậc tu hành giả, đã viễn ly siêu thoát thiên địa, lại minh tường vạn vật.
Bát Phụ Công lòng ngay dạ thẳng.
Tuy xuất thân từ Thổ Quỷ Tộc, nhưng lại yêu hòa bình, ghét chiến tranh.
Chứng kiến những hành động hại người vô cớ của Thổ Quỷ Tộc, mà không khuyên ngăn được.
Nhiều năm trước còn giao chiến cùng phó môn chủ của Thổ Quỷ Tộc là Cừ La.
Bị trọng thương may thay chạy thoát.
Lại trên đường bôn tẩu gặp được một hài nhi bị bỏ rơi.
Lúc này tuy thân khó bảo toàn nhưng quyết liều mình mang theo đứa nhỏ chạy vào địa phận Lục Gia Cổ Trấn ở núi Ly Xào.Tình thế lúc này vô cùng nguy hiểm.
Tin tức Bát Phụ Công làm phản được tung ra.
Toàn thể Thổ Quỷ Tộc truy kích quyết bắt giết cho được phản đồ.
Hơn 5 ngàn Thổ Quỷ Tộc nhân truy đuổi.
Khi đến địa phận Lục Gia núi Ly Xào.
Bát Phụ Công nghĩ mình khó sống.
Mới quỳ kêu khóc trước đại môn của Lục Gia.Vốn Lục Gia là một thôn trang nhỏ nằm trong núi Ly Xào.
Người của Lục Gia lại lánh đời.
Không theo ba tộc.
Mà bách tính bên trong Lục Gia chỉ khoảng 5 trăm hộ.Lúc này Thổ Quỷ Tộc đuổi tới.
Định xé xác Bát Phụ Công cùng đứa nhỏ trên tay.
Thì trong làng Lục Gia đi ra một mỹ nhân cầm gậy trúc, mỹ nhân vóc ngọc, má hạt, môi son, hạ bộ hình thúng, trung bộ hình lu, thượng quan ngũ căn sáng trong hòa hợp.Mỹ nhân kêu Bát Phụ Công tiến vào trong làng, còn một mình nàng, trong nhất niệm dùng gậy trúc giết sạch 5 ngàn Thổ Quỷ Tộc.
Trận này Thổ Quỷ Tộc thảm, rất thảm.Cũng từ đó Ma Tộc mới biết tới danh hào của Lục Gia.
Bát Phụ Công được nữ tử cứu giúp ngày đó, cảm kích tri ân, mới nguyện đầu nhập vào Lục Gia, làm hạ nhân.
Từ đó Bát Phụ Công an ổn đến bây giờ.
Ta nói có đúng không?.
Thưa Phí Lão.
Ngài chính là Bát Phụ Công, tức con chuột chù thành tinh.
Còn đứa bé ngày đó Ngài cứu nay là tiểu tử Thúc Sinh bây giờ.Bát Phụ Công vẻ mặt càng trầm trọng.
Y mới đứng dậy lui ra xa.
Miệng hỏi.
Chẳng hay các hạ đến đây là thù hay bạn.
Các hạ xin nghe đến uy danh Lục Gia mà nương tay.
Bát Phụ Công ta chỉ muốn an ổn.
Mong các hạ soi xét.Gấu Vũ Ca ngồi một bên, cùng heo Sơ Không.
Cả hai như hai đứa trẻ đang tập trung ngồi nghe Ông Bụt Phàm trần kể chuyện như truyện cổ tích.Phàm trần mới nói tiếp.
Bát Phụ Công an tâm.
Ta nói rồi.
Bần Đạo đến đây, để giúp Bát Phụ Công.
Không hề có ý xấu.Con Gấu xen mồm vô mất lịch sự hỏi.
Sư Tôn.
Sư Tôn.
Vậy lai lịch Lục Gia thế nào.
Nữ tử xinh đẹp kia có chồng chưa.
Để Bản Gấu đi cua về, làm thiếp.
