Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

Lúc đầu có thể sẽ trải qua từng năm một cách bình thản như vậy, nào ngờ gần đây Tống Đình Thâm lại có sự thay đổi lớn đến thế.

Trước đó, gần như mỗi ngày anh sẽ đúng giờ tan tầm trở về nhà ăn cơm với cô và con, cho dù có công việc thì cũng mang về nhà làm. Thỉnh thoảng phải tăng ca, anh cũng bảo cô mang cơm đến, trong khoảng thời gian này, số lần anh về nhà ăn cơm ngày càng ít đi, có đôi khi cô muốn mang cơm cho anh, anh cũng đều bảo không cần, lý do từ chối cũng rất mơ hồ, thời gian trở về nhà càng ngày càng muộn, có đôi khi cô và Vượng Tử ngủ say rồi, anh vẫn còn chưa về, buổi sáng lại dậy rất sớm đi làm, đại đa số thời gian đều không kịp ăn sáng ở nhà, chỉ lấy một miếng sandwich rồi rời đi.

Hai ngày nghỉ càng không gặp được anh, anh nói đến cuối năm rồi công việc rất nhiều, thế nhưng bận rộn đến mức ngay cả thời gian ngồi ăn một bữa cơm cũng không có sao?

Đã có một khoảng thời gian dài bọn họ chưa được ngồi nói chuyện với nhau, hẹn hò vài buổi, bây giờ ngay cả Vượng Tử cũng bắt đầu phàn nàn, thời gian ba ở nhà càng ngày càng ít đi, đã lâu rồi cậu không được cùng ba nói chuyện bí mật giữa những người đàn ông.

Nếu như không phải là tin tưởng vào nhân phẩm của Tống Đình Thâm, biết rằng anh không thể làm ra chuyện có thể tổn thương đến gia đình, Nguyễn Hạ cũng sẽ hoài nghi có phải anh ở bên ngoài có ai không.

Trong khoảng thời gian này, Tống Đình Thâm quả thật là bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, thị trường cạnh tranh kịch liệt, nhưng phàm là mở công ti, cho dù có là gia tộc có lí lịch sâu cũng không thể tránh khỏi việc phát sinh các loại nguy cơ. Có đôi khi, cho dù chỉ là đưa ra sai một hạng mục cũng có thể gây ra tổn thất không nhỏ với công ti. Tại thành phố này, có khả năng mỗi ngày, mỗi tuần đều có một vài công ti đóng cửa, trong số đó có cả công ti lớn, xí nghiệp lớn đã từng đứng hàng đầu. Đặc biệt là trong tình hình kinh tế mỗi ngày một kém như hiện tại, muốn có được ưu thế tuyệt đối, vững vàng không đổ càng cần phải hao phí nhiều sức lực hơn.

Tống thị cũng không ngoại lệ, cũng may Tống Đình Thâm rất bình tĩnh, dù sao đây cũng không phải là lần đầu những chuyện như thế này xảy ra, anh gây dựng sự nghiệp đã mười mấy năm rồi, cũng đã gặp rất nhiều mưa gió

Anh biết trong khoảng thời gian này bản thân mình không hề có thời gian rảnh để để ý đến chuyện trong nhà, có mấy lần anh đã muốn giải thích rõ ràng với Nguyễn Hạ, nhưng anh lại sợ cô lo lắng cùng anh. Hiện tại Tống thị đang trong thời gian then chốt, có thể bước lên đỉnh cao hơn hay là đi xuống sườn núi là dựa vào mấy tháng này, đây là một bước ngoặt mà không công ti nào tránh được, anh vẫn nghĩ đợi đến lúc qua thời gian bận rộn này rồi, vừa đúng lúc mùa đông lạnh tới, anh có thể dẫn cô và đứa nhỏ đến hải đảo nhiệt đới nghỉ ngơi.

Chuyện trên công ti, chuyện công việc, anh vẫn luôn không có thói quen nói với người trong nhà, cho dù là giữa bạn bè với nhau, anh cũng rất ít khi nhắc tới.

Anh không nói, Nguyện Hạ lại không khống chế được thói quen đoán mò. Buổi sáng hôm nay, trong lúc dì đang dọn dẹp bàn ăn thì cảm khái một câu: “Mới chớp mắt một cái mà chỉ còn cách lễ tết có một tháng nữa thôi, thời gian thật sự trôi nhanh quá.”

Câu này mang đến linh cảm cho Nguyễn Hạ.

Cô vội vàng trở lại phòng, rất nghiêm túc đếm thời gian, cuối cùng toàn thân cảm thấy không ổn rồi.

Trong nội dung câu chuyện, sau khi Tống Đình Thâm nhận cơm hộp xong, khoảng chưa đến thời gian nửