Sau 1 hồi , cũng đến nhà anh.
Tôi không thể nhúc nhích nổi bước chân , tôi đến nhà anh với tư cách gì đây ...- Con chào dì , chú ..- Vào đây , nhanh rửa tay và chuẩn bị ăn thôi nào .Sau khi dì mở cửa , rồi quay lại vào bếp.
Chắc đang làm cơm.Dì đã nhìn thấy tôi , tại sao dì không cảm thấy ngạc nhiên , đúng không ?***Tất cả cùng ngồi vào bàn ăn, mẹ anh lên tiếng.- Đó là lỗi của Trí Nam.
Dì đã mắng Nam nhiều lần.
Hôm nay , con có thể ăn tối với Nam, để mọi hiểu lầm được hòa giải.
hãy thử món cá nướng đặc biệt do dì làm .Dì gắp 1 miếng cá lớn vào bát của tôi .- Con ....!Cảm ơn dì ..Tôi có thể nói rằng , Trí Nam đã cưỡng bức tôi đến đây không ? Dường như khả năng đó không cao , anh không trói tôi.
Điều này hóa ra chỉ là một cái bẫy , người xem mắt của tôi là Trí Nam.
Dường như mọi người đều lao vào nói dối tôi , hơi thất vọng.
Nhưng khi tôi nghĩ về điều đó , cha mẹ của hai gia đình đang cố gắng ghép đôi chúng tôi , và tôi cảm thấy hạnh phúc hơn nhiều so với những cặp vợ chồng có bố mẹ cực lực phản đối .- Trí Nam , sao con cứ sững sờ vậy , gắp món ăn cho Minh Nhi đi.
Mẹ anh nháy mắt với anh .- Tiểu Nhi , em ăn thử món này nè , mở miệng ra , ahhhhh.....- Này , thật là khó chịu .Trí Nam - người luôn lạnh lùng nhưng anh không được thể hiện trước mặt người lớn tuổi như vậy.
Tôi đỏ ửng 2 bên tai , thực sự muốn tìm chỗ để che giấu.
Bữa ăn dài và khó xử.
May mắn thay , dì đã không nắm tay tôi sau bữa ăn và nói nghiêm túc .- Minh Nhi , khi nào con sẽ kết hôn , và bao giờ dì mới được làm bà nội ?Thay vào đó là ..- Trí Nam đưa Nhi đi xem phim và đi mua sắm đi , rồi lát quay lại sau ..Tôi vui vẻ , sắp thoát khỏi cảnh ngại ngùng này rồi , tôi thực sự thích mẹ anh ngày càng nhiều .****Đi đến góc phố , tôi túm lấy Trí Nam , nhón chân và véo cổ anh.- Thẳng thắn rộng rãi , chống lại sự nghiêm khắc ?- Được ..Anh ôm lấy vòng eo của tôi .- Anh thề , anh không phải là chủ mưu .- Vậy tại sao anh không nói với em sớm hơn ?- Minh Nhi , khi em tức giận , em đã nói chia tay nếu anh không đồng ý.
Anh thực sự tức giận vì sự vô cớ của em trong một thời gian dài.
Nhưng anh không biết làm gì và đã nói chia tay.
Anh xin lỗi ..- Đồ ngốc ...!Anh là 1 tên ngốc ..Tôi nắm lấy tay anh , rồi ôm cổ anh .Nụ hôn của anh rơi xuống trán tôi và dừng ở đó rất lâu.
Đối với chúng tôi , nơi đẹp nhất trên thế giới không phải là Cung điện Potala xa xôi hay Dali đáng mơ ước , mà là nơi chúng tôi gặp nhau.
Nó mang theo những kỷ niệm đẹp và dấu chân của tình yêu.
Chúng tôi đã không đi xem phim hoặc đi mua sắm , rồi đến trường đại học trước kia của chúng tôi ..