Phản Chuyển Thú Nhân

Kim Hi trở lại Thần miếu, phát hiện Mẫu mụ chuẩn bị tốt thực vật cho hắn. Hắn nhìn đồ vật bên trong, mặt liền nóng lên.

“Chỉ chớp mắt, Hi nhi cũng sắp thành hôn.” Mẫu mụ vuốt tóc Kim Hi, “Mẫu mụ Tạp Tắc Nhĩ qua đời sớm, có rất nhiều điều không kịp dạy hắn, nhưng may mắn Tạp Tắc Nhĩ thiên phú không tồi, học vô cùng nhanh, vào sớm một chút, đừng để bọn hắn chờ sốt ruột.”

??? Mẫu mụ, ngươi dạy cái gì vậy, đừng dùng biểu tình hòa ái như vậy nói mấy lời như tú bà buôn người như vậy được không, nhi tử ngươi không phấn khích nổi đâu! Kim Hi ngốc ngốc, đi đứng cũng không cẩn thận đồng thủ đồng cước.

Phòng của hắn vốn ở ngay bên cạnh, hiện tại lại đi tới nơi hắn chưa từng tới, rất rõ ràng, một khi cử hành nghi thức chính thức, một nửa khác của Thần miếu chính là khu vực hắn sống, cũng chính là ngôi nhà chân chính của hắn trong tương lai.

Kim Hi dọc theo con đường trải Nguyệt trường thạch thắp sáng, khi gia gia hắn qua đời, Bạch Thiền dọn sang khu đối diện, khu vực này vẫn không có ai ở, phòng cũng chỉ vừa hôm nay mới quét tước, tinh thạch chiếu sáng lên đường, chính là men theo hướng dẫn tới phòng ngủ.

Hắn đứng ngoài phòng ngủ, nghe thấy thanh âm Nạp Lan bên trong truyền ra.

“Hắn đi chỗ nào rồi, thế nào còn chưa tới?” Nạp Lan có chút nôn nóng.

“Không biết, còn đang bận đi? Hôm nay ta thấy hắn vẫn thương lượng sự tình với Tàng.” Thanh âm của Tạp Tắc Nhĩ cũng có chút xấu hổ, y và Nạp Lan chưa tính là quá quen thân, hiện tại nằm cùng một cái giường không biết phải nói gì.

Nạp Lan trầm mặc ba mươi giây, lại cứng ngắc hỏi: “Đau không?”

Tạp Tắc Nhĩ trả lời cực nhanh: “Không đau.”

Nạp Lan lại trầm mặc vài giây, thanh âm trở mình và y phục ma xát khiến thanh âm thảo luận không quá rõ ràng, thanh âm của Tạp Tắc Nhĩ cũng hàm hồ mà rất nhanh: “Rất thoải mái.”

Nạp Lan cùng Tạp Tắc Nhĩ lại trầm mặc ba mươi giây, Nạp Lan bật người rống: “Hắn sao còn chưa tới!”

Kim Hi phì cười. Hắn đẩy cửa ra, tráo tử chụp lên Nguyệt trường thạch, khiến ánh sáng trong phòng biến thành màu vàng nhạt. Nạp Lan cùng Tạp Tắc Nhĩ đều nằm trên giường, ngà trắng và tiểu mạch, hai người kề bên nhau giống như một đôi trời đất tạo nên, so với ở bên Kim Hi lại càng thích hợp. Bắt gặp Kim Hi tươi cười tiến vào, hiển nhiên đã nghe thấy đối thoại vừa rồi, Nạp Lan xoay đầu, hai tay nắm chăn kéo đến ngực, trên cánh tay vì khẩn trương mà nổi gân. Tạp Tắc Nhĩ thì bình thản hơn, chăn che ở bụng, nhưng hai tay cũng nắm chặt chăn, khẩn trương cực kỳ.

Kim Hi đi đến bên giường, chậm rãi nhấc chăn lên, Nạp Lan hai chân khép lại, Tạp Tắc Nhĩ không đến mức vậy, nhưng y không ngờ động tác đầu tiên của Kim Hi lại như vậy, cho nên ngón chân lập tức cuộn lên. Chân bọn y đều thon dài mà chắc nịch, thật tương xứng với thân hình họ, Kim Hi cũng không phải loại yêu chân, nhưng lại cảm thấy hai cặp chân này đều tràn ngập mỹ lực. Hắn vươn hai tay từ ngón chân trượt xuống, cầm mắt cá chân, hai cái đùi một bạch tích một vi hắc, thể mao của Nạp Lan rất nhạt, Tạp Tắc Nhĩ thì dày hơn một ít. Đây là chân của hai Thú nhân cường đại, có thể chạy băng băng săn bắn trên thảo nguyên Hô Luân, đôi chân tràn ngập sức mạnh nam tính, cơ thể cường tráng thuyết minh sức chiến đấu cường đại của họ, nhưng nam nhân cường đại như vậy, vào lúc này nằm trên giường lớn, tùy ý hắn cầm hai chân khiến dã thú nghe được thanh âm liền sợ mất mật.

Nạp Lan cùng Tạp Tắc Nhĩ vai kề vai, ngượng ngùng nguyên buổi tối vào một khắc này biến thành một loại cảm giác kỳ quái không chân thật, tựa như nam nhân đứng trước mặt bọn họ là sợi chỉ gắn kết bọn họ, để họ xây dựng quan hệ. Tay Kim Hi lướt qua đầu gối họ, dần dần vuốt ve cẳng chân, bắp đùi của bọn họ đều bóng loáng mà mạnh mẽ, cơ thể căng chặt, không có một tia sẹo lồi. Kim Hi vuốt ve hai chân dài, Nạp Lan hơi gầy, xúc cảm ôn lạnh, Tạp Tắc Nhĩ lại là nóng, đều làm cho người ta yêu thích không buông tay. Ba người, song phi, cảnh này là nam nhân đều từng mơ đến, khi thật sự xuất hiện trước mặt, Kim Hi thật không biết bước tiếp theo nên làm như thế nào.

“Bỏ chăn ra.” Kim Hi nói xong, Tạp Tắc Nhĩ cuốn chăn lại ném qua một bên, y thực thản nhiên triển lộ hạ thể của mình, mà Nạp Lan thì có chút ngượng ngùng che chắn phía dưới. “Tạp Tắc Nhĩ, ngươi kéo tay Nạp Lan ra.” Kim Hi nói xong, có thể cảm giác đồng thời hai chân dưới tay đều căng thẳng. Tạp Tắc Nhĩ đưa tay kéo tay Nạp Lan, Nạp Lan cũng không có giãy dụa, y ghì chặt tay phải không bị giữ ở đầu giường, tay trái nắm tay Tạp Tắc Nhĩ. Kim Hi nhìn chằm chằm côn th*t của Nạp Lan, nhục côn phấn nộn nằm giữa hai chân, tay Kim Hi càng lúc càng tiếp cận gốc đùi Nạp Lan, tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve phần da mềm mại nhất, ngón tay nhẹ nhàng khiêu khích song cầu, lúc này không chỉ Kim Hi đang nhìn, mà Tạp Tắc Nhĩ cũng đang nhìn, hai ánh mắt chăm chú vào bộ vị tư mật khiến Nạp Lan nâng tay phải che mặt.

“Tạp Tắc Nhĩ.” Kim Hi không tha mở miệng. Tạp Tắc Nhĩ cũng rất mắc cỡ, nhưng y chưa bao giờ cự tuyệt yêu cầu tùy hứng gì của Kim Hi, y tự giật tay Nạp Lan ra, hai tay nắm lấy tay Nạp Lan, hai người cùng nhìn Kim Hi đưa tay đùa bỡn nửa thân dưới của Nạp Lan. Ngón tay Kim Hi thập phần tà ác, hắn đảo quanh sườn đùi, háng và cao hoàn, vuốt ve cực nhẹ, mang theo tê tê, Nạp Lan nhìn phía dưới, nhục côn run rẩy đong đưa, chậm rãi đứng lên, bao bì tự nhiên tách ra, quy đầu no đủ sung huyết, trướng đại, hồng nộn nộn ưỡn mình.

Tay Kim Hi nắm chặt nhục côn của Nạp Lan, nhục côn cứng rắn nhảy một chút, thẳng tắp lấp đầy bàn tay hắn: “Nhất tâm bất năng nhị dụng a, Tạp Tắc Nhĩ, giúp ta chơi nơi này của Nạp Lan đi.” Yêu cầu này thật sự rất đáng khinh, Tạp Tắc Nhĩ thấp giọng nức nở đem mặt chôn vào bả vai Nạp Lan, tay phải run rẩy chậm rãi đưa qua cầm tay Kim Hi, giúp đỡ Kim Hi khuấy động nhục côn của Nạp Lan. Nạp Lan nỗ lực khắc chế biểu tình của mình, nhưng trên mặt đỏ ửng lại bán rẻ y.

“Nạp Lan, cũng giúp đỡ Tạp Tắc Nhĩ đi.” Kim Hi cầm nhục côn của Tạp Tắc Nhĩ, Nạp Lan vươn tay phải, còn cách tay Kim Hi cầm nhục côn của Tạp Tắc Nhĩ. Hai soái ca thân cao hơn hai thước, một làn da bạch tích, một làn da vi hắc, giờ phút này trán kề trán, đều ngượng ngùng muốn khóc, đều nắm tính khí của đối phương cao thấp triệt động, cảnh tượng này nhìn qua đã tình sắc đến cực điểm, nhưng cố tình, tay họ nắm tính khí của đối phương, đồng thời một bàn tay khác cũng nắm lên, bàn tay trắng nõn, thon dài, nóng cháy. Bàn tay còn cách bàn tay đang cầm nhục côn của đối phương, cao thấp di động mà côn th*t của mình cũng đồng dạng nhận lấy kích thích, nhưng lại có thể rõ ràng cảm giác được đây không phải tay của mình, cảm giác sai vị cùng xấu hổ cực độ khiến bọn họ đều từ từ nhắm mắt lại.

“Đứng lên.” Kim Hi nhẹ nhàng lôi kéo nhục côn của hai người, Nạp Lan cùng Tạp Tắc Nhĩ mặt đối mặt ngồi xổm, khoảng cách không đến một quyền, côn th*t một cây phấn nộn, một cây hơi thâm bị Kim Hi nắm đè lên nhau, buộc dây vào, sợi dây ma sát lên nhục côn, giọt dịch dính nị từ mã nhãn chảy ra, cũng không biết là dâm dịch của ai. Hai người nằm càng gần, như là giao cảnh. Hai má Kim Hi cọ lên cơ ngực chắc nịch của hai người, hắn nhẹ nhàng hà hơi đùa nghịch nhũ đầu của hai người, đưa tay vuốt ve hai phần eo rắn chắc. đầu v* hai người chen chúc cạnh nhau, nụ hoa Nạp Lan màu hồng nhạt, còn Tạp Tắc Nhĩ là diễm hồng, đầu lưỡi Kim Hi chen vào hai nụ hoa. Khi đầu lưỡi vói vào, hai bên nụ hoa đều bị đè ép đẩy lên, cuối cùng dọc theo đầu lưỡi trượt xuống, bị đầu lưỡi hắn tùy ý đè ép. Hắn ngậm nụ hoa của Nạp Lan, hấp duẫn ‘tạp tạp’, gieo xuống một điểm ô mai cạnh nụ hoa, lại chuyển qua ngực Tạp Tắc Nhĩ, lưu lại ứ ngân tại điểm cuối vết sẹo. Hai tay đều nắm hai bên kiều đồn, Nạp Lan chật hẹp, vừa vặn lấp đầy bàn tay hắn, Tạp Tắc Nhĩ hơi mềm mại, để ngón tay hắn có thể tận tình vuốt ve, báo vĩ hắc sắc cùng khuyển vĩ hôi sắc đều không ngừng vẫy động.

Kim Hi tựa vào đầu giường, Tạp Tắc Nhĩ cùng Nạp Lan nằm hai bên cạnh hắn, Tạp Tắc Nhĩ là khuyển nhĩ hình tam giác, Nạp Lan lại là báo nhĩ tròn tròn. Bọn họ tựa đầu ghé vào trước nhục côn bột khởi của Kim Hi. Kim Hi vuốt tóc hai người, cảm giác song cầu của mình bị hai người chia nhau hưởng lợi, mỗi bên bị một đầu lưỡi ấm áp liếm láp, dọc theo nhục côn cương ngạnh cao thấp qua lại, lần lượt thay đổi liếm láp, hấp duẫn, có khi như là hôn môi cùng công kích một chỗ, mang đến khoái cảm mãnh liệt. Kim Hi nhìn hai khuôn mặt anh tuấn phong tư, như hai dã thú nhấm nháp mỹ vị tham lam hôn môi, hấp duẫn, liếm láp nhục côn của hắn, đây là Tát nhĩ của hắn, Na nhĩ chỉ thuộc về hắn, cái gì cũng đều nguyện ý vì hắn làm.

Hắn cầm lấy đuôi Nạp Lan, da lông thuận trơn chảy qua bàn tay, Nạp Lan ngô ngao gầm nhẹ, mông nhếch lên, đưa đến trước mặt Kim Hi. Tuy rằng đã làm cùng Hi Tư Lạc Tạp Tắc Nhĩ, nhưng Kim Hi vẫn là lần đầu tiên cẩn thận quan sát nơi này, cái mông trắng nõn của Nạp Lan vì cái tư thế quỳ sấp này mà hoàn toàn mở ra, hậu đình không chút che lấp xuất hiện trước mặt Kim Hi, nơi này của y cũng là màu phấn hồng, như là cánh hoa đào điểm xuyết trên ngà trắng. Bàn tay Kim Hi tách hai cánh mông của Nạp Lan qua hai bên, khiến phía sau của Nạp Lan hoàn toàn lộ ra, hắn cầm lấy Dung nham quả còn mang theo bọt nước từ trong cái chậu đặt bên giường, loại trái cây này tròn mẩy, như hạt trân châu to bằng ngón cái. Hắn đem trái cây nhẹ nhàng đặt vào cửa huyệt của Nạp Lan, sau đó môi tiến qua, dùng đầu lưỡi để lên Đung nham quả, đầu lưỡi khẽ chà qua nếp gấp.

“A! Không cần!” Nạp Lan khó nhịn cong lưng, như là tiểu miêu bị kinh hách, hai tay nắm chặt chân Kim Hi, cả người cuộn thành một đoàn, bởi vì khoái cảm kịch liệt khiến y nhịn không được kẹp chặt phía sau. Tay Kim Hi từ giữa hai chân đưa tới, vuốt ve đùa bỡn nhục côn cùng song cầu của Nạp Lan, mỗi khi hắn đem dung nham quả để vào cửa huyệt của Nạp Lan, nhục côn liền nảy lên, cao hoàn co rút lại. Nạp Lan sẽ nhịn không được kẹp chặt mông, tránh né Kim Hi công kích. Nhưng tư thế như vậy, nếu Nạp Lan né tránh, Kim Hi sẽ không chạm được tới phía sau của Nạp Lan. Kim Hi vỗ mông Nạp Lan, thanh âm rõ ràng mà vang dội, Nạp Lan phát ra tiếng nuốt gian nan, như là hít thở không thông, cho dù chịu không nổi khoái cảm tập kích, lại vẫn uốn cong eo, mông cao cao nhếch lên, như là dã thú cầu hoan đưa đến trước mặt Kim Hi, cái trán y dúi vào sàng đan, hai tay dùng lực tách cái mông ra, giúp Kim Hi kéo căng cơ đùi, báo vĩ dựng thẳng lên trần nhà. Kim Hi thối lui một chút, cửa huyệt của Nạp Lan từ phấn nộn biến thành diễm hồng, hoa đào biến thành hồng hạnh, nếp gấp toàn bộ đều mở rộng, mấp máy tựa như đang thở, đôi khi lộ ra lỗ nhỏ thâm u bên trong. Mặc dù đầu lưỡi của Kim Hi có thể cảm thấy vị cay rất nhỏ tựa như ăn ớt, nhưng loại trái cây này quả thật có công hiệu trợ giúp Thú nhân thả lỏng phía sau. Mỗi ngày Thú nhân đều chạy băng băng săn bắn chiến đấu, hai mông đều căng chặt mà cứng rắn, để thích hợp với hoạt động chạy nhảy hay đại khai đại hợp. Mà bị Dung nham quả làm dịu, liền trở nên mềm mại, thích hợp trong trường hợp không chạm tới trong thời gian ngắn.