Bát Phụ Công nghe Gấu Vũ Ca nói, mà sợ muốn xanh mặt.Phàm trần cười, rồi nói cho mọi người cùng nghe.
Nói về lai lịch Lục Gia.
Bên trong ngôi làng Lục Gia trên núi Ly Xào.
Tất cả môn nhân bách tính, đều niệm một câu thánh ngôn, tỏ lòng tôn kính.
Câu đó như sau." Nam Mô Lục Mẹ, Lục Giây, Lục Thầy, Lục Tổ".Lục Mẹ tức nữ tử xinh đẹp ngày đó, nghe đâu nàng sống ba vạn năm, đạo pháp đằng vân hóa hải, tánh ghét ác như thù.
Nàng được các tộc nhân gọi là Lục Mẹ.
Ngụ ý mẫu từ cứu độ.Lục Giây tức các tu hành giả bên trong Lục Gia có trách nhiệm bảo vệ thánh địa Lục Gia không cho ngoại tộc xâm lăng.Lục Thầy tức là Trưởng Tộc của Lục Gia.
Vị này tinh thông y đức, chiêm bốc bối quẻ, tính vận không thua Vu Tổ của nước Vu Thiền.Lục Tổ tức là Lão Tổ Tông của Lục Gia.
Vị này đầu trọc, da sáng mịn, thân khoác hoàng y.
Hay ẩn sâu trong núi Ly Xào tu luyện.
Chuyện cấp bách có nguy cơ diệt tộc, thì Lục Thầy mới vào bẩm báo.Ta nói không sai chứ Bát Phụ Công.
Bát Phụ Công biết người trước mặt không tầm thường nên gật đầu xác nhận.Phàm trần lại nói tiếp: Lại nói môn quy của Lục Gia.
Hễ là người của Lục Gia, dù là hạ nhân, giai cấp thấp nhất.
Nếu ở trong núi Ly Xào thì một đời an ổn.
Còn như xin phép Lục Mẹ định cư bên ngoài phạm vi núi Ly Xào.
Thì một may gặp cường địch, phải tự mà giải quyết nhân quả.Bởi Lục Tổ của Lục Gia có định ra đạo luật.
Hễ người đầu nhập lục gia, mà ở bên ngoài gặp rắc rối.
Thì hãy tự giải quyết nhân quả của bản thân mình.
Không được quay trở lại Lục Gia.
Vì sẽ mang theo nhân quả quấn thân.
Gây ra diệt tộc.Cho nên Bát Phụ Công hôm nay nhập kiếp, gặp đại địch, không biết nói cùng ai.
Đúng không.
Nay Phàm Bần Đạo nguyện vì Bát Phụ Công liều một mạng.
Cuối xin Bát Phụ Công chớ lo rầu.Phàm trần mới vì Bát Phụ Công và mọi người có mặt tại bàn đá trong sân thuyết giảng chân kinh.KINH GIẢNG MINH LỤC ĐẠO.Trước thỉnh Ngũ Bách Thần Hộ Pháp An Nam trấn đàn nhiếp phục tâm thân người đọc tụng người lắng nghe an, định, tĩnh.Tiếp thỉnh Tứ Thánh An Nam gia hộ cho hành giả an tâm đọc tụng lắng nghe thức tỉnh tỏ tường đại pháp.Sau thỉnh Thành Hoàng, Thổ Địa, Hà Bá, Sơn Thần An Nam về tại nơi đọc tụng kinh này ủng hộ kinh bảo hộ kinh để tăng phúc đức bước lên Thiên Đạo.Thường nghe nói trong kinh điển Phật gia con người ai ai cũng có Phật Tánh.
Nay trời se sắc, Thiên Đạo mở khai.
Tổ sư chỉ bày.
Thầy mới tỏ tường, tinh thông diệu pháp.
Lời thanh đạo hạp, thầy mới giảng bài, nói ngay lục đạo.Lục đạo chỉ sáu con đường, sáu tánh, sáu linh căn trong một con người trần sẽ có.
Phàm là người phàm tục chỉ biết lo đi lại làm ăn, sống ở dương trần cơm, áo, gạo , tiền bu quanh đeo bám đến khi mãn kiếp.Mỗi một con người bên trong đều có tâm linh được gọi là căn là tánh, hay phàm trần ngày nay gọi là Linh Căn vậy.
Linh là linh hiển.
Căn là căn cốt.Đạo thứ nhất bên trong phàm nhân có thú linh căn hay còn gọi thú tánh.
Mà người hành giả đễ ý trong nhân đạo, hễ đến lễ hội miếu đền, lại có những người hạp với thú đạo, tức cõi tâm linh yêu thú hay thần thú, trở về mượn xác phàm, để cho con người biết sự tồn tại của mình mà thờ phụng.
Nên mới có những vị thầy, hay những bá tánh bình thường, được linh thú nhập xác xưng ông hổ, ông rắn, ông beo, ông sói...Đó không có gì xấu cả, bởi khẳng định bên trong con người có thú đạo, thú tánh, thú linh căn.
Những thứ thú này gọi là linh thú cũng biết tu luyện, dạy dỗ người tu.Người hiểu được tức mình nặng nợ với yêu thú, yêu thần.Hoặc là con cái quyến thuộc của các tộc thú thần hồi tiền kiếp.
Cho nên nếu hễ ai có thú linh căn nếu bản thân cố gắng tu niệm vẫn thành chân thần rạng rỡ.Hễ là người có thú đạo thì được những vị linh thú trong cõi tâm linh câu thông thể xác mà bảo hộ.
Thú linh căn chia làm hai loại.:+ Âm thú linh căn.: là những tà vật, yêu thú, ma thú, quỷ thú, ác thú có duyên nghiệp với con người, cũng có thể chính là con người ấy+ Dương thú linh căn.: là thần thú linh thú bảo hộ người phúc đức, cũng có thể người phúc đức ấy là linh thú đầu thai làm người nên có thú căn hộ thể.Đạo thứ hai bên trong phàm nhân có nhân linh căn hay còn gọi nhân tánh, nhân lộ.
Mà nhân tánh này còn chia ra làm hai loại là Âm linh căn và Dương linh căn vậy.
Nay xin nói rõ.:+ Âm linh căn hay âm tánh là chỉ bên trong một người phàm đủ điều kiện câu thông với cõi âm và người âm, lại hạp mệnh nên cõi âm hay mượn xác nhập vào có khi là ông bà cha mẹ anh em đã khuất còn nghiệp trần theo bên cạnh , có khi là ma quỷ hạp mệnh bám đeo mà phá hoại, cũng có loại ma quỷ hộ người nhưng chỉ là số ít.+ Người có Dương linh căn thì lại được chánh khí quang minh bảo hộ, lại được người trong cõi tâm linh lương thiện không bị mang nghiệp mà theo che chở chứ không hề hãm hại.Đạo thứ ba bên trong phàm nhân có thần linh căn thần tánh.
Người có thần linh căn thần tánh thì lòng hay nóng giận như lửa đốt, ghét ác như thù, tướng người có sát khí, minh chánh, lòng hiệp nghĩa, lại được thần linh trong cõi âm theo phù hộ.
Cũng có khi là ác thần hoặc thiện thần tùy theo phúc đức của mỗi con người vậy.
Lại nói rõ thần linh căn lại chia làm hai loại.:+ Âm thần linh căn.: là chỉ những vị thần bị trừng phạt, bị nhân quả quấn thân nên phải đọa cõi này lập công bồi đức theo cùng xác phàm mong tu hành chuyển mình quy thần vị.+ Dương thần linh căn.: là chỉ chánh thần, chánh khí quang minh, không mang nghiệp dữ, âm thầm bảo hộ người do duyên phúc đức, người đó tích từ nhiều kiếp.Cũng có khi, đó là vị thần đầu thai trở lại giúp đỡ mọi người.Đạo thứ tư bên trong phàm nhân còn có Thánh linh căn, thánh tánh hay còn gọi thánh lộ.
Ý chỉ người này tấm lòng như Thánh, nhiều đời nhiều kiếp, ở cõi thánh tu học rồi mới xuống đây, hoặc có duyên với nhà đức Thánh.
Người được thánh chọn.
Người có thánh tánh thánh linh căn khó lòng nhận biết, nếu tu theo thánh đạo mau dễ đắc thành, bằng tu tiên tu phật thì chậm hơn so tiến độ.Ví như người có thánh linh căn trong đời nhiều kiếp mà cạo tóc lên chùa tu suốt hai mươi năm không thấy tiến triển, lại được thánh chuyển về nhà lập ban thờ thánh thì lại vinh hiển ngay lập tức.
Đó là do mình có linh căn với Thánh sâu dày vậy.
Thánh linh căn lại chia ra hai đường.:+ Âm Thánh linh căn.: là những vị quỷ thần được theo Ông Thánh cận kề Thánh rồi mang tội bị Thánh phạt phải đi tu sửa.
Mà chốn nhân gian theo hộ người phàm mới mong tiến bộ.+ Dương Thánh linh căn.: là hóa thân của Thánh theo bảo hộ con trần kiếp trước là con cái của mình để dẫn đường tu học cho ngay cho đúng.Đạo thứ năm là bên trong phàm nhân lại có tiên linh căn, tiên tánh, tiên lộ.
Người này nhiều kiếp cơ duyên với Tiên gia, thích vẽ bùa học phép tiên gia, sát quỷ trừ tà.
Nếu tu tiên mau đắc đạo.
Tiên linh căn lại phân hai loại:+ Âm tiên linh căn.: chỉ những vị tiên mắc đọa do phạm luật thiên đình, có thể là chính bản thân người trần là vị tiên mắc đọa, cũng có thể là một linh hồn tiên mắc đọa riêng biệt.
Tiên mắc đọa rất đông ở miền hạ giới.
Phải tu rất lâu, để lập bồi công đức tội lỗi ngàn xưa, mong quay về tiên lộ.+ Dương tiên linh căn.: ý chỉ người này vốn tự nguyện hạ phàm cứu độ, hạ phàm lịch luyện, phúc đức sâu dày, quang minh chính khí.Đạo thứ sáu chính là trong kinh phật nói.: Con người ai ai cũng có phật tánh.
Đó là phật tổ từ bi khuyến thiện, mong phàm trần cố gắng lo tu, ý nói tâm phật, hay phật linh căn.
Nếu tu Phật mau thành phật quả.
Phật tánh lại chia hai loại.:+ Âm phật linh căn.: ám chỉ vị này kiếp trước tu chưa trọn, kiếp này quay lại tu tiếp.+ Dương phật linh căn.: ám chỉ vị này xuống trần đầu thai theo xứ mạng.
Cố gắng hành trì phật pháp.Lục đạo đây giảng giải rõ rành.
Người vốn có sáu căn.: căn thú, căn nhân, căn thần, căn thánh, căn tiên, căn phật, mạnh hay yếu còn tùy cơ duyên tạo hóa, không phải ai cũng có sáu căn đạo đầy đủ, còn tùy cơ duyên của mỗi người.Nay nói rõ để con người hiểu kỹ, biết được giá trị của bản thân mà siêng năng tu tập theo ý thích.
Thân thể là sắt thép.
Kinh kệ là lửa rèn, sáu đạo trong thân, là sáu đường để bước, bước đường nào, là duyên phận mỗi con người.Có người tu phật, có người tu tiên, có người tu thánh, có người tu thần, có người tu nhân đạo, lại có âm căn nên tu tà đạo, lại có người tu theo yêu thú, yêu thần.
Đó là do trời đất xoay vần tạo hóa.Nay vì cơ duyên, trời đất hảo hợp hài hòa.
Mới giảng minh sáu đạo lộ, chỉ biết rõ rành.
Người vốn không phân chia tánh.
Thân người là vũ trụ, sáu lộ chỉ sáu thế giới bên trong.
Một người vẫn có thể làm hài hòa tất cả.
Tại sau vậy, vì nếu bản thân hiểu rõ ngoài phật tánh, còn có tiên tánh, thánh tánh, thần tánh, thú tánh.
Thì bản thân, có thể dung hòa, khi không còn cố chấp.Phàm nhân vốn có đạo, chưa được tìm ra, nay chỉ rành sáu đạo để đi, tâm minh tịnh liền an nhiên tự tại.Nhất kính Thượng Cổ Linh Thú An Nam.Nhì kính Thượng Cổ Đại Nhân An Nam.Tam kính Thượng Cổ Đại Thần An Nam.Tứ kính Thượng Cổ Đại Thánh An Nam.Ngũ kính Thượng Cổ Đại Tiên An Nam.Lục kính Thượng Cổ Đại Phật An Nam.Nếu Bần Đạo đón không lầm, Bát Phụ Công vốn là Dương Thú Linh căn.
Trong nhiều kiếp sống có làm Thần.
Nay kiếp này tuy sinh trong thân chuột chù.
Nhưng đạo tâm như biển.
Luôn sống chân thiện.Vũ Ca lại chỏ mỏ gấu vô hỏi.
Sư Tôn.
Sư Tôn.
Vậy đồ nhi có linh căn gì?.
Phàm trần nói.
Gấu ngươi vốn có dương tiên linh căn.
Ngươi đến thế gian này để giúp đời.
Bởi vậy ngươi mới thông minh lanh lẹ.
Nó ra liền biết.Con heo Sơ Không cũng kêu ột ột, như muốn hỏi mình có căn gì.
Phàm trần không thiên vị ai.
Hắn quay qua nhìn heo nói.
Ngươi vốn là âm thánh linh căn.
Năm xưa ngươi là Thánh Chủ của Thập bát Thiên Cung.
Ngươi năm đó trong cuộc chiến đại phá Ma Tộc, ngươi làm không đúng, thay vì giết Ma Tộc, ngươi lại cho chúng thuộc hạ bắt hãm hiếp tộc nhân Ma Tộc.
Sau khi Ma Tộc cùng Thần Tộc ký hòa ước.
Ma Tộc câm phẩm, yêu cầu Thần Tộc xử lý ngươi cho an ủi linh hồn những Ma Tộc bị ngươi sát hại biến chất.Thiên Đế Cửu Kiếp quyết định giáng ngươi xuống hạ giới làm heo vạn kiếp.
Còn chúng thuộc hạ ngươi ngày đó hãm hiếp tộc nhân Ma Tộc.
Toàn bộ bị giáng xuống hạ giới làm chó.
Để người đời bắt giết làm thịt cầy bán cho các quán nhậu.Heo Sơ Không nghe xong vô cùng buồn bả.
Nó nằm xụi lơ.
Không cử động.Gấu Vũ Ca lại tò mò hỏi.
Thế Sư Tôn là linh căn gì.
Phàm trần lập tức nghiêm túc hết sức.
Hắn dơ tay lên trước thiên đạo nói.
Thề có thiên đạo này làm chứng.
Nếu Bần Đạo nói dối.
Lôi đình oanh tạt.Sau đó Phàm trần tập trung nói.
Mọi người chắc thắc mắc về linh căn của Ta.
Ta nói phải hết sức chú ý.
Linh căn của ta rất đặc biệt.Ngay cả Bát Phụ Công cũng tò mò lắng nghe.
Phàm trần nói.
Thật ra, Ta không có linh căn.Mọi người trong bàn ai cũng muốn khùng.
Gấu Vũ Ca không tin vào sự thật.
Vị Sư Tôn quyền uy vô thượng của nó.
Vậy mà không có linh căn.
Rõ ràng Sư Tôn nó là Đại Năng.
Trời đất này Sư Tôn nó xếp số 2.
Không ai dám xếp số 1.
Vậy mà bây giờ sự thật là Sư Tôn nó không có linh căn.
Nổi khùng không.Gấu nói.
Sư Tôn đùa đệ tử phải không.
Sư Tôn nói không có linh căn.
Khác nào nói con chó cũng có thể làm thánh nhân.
Phàm trần cười đáp.
Gấu ngươi nói chí phải.
Con chó vẫn có thể làm thánh nhân.
Đó là sự thật.Ta vốn là người bình thường.
Thật không có linh căn, không có thiên mệnh.
Không có hào quang nhân vật chính.
Ta cũng không ngộ ra được cái quần què gì hết.Ta suốt ngày tham ăn, mê ngủ, ham dục lạc.
Nếu nói có.
Ta chỉ có một tấm lòng kiên định, một tấm lòng chở che muôn vật.Bát Phụ Công hết sức bất ngờ.
Vì trên đời lại có người không có linh căn mà lại làm được tu hành giả, tỏ thông mọi việc.Gấu hỏi.
Vậy làm cách nào Sư Tôn có thể trở thành tu hành giả.
Phàm trần đáp.
Đơn giản.
Là vì ta tin.
Chỉ một chữ tin.
Còn đường ta đi, ta chỉ thuộc nằm lòng lời đại nguyện son sắc do ta tự lập ra.
Đó là.Nhất Nguyện.: Thường xuyên năng nổ.Nhị Nguyện.: Vì chúng sanh ba cõi sáu đường chấp nhận chịu mọi thống khổ thế gian.Tam nguyện.: Vì cứu chúng sanh sẵn sàng nhập Niết Bàn.Ta lấy lực chứng đạo, lấy nguyện hộ thân.
Đơn giản ta đời nào cũng chỉ là phàm nhân trong nhân đạo.
Còn Gấu ngươi hay mọi người ở đây, ai cũng có thể là một bậc Đại Thánh hiển hách một kỷ nguyên nào đó.Bởi thế mà Cổ Thư có ghi.
Tiên Hóa Bước Còn Quờn Lai Trần Tục.
Thánh Lộn Đường Phải Đọa Phàm Phu.Phàm trần một màn đối đáp này đã phá vỡ nhận thức của mọi người trước bàn đá.Chuột Chù Tinh Bát Phụ Công nói.
Lão phu sống không biết qua bao nhiêu tuế nguyệt thoi đưa.
Chưa từng chứng kiến ai không có linh căn mà làm tu hành giả.
Thật là thú vị.
Thật là thú vị.Bát Phụ Công nói tiếp.
Nay lão phu có nạn.
Vậy xin nghe Chân Nhân có cách nào hóa giải.
Ta tin tưởng Chân Nhân.
Vì Ngài không có linh căn, mà vẫn ra đường xưng danh chí sĩ, hàng ma diệt quỷ, thật đáng trọng tôn.Phàm trần mới bắt đầu nói.
Thần Chú, hay còn nhiều tên gọi khác, như Bí Văn, Thần Văn, Cổ Ngữ, Thánh Ngôn, Pháp Tự là những huyền âm cổ xưa trong trời đất.
Được các Đại Năng Thượng Cổ lập ra, để truyền dạy cho môn đồ, giúp an ổn sinh mệnh, xua tà đuổi quỷ, tiêu tai giải nạn.Nay Bần Đạo sẽ truyền cho Luận Đạo Công cùng mọi người về Thần Ngôn Tam Tự.
Sao gọi là Thần Ngôn Tam Tự.
Tức là hồi thời cổ xưa, có một bậc Đại Năng mới thấy trong nhân đạo yêu ma khổ ải nhiều.Mà dân sinh còn ngu dốt, khó nhớ biết nhiều.
Cho nên Đại Năng này mới sáng lập ra Thần Ngôn Tam Tự vô số thể loại.
Để trong nhân tộc ai thích gì niệm đó.
Ngay cả một số Ma Tộc lương thiện vẫn tôn kính trì niệm mà phát sinh lợi ích.TAM TỰ THẦN NGÔN THƯỢNG CỔ ĐẠI NĂNG THUYẾT.1.
Ông Riệt Nê.2.
Úm Lỳ Hê.3.
Bát Lạc Nô.4.
Túc Phề La.5.
Xỉ Niền Công.6.
Túc Chèn Nô.7.
Út Liệt Mo.8.
Cụ Nùng Tha.9.
Mạt Liệt Chí.10.
Ông Xá Rập.11.
Ông Xá Tề.12.
Hủng Nùng Mo.13.
Báo Chàn Ni.14.
Tô Lô Giản.15.
Tô Lô Phan.16.
Tà Nao Phán.17.
Tà Nao Hàn.18.
Tà Nao Dọn.19.
Công Hộ Dàn.20.
Ủng Hà Na.21.
Bỉ Bì Run.22.
Rụp Rụp Chén.23.
Khứ Ngàn Lai.24.
Tô Lô Chen.25.
Xa Ba Đáp.26.
Cá Rập Lâm.27.
Ná Vá Thá.28.
Tá Thá Nú.29.
Ná Ri Mô.30.
Túc Ty Phọn.31.
Bố Xa Dàn.32.
Nộng Tề Pha.33.
Ba Cúc Dã.34 Xi Na Phèn.35.
Xi Ra Nục.36.
Bể Ba Don.37.
Bún Lô Phon.38.
Nông Rấp Sập.39.
Y Nế Tập.40.
Bút Bộ Nan.41.
Xủ Chù Pha.42.
Lò Lò Phẹt.43.
Rụp Rụp Num.44.
Tố Súp Lúp.45.
Nô Thắc Mun.46.
Cà Chí Ca.47.
Sắc Y Mắc.48.
Phỏng Nùm Dao.49.
Y Ba Chèn.50.
Y Ba Bon.51.
Bê Hy Thon.52.
Ê Rà Hê.53.
Bít Sờ Lâm.54.
Theo Song Phụt.55.
Mễ Trì Sa.56.
Song Qua Đáp.57.
Song Qua Căng.58.
Song Quả Phăng.59.
Chen Cư Rụ.60.
Pha Sức Hẩm.61.
Bô Bì Nong.62.
Bô Bì Tây.63.
Tô Ỳ Qua.64.
Bô Lô Hấp.65.
Chí Nùng Qua.66.
Chí Nùng Lô.67.
Bát Làng Rô.68.
Y Ca Phom.69.
Y Ca Núp.70.
Y Quan Túp.71.
Y Quan Phai.72.
Tẩu Lầu Phan.73.
Bôn Cố Niệp.74.
Bôn Cố Xăng.75.
Quan Can Sản.76.
Chúng Nàn Lao.77.
Sắp Rụp Long.78.
Tu Ba Dãn.79.
Hế Ê Mế.80.
Ca Sa Phỏn.81.
Long Nì Tiên.82.
Phốc Hộc Ma.83.
Lung Phả Tố.84.
Trùng Hị Bố.85.
Nố Xèn Hen.86.
Xa Y Rúp.87.
Ra Pha Rum.88.
Tông Mi Ná.89.
Cong Cung Lũy.90.
Bô Ca Quản.91.
Mí Mí Ri.92.
Rặc Rặc Num.93.
Tố Bì Phô.Đây là 93 câu Thần chú cổ xưa mà Đại Năng Thượng Cổ truyền dạy xuống nhân gian.
Thần chú này chỉ có ba chữ.
Dễ đọc dễ nhớ.
Bằng như ai tin kính.
Chỉ cần trì niệm dù chỉ một câu.
Lập tức sinh an lạc ..