Trên người Quý Hâm Thư rất thơm, cỗ hương hoa Sơn Mộng quen thuộc này ở khi Quý Thanh Cừ khi còn bé thì có ký ức.
Nàng nghe phụ thân từng nói, sau khi chính mình sinh ra, người nhà đầu tiên ôm nàng là tỷ tỷ.
Chính mình khi còn bé đối với ai đều là là một bộ dáng vẻ lạnh lùng, chỉ có đối với Quý Hâm Thư, mới có thể cười hì hì nhìn cô, ở trong phòng giữ ấm vẫy tay cùng tỷ tỷ.
Quý Thanh Cừ đã từng cho là mình và Quý Hâm Thư là người thân mật nhất không kẽ hở trên đời này, bất cứ người nào đều không thể chen chân giữa các nàng, quan hệ của các nàng vẫn tiếp tục như vậy.
Nhưng mà, cảm tình vào đúng lúc này có vết rách.
Mùi vị quen thuộc lấy phương thức bá đạo xâm lấn, Quý Thanh Cừ ngơ ngác nhìn Quý Hâm Thư đặt ở trên người mình, từ từ ý thức được, các nàng đang hôn môi.
Đây không phải Quý Hâm Thư lần đầu tiên cưỡng hôn chính mình, nhưng mấy lần trước đều là dừng đúng điểm, chưa bao giờ có một lần nào, Quý Hâm Thư sẽ hôn kịch liệt và cứng rắn như thế.
Cô dùng hàm răng cắn đầu lưỡi chính mình, đầu lưỡi mềm ở trong miệng mình lật quấy.
Quý Thanh Cừ tim đập dường như lỡ một nhịp, đại não cũng sinh ra trống không ngắn ngủi.
Cảm giác hôn môi cùng nữ nhân rất vi diệu, bờ môi Quý Hâm Thư rất mềm, mang theo nhiệt độ hơi lạnh, hôn lên cảm giác lại như đang ngậm một viên rau câu, là trải nghiệm hoàn toàn mới lạ.
Quý Hâm Thư nhìn ra sự xuất thần của Quý Thanh Cừ, cũng không có được đáp lại chính mình muốn, dù cho tâm trạng mất mác, nhưng Quý Hâm Thư vẫn là chìm đắm ở bên trong nụ hôn này, hưởng thụ đến vui thích cô khát vọng đã lâu.
Mùi vị của Thanh Cừ thật ngọt, thì ở dưới thân chính mình, ngay ở trong lồng ngực của mình ôm chặt.
Chỉ cần nghĩ đến điểm này, nhiệt độ toàn thân Quý Hâm Thư đều tăng lên theo.
Cô không nhịn được đem Quý Thanh Cừ ôm càng chặt, một cái tay theo bờ vai của nàng trượt xuống, chuẩn xác không có sai sót nắm ở trên vật mềm tròn trịa của Quý Thanh Cừ.
Tựa hồ từ sau lần ngoài ý muốn kia, Thanh Cừ cũng rất ít ở trước mặt mình mặc những váy ngủ mỏng manh kia, hiện tại cũng giống như vậy.
Trên người nàng là váy ngủ bằng bông, có chút dày, vẫn để cho Quý Hâm Thư nhận ra được biến hóa trên thân thể của Quý Thanh Cừ.
Nàng không có mặc áo lót, sau khi hoa nhị của đỉnh ngực tràn ra, gắng gượng cũng biến thành đặc biệt rõ ràng.
Phát hiện thân thể của Quý Thanh Cừ là có cảm giác, Quý Hâm Thư vô cùng vui vẻ.
Cô nhắm mắt lại, mê muội câu lấy đầu lưỡi của Quý Thanh Cừ cùng cô quấn quýt, tay phải xoa bộ ngực êm dịu của Thanh Cừ, đem nó ở trong tay mình tạo thành hình dáng tùy ý.
"Thanh Cừ." Quý Hâm Thư nửa khép mắt, thưởng thức dáng dấp mê ly của Quý Thanh Cừ, cô có thể nhìn ra Quý Thanh Cừ cũng là thoải mái, nếu như không hề có cảm giác gì, hốc mắt của nàng sẽ không ướt át, càng sẽ không vào lúc này còn thất thần sững sờ ở đây.
Quý Hâm Thư dự định tiến thêm một bước, cô mở ra khuy áo quần áo của Quý Thanh Cừ, đưa tay thăm dò vào trong đó.
Hơi lạnh tay chạm đến lớp da ấm áp, nóng lạnh kích thích để Quý Thanh Cừ trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Nàng ý thức được hành động của Quý Hâm Thư, lông mày chăm chú nhăn lại, đặc biệt là phản ứng thân thể mình càng thêm làm cho nàng cảm thấy lúng túng.
Đầu lưỡi của chị gái ngay ở trong miệng mình lật quấy, quấn quanh lấy đầu lưỡi chính mình đùa bỡn, phát hiện như vậy để Quý Thanh Cừ nổi lên một thân da gà tinh mịn.
Nàng dùng sức đẩy Quý Hâm Thư ra, làm sao thân thể nằm ở vị trí bị động, làm cho Quý Thanh Cừ nàng có chút động tác khó, nàng thẳng thắn dùng sức cắn vào môi của Quý Hâm Thư, muốn mượn đau làm cho đối phương lui lại.
Quý Thanh Cừ lần này không chút lưu tình, trực tiếp đem môi dưới của Quý Hâm Thư cắn phá ra máu, đối phương đau đến run rẩy một hồi, trái lại hôn càng dùng sức.
Mùi máu tanh ở trong miệng hai người tràn ra, mùi vị tanh đó làm cho các nàng không hẹn mà cùng nghĩ đến quan hệ của họ, huyết thống của các nàng, trong thân thể các nàng chảy máu đồng dạng.
Bụng dưới Quý Thanh Cừ căng chặt, nhận ra được phản ứng của nàng, Quý Hâm Thư hô hấp ngừng lại, trở nên càng gấp gáp hơn.
"Quý Hâm Thư, thả tôi ra." Hô hấp của Quý Thanh Cừ đứt quãng, đặc biệt là tay của Quý Hâm Thư còn nắm ngực nàng xoa xoa, thân thể một cách tự nhiên cho ra phản ứng sinh lý để Quý Thanh Cừ cảm thấy lúng túng cực kỳ.
Bị chị gái xoa nhẹ bộ ngực, đỉnh núi lại đáng thẹn cứng rồi.
"Thanh Cừ, chị biết, chị đương nhiên biết chị đang làm gì.
Chị đang thương Thanh Cừ đó, Thanh Cừ cũng không phải không có cảm giác.
Đến bây giờ, Thanh Cừ còn muốn lừa gạt mình, nói cảm tình của chị đối với em chỉ là tình cảm của tỷ tỷ đối với muội muội sao? Chị muốn Thanh Cừ, thời gian rất sớm đã nghĩ rồi.
Thanh Cừ, chị khát vọng, em đều không cảm giác được sao?"
Nhiệt độ của Quý Hâm Thư đang tăng lên, mà cô biểu hiện ra cảm xúc so với Quý Thanh Cừ muốn kích động đến nhiều.
Quý Thanh Cừ cau mày, vừa định mở miệng, chỉ thấy Quý Hâm Thư bỗng nhiên đứng dậy, ngồi ở trên chân của mình, đem váy ngủ trên người cô cởi đi.
Theo tầng trở ngại mỏng kia rút đi, thân thể Quý Hâm Thư triệt triệt để để xuất hiện tại trước mắt.
Không có áo lót quần lót, không hề một tia che đậy.
Quý Thanh Cừ còn nhớ từ sau khi chính mình cấp ba thì không có từng tắm chung với Quý Hâm Thư, nàng đối với vóc người của Quý Hâm Thư dừng lại ở thời điểm chừng hai mươi.
Khi đó Quý Hâm Thư phát dục hoàn hảo, vẫn còn cất giữ ngây ngô thiếu nữ, nhưng bây giờ, phần ngây ngô này đã sớm ở năm này tháng nọ rút đi, ở trước mắt mình là một bộ nữ thể thành thục mà khiêu gợi, nó đủ để làm nổi lên bất kỳ dục vọng của nam nhân và nữ nhân.
Vóc người của Quý Hâm Thư tuyệt đối là thuộc về loại hình trước lồi sau vểnh, đáng tiếc cô bình thường mặc quần áo đa số là bảo thủ nội liễm, bộ vóc người tốt này ẩn đi, ngoại trừ Quý Thanh Cừ không ai biết thân thể của Quý Hâm Thư có được tươi đẹp đến mức nào.
Khi cô mặc đồ, nhìn qua gầy gò tinh tế, chỉ khi nào không còn che đậy của quần áo, bộ thân thể này hoàn toàn có thể dùng nóng bỏng để hình dung.
Da thịt trắng nõn nhìn qua yếu đuối mà không đỡ nổi một đòn, hai viên vật mềm đầy đặn bởi vì động tình cao lớn vững chãi, đỉnh núi màu phấn nhạt non nớt dường như ngọn núi đào mật, khéo léo kiều diễm.
Bụng cô bằng phẳng, cái rốn lại tròn lại nhỏ.
Lại tiếp tục đi xuống, chính là khu vực thần bí sâu thẳm nhất của nữ nhân.
Quý Thanh Cừ nhìn Quý Hâm Thư trên người một chút, nàng không nghĩ tới tỷ tỷ luôn luôn nội liễm tao nhã, lại sẽ xuất hiện ở trước mặt mình như vậy.
Thời khắc này cảm giác Quý Hâm Thư mang cho chính mình xa lạ quá mức mãnh liệt, giống như là một người chính mình chưa bao giờ quen biết.
Ánh mắt của cô nhìn chính mình mang theo dục vọng và khát vọng, thân thể kiều mị tràn đầy mùi vị thành thục nữ tính, là đóa hoa chín rục, chờ đợi hái.
Quý Thanh Cừ chỉ nhìn một chút liền buông xuống mắt không dám xem thêm, không biết làm sao mục tiêu trước mặt quá lớn, bất luận nàng làm sao né tránh, vẫn là sẽ thấy mảng da thịt trắng nõn kia.
"Thanh Cừ, chị đẹp không? Đây là thân thể chị luôn chuẩn bị cho em, chỉ cần nghĩ đến em có ngày sẽ thích an ủi nó, chị thì rất vui vẻ.
Nó lần đầu tiên thời điểm cao triều, chính là sau khi thấy em tự an ủi.
Chị không biết nên làm như thế nào mới tốt, là Thanh Cừ để chị biết nên làm sao xoa xoa mới có thể có được khoái ý.
Thanh Cừ, tất cả của chị, đều là cho em."
Quý Hâm Thư động tình nhìn Quý Thanh Cừ, đây là cô lần đầu tiên phóng đãng như thế ở trước mặt Thanh Cừ bại lộ thân thể.
Quý Hâm Thư muốn được ăn cả ngã về không, chỉ cần để Thanh Cừ muốn chính mình, có lẽ nàng thì sẽ không cảm giác cảm tình của mình chỉ là tình thân ý muốn sở hữu quá độ rồi.
"Thanh Cừ, nhìn chị, sờ sờ chị.
Vừa rồi thời điểm hôn em, nơi này thì có cảm giác." Quý Hâm Thư thấy được Quý Thanh Cừ trước sau đang né tránh, nàng mặt lộ vẻ thất vọng, liền chủ động kéo qua tay của Quý Thanh Cừ, đặt tại trên vật mềm to lên của chính mình.
Một cái tay khác trượt tới giữa hai chân, an ủi chút dinh dính trơn trợt ở lòng bàn tay.
Quý Thanh Cừ chú ý tới động tác của Quý Hâm Thư, tầm mắt cũng đã thấy tia óng ánh kia trên tay cô, sắc mặt trong lúc đó đỏ lên lại nhiễm một tia đỏ sẫm.
Quý Thanh Cừ cảm giác mình bây giờ phản ứng cực kỳ quái, nàng có thể cảm giác được nhiệt độ của chính mình cũng đang lên cao, thậm chí không tự chủ được nhớ tới lần đó mình và Quý Hâm Thư thân mật ngoài ý muốn.
Quý Thanh Cừ cảm thấy xấu hổ cực kỳ, càng thêm không cách nào đối mặt Quý Hâm Thư giờ khắc này.
Nàng cảm thấy tỷ tỷ giờ khắc này xa lạ cực kì rồi, cô cùng mình quen thuộc ôn nhu lại nội liễm là hoàn toàn khác nhau.
Trước đây tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không mặc thành như vậy đến phòng mình, càng sẽ không ở trước mặt mình bại lộ thân thể, thậm chí..
Đi sờ cái loại địa phương đó.
Quý Thanh Cừ không dám đối mặt Quý Hâm Thư như vậy, thậm chí không dám liếc nhìn cô thêm một cái.
Quý Hâm Thư thấy được Quý Thanh Cừ đối với thân thể của mình không phản ứng chút nào, thất vọng trong lòng càng sâu, cô đêm nay đã làm dự tính xấu nhất, cô không có cách nào chờ đợi thêm nữa, cũng không cách nào tiếp tục cùng Thanh Cừ duy trì loại quan hệ không minh bạch này.
Nếu Thanh Cừ không muốn tin tưởng mình đối với nàng có tình yêu dục vọng, vậy mình chứng minh cho Thanh Cừ xem.
Quý Hâm Thư không do dự nữa, cô đè lên Quý Thanh Cừ, tay đi xuống dao động, muốn cởi quần của Quý Thanh Cừ.
Đến nơi này, cuối cùng xúc phạm giới hạn cuối cùng.
Giữa hai chân tư mật nhất bị Quý Hâm Thư đụng chạm, dù cho còn cách quần ngoài và quần lót, vẫn để cho Quý Thanh Cừ cảm thấy xấu hổ cực kỳ.
Đặc biệt là Quý Hâm Thư dùng bàn tay xoa nơi đó của chính mình, nhiều lần ấn đè, Quý Thanh Cừ phát hiện nơi đó của mình có thấm ướt nhẹ nhàng, sau khi bị xoa bóp còn mẫn cảm mà run lên.
Bị chị gái chính mình sờ hạ thể sẽ có phản ứng, loại chuyện xấu hổ này để Quý Thanh Cừ không cách nào tùy ý sự tình tiếp tục phát triển nữa, nàng giận phản ứng không giải thích được của chính mình, càng thêm giận kẻ đầu sỏ Quý Hâm Thư tạo thành trường hợp này của mình.
Đây là Quý Thanh Cừ hơn một tháng qua, lần đầu tiên đối với Quý Hâm Thư sinh ra cảm xúc căm ghét như vậy.
Nàng chán ghét Quý Hâm Thư như vậy, chán ghét cô hủy diệt ấn tượng tốt chính mình đối với thân phận tỷ tỷ này, nàng thậm chí cố chấp cảm thấy, Quý Hâm Thư cho tới nay đối với mình tốt, có lẽ cũng là vì làm chuyện như vậy.
Phản cảm trên sinh lý trực tiếp phản ứng ở trên thân thể, Quý Thanh Cừ không lưu tình dùng khí lực rất lớn đem Quý Hâm Thư đẩy ra, lại kéo qua cái chăn một bên vứt ở trên người Quý Hâm Thư.
Chăn bông mềm nhẹ nện ở trên mặt, cũng không đau nhưng từ chối của Quý Thanh Cừ lại như một cái tát đánh vào trên mặt chính mình, để hai mắt Quý Hâm Thư đỏ lên.
"Thanh Cừ.."
"Đừng tiếp tục gọi tôi như vậy, Quý Hâm Thư, tôi đối với chị không có cảm giác, càng sẽ không yêu thích chị." Quý Thanh Cừ lần này quyết định nói lời hung ác, dù cho thấy được mặt Quý Hâm Thư trắng bệch nàng có chút nhẹ dạ, nhưng Quý Thanh Cừ không dự định tiếp tục cảnh bình yên giả tạo nữa.
Có mấy lời không nói rõ ràng, Quý Hâm Thư sẽ vẫn sống ở bên trong giả tạo bản thân cô xây dựng.
"Chuyện vừa rồi, tôi không hy vọng phát sinh lần thứ hai." Quý Thanh Cừ nghiêng đầu qua chỗ khác, không nhìn Quý Hâm Thư một chút.
Nhìn thấy toàn thân trên dưới nàng đều đang bài xích chính mình, Quý Hâm Thư nhìn chăm chú nàng hồi lâu, lâu đến Quý Thanh Cừ bị cô nhìn chăm chú đến phía sau lưng lạnh cả người, tầm mắt kia mới đột nhiên biến mất.
Quý Thanh Cừ không nhìn Quý Hâm Thư nữa, chỉ có thể mơ hồ cảm giác được cô xuống giường đi tới phòng tắm.
Nghĩ đến người còn ở trong phòng, Quý Thanh Cừ chỉ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Vòi hoa sen của phòng tắm mở tối đa, thanh âm của dòng nước che dấu những thanh âm khác.
Đứng dưới nước lạnh lẽo, Quý Hâm Thư cứng đờ dùng tay đánh thân thể của chính mình, cô dùng sức đánh vào trên mặt, dấu tay màu đỏ ở lại nơi đó, đặc biệt rõ ràng.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn thân thể trong gương, trào phúng cười lên.
Có tác dụng đâu? Thanh Cừ không thích a..
Thân thể như vậy, bị Thanh Cừ căm ghét, buồn nôn..
Thanh Cừ cảm thấy buồn nôn.
Con mắt Quý Hâm Thư mất mát nhìn chính mình trong gương, nàng dùng tay nắm bắt mềm mại trước ngực, dùng sức đem chúng nó nắm cùng nhau, nặn ra vết đỏ, mặc dù như thế còn chưa đủ.
Móng tay rơi vào trong thịt, lưu lại từng đạo vết trảo.
Mặt không thay đổi dùng tay đánh thân thể của chính mình, ngoài đau đớn lại giống như có được cứu rỗi.
Cô đang thay Thanh Cừ trừng phạt bộ thân thể này, Thanh Cừ không thích, chính mình phải phạt nó.
Hết chương 77.