Kim Hi đỉnh Dung nham quả vào cửa huyệt, chậm rãi dùng sức, bị lực cản càng lúc càng lớn, thối lui một chút, Dung nham quả vừa miễn cưỡng chen vào một chút liền rớt ra, Kim Hi dùng ngón tay tiếp được, sau đó chậm rãi đẩy mạnh vào phía sau của Nạp Lan, nếp gấp toàn bộ giãn mở, thịt non đỏ tươi bao lấy Dung nham quả, tới điểm đường kính lớn nhất, vừa vặn kẹt tại hậu đình của Nạp Lan. Nạp Lan khó chịu ngẩng đầu, báo vĩ vô lực quấn quanh cổ Kim Hi. Đầu lưỡi Kim Hi đảo quanh Dung nham quả cùng thịt non, vị ngọt thản nhiên từ Dung nham quả thấm vào nơi tư mật này. Dung nham quả bị lực hút của cơ vòng kéo vào trong thân thể Nạp Lan. Nạp Lan cũng cảm thấy có một viên than hồng tiến vào thân thể mình, mang đến khoái cảm tê ngứa, khiến y cảm thấy từ trong ra ngoài, có khát vọng muốn bị vật nào đó nhồi vào.

Nạp Lan đứng dậy, Tạp Tắc Nhĩ vẫn đang khẩu giao cho Kim Hi tránh ra, nhường Nạp Lan giạng chân ngồi trên đùi Kim Hi. Nạp Lan nhìn nhục côn kề sát nhục côn của Kim Hi, thân nhục côn nổi gân, nhìn qua tựa như một thanh hung khí, y vươn tay cầm cây thịt kinh mạch nổi lên, dùng bàn tay mình đo đạc đường kính. Dung nham quả phía sau theo mạch đập kịch liệt của y mà nhảy lên, y ngẩng đầu, nhìn Kim Hi, có điểm không biết phải làm sao, tựa như tiểu miêu lần đầu rời hang ổ.

“Ngươi không phải rất muốn để ta chạm ngươi sao, đến đây đi, cho ta xem bản lĩnh của ngươi đi.” Kim Hi ngồi dậy, hai tay chống phía sau, “Nhanh lên, đem một mặt tối dâm đãng của ngươi bày cho ta xem đi.” Nạp Lan buông đầu quan sát, đưa tay đỡ lấy nhục côn của Kim Hi, lấy tư thế ngồi dùng hậu huyệt của mình khẽ hôn quy đầu của Kim Hi, đỉnh quy đầu no đủ mở ra cơ vòng của y, hậu huyệt của Nạp Lan đã bị Dung nham quả kích thích đều giãn ra, lại hết sức mẫn cảm, một tiếp xúc nhỏ cũng khiến Nạp Lan phát ra khó nhịn, y chậm rãi ngồi xuống, một chút một chút nuốt hết dương căn của Kim Hi, nuốt một chút, nhục côn của Nạp Lan liền cao cao ngẩng đầu, chảy ra nước mắt vừa thích vừa khó chịu.

“Chậm quá, ta rất không thoải mái a.” Kim Hi cố ý bất mãn nói. Tay Nạp Lan vốn đỡ thân dưới của Kim Hi, y vô thác buông tay, lúc này Kim Hi đỉnh trúng Dung nham quả bên trong, vật này đụng vào đầu lưỡi và đụng vào quy đầu hoàn toàn không phải cùng một khái niệm, ở miệng thì run lên rất nhỏ, ở trong dũng đạo cảm giác tê dại kịch liệt càng sâu sắc hơn, giống như đang nhảy múa trong dũng đạo của Nạp Lan. Dung nham quả bị đỉnh đến làm Nạp Lan lập tức không khống chế nổi lực đạo, hai mông hung hăng hạ xuống, cao hoàn đập vào bụng Kim Hi.

“Ha.” Nạp Lan há mồm thở phì phò, trán chảy xuống vài giọt mồ hôi, tác dụng của Dung nham quả quá mạnh mẽ, vách tường vốn chật hẹp nóng cháy, lại bị chấp thủy nóng rực tan ra từ Dung nham quả thiêu đốt.

“Động a, ngồi như vậy sao đủ.” Kim Hi kỳ thật cũng rất thoải mái, nhưng cảm giác này khiến hắn nhịn không được muốn theo đuổi khoái cảm lớn hơn nữa. Tay Nạp Lan bấu lên đầu gối mình, dùng tư thế ngồi bắt đầu chậm rãi co rút, y là Tát nhĩ nhỏ tuổi nhất của Kim Hi, cũng là chiến sĩ gầy nhất, tối nhanh nhẹn, đối mặt với đám khủng long vây công đều có thể dễ dàng tránh thoát hiện đang dâm đãng đong đưa thắt lưng rắn chắc, mỗi lần phập phồng đều có thể thấy một cây nhục côn thô to đỉnh dưới thân y, bị động tác rất nhanh của y thật sâu nuốt hết.

“Không đủ, ta muốn nghe thấy thanh âm.” Kim Hi nằm ngang trên người Tạp Tắc Nhĩ, cơ bụng rắn chắc của Tạp Tắc Nhĩ trở thành đệm dựa của hắn. Hai tay hắn dang rộng, tay trái vuốt ve bắp đùi thon dài của Tạp Tắc Nhĩ, tay phải thì khoát lên vai Tạp Tắc Nhĩ, hoàn toàn không đụng vào thân thể Nạp Lan, “Biên độ quá nhỏ, Dung nham quả còn đang di động, đỉnh nó vào nơi sâu nhất đi, ép d*m thủy trong thân thể ngươi ra.” Nạp Lan vừa thống khổ vừa khoái hoạt ngẩn đầu lên, không ngừng phát ra tiếng kêu rên, hai tay vòng về phía sau bám lấy đầu gối Kim Hi, như vậy điểm phát lực toàn bộ đặt ở dưới thắt lưng, mỗi lần cao cao nâng lên, côn th*t của y đều chảy ra giọt dịch dâm mỹ, hung hăng vẩy lên cơ bụng mạnh mẽ, theo hắn hung hăng lên xuống, hai mông đụng vào đùi Kim Hi, nhục côn cũng kịch liệt đong đưa, song cầu cũng trùng điệp đánh lên bụng Kim Hi. Thân thể Nạp Lan rất nhanh thay đổi dạng chữ N và M, mồ hôi dày đặc che kín thân thể y, ở dưới ánh đèn như là thoa một lớp dầu trơn bóng.

“Tiếp tục kẹp chặt một chút, ngươi không phải rất muốn nó sao, vậy cắn chặt vào.” Kim Hi nói bình tĩnh, nhưng hai tay lại nắm chặt đùi và bả vai Tạp Tắc Nhĩ, thích thở một hơi dài nhẹ nhõm, “Không được a, mau một chút, ngươi có thể làm được, Nạp Lan, đong đưa eo của ngươi, mau chút nữa.” Tóc Nạp Lan theo động tác phập phồng không ngừng bay lên, mồ hôi theo đầu vai chảy xuôi xuống bụng, y hé miệng, theo mỗi lần kịch liệt trừu sáp mà thấp giọng thở hổn hển.

“Thích hay không??” Kim Hi tà ác hỏi. “Thích.” Nạp Lan muốn che mặt mình, nhưng hai tay nhất định phải duy trì cân bằng. Kim Hi đưa tay vuốt ve hai chân mướt mồ hôi của Nạp Lan: “Thích như thế nào?” Nạp Lan không biết trả lời vấn đề thế nào, y chỉ có thể tùy ý để khoái cảm đập vào đại não cùng toàn thân: “Cứng quá, nóng quá, rất to, thực thích.” Y nghe Kim Hi yêu cầu, đỉnh Dung nham quả vào nơi sâu nhất, đến khi đỉnh không nổi nữa mới thôi, Dung nham quả đã bị hòa tan hơn phân nửa, vách tràng của y đã từ đau đớn ban đầu tới chết lặng, mỗi tấc tràng vách bị quy đầu của Kim Hi thổi qua, đều giống như muốn kéo căng thân thể, nhưng Dung nham quả ngày càng nhỏ, theo mỗi lần va chạm, Dung nham quả lại lăn lộn trong vách tràng chưa kịp khép lại, như một khối than hồng đốt qua nội bích, chỉ cầu lại một lần nữa va chạm mới có thể xua tan vết bỏng. Một khi đã mở miệng, những lời bình thường nói không ra tựa hồ cũng không còn khó khăn: “Thật lớn, rất thích, ngươi thao ta, thao đến nơi sâu nhất, d*m thủy đều bị ép ra.” Hậu huyệt của Nạp Lan sớm đã chảy mật trấp, mỗi lần trừu sáp đều phát ra thanh âm òm ọp, bởi vì tốc độ trừu sáp quá nhanh, biến thành tiếng nước chảy liên miên không dứt, mỗi âm tiết ngắn ngủi, đều là một lần sáp nhập thật sâu.

Tay Kim Hi vuốt ve ngón chân Nạp Lan, chúng nó gắt gao cuộn vào nhau, mu bàn chân đều cong lên. Nạp Lan miễn cưỡng mở mắt ra, khóe mắt đỏ bừng, trên gương mặt đều là mồ hôi: “Thầm nghĩ bị ngươi sáp, thầm nghĩ, đối với ngươi như vậy, chỉ có, ngươi có thể đối với ta như vậy, cắm vào nơi sâu nhất trong ta, người khác đều không được, nơi đó, chỉ có ngươi có thể đi vào, chỉ có ngươi.”

“Ngươi là của ta, tiếp tục dâm đãng một chút, chỉ có ta có thể xem, Nạp Lan dâm đãng, Nạp Lan bị thao đến toàn thân chảy nước, cho ta xem!” Kim Hi nắm chắt chân Nạp Lan, cơ thể căng đầy đã sớm buộc chặt.

“Ngao!” Nạp Lan phát ra tiếng hô như tiểu báo, nửa thân dưới gắt gao dán vào bụng Kim Hi, nhục côn như suối phun phun ra cột chất lỏng trắng đục cao cao, liên tiếp hơn mười cỗ chất lỏng trắng như sữa trong không khí vẽ ra đường cong dâm mỹ, loang lổ rơi trên người ba người, Nạp Lan ngã vào trong lòng Tạp Tắc Nhĩ, thân thể thoát lực không ngừng run rẩy, nửa thân dưới hay còn phun ra vài giọt tinh dịch, hậu huyệt không ngừng co rút, Kim Hi quệt lấy chất lỏng trên người, liếm liếm sau không khỏi cười tà: “Mấy ngày nay, ngươi ăn vụng bao nhiêu quả cam?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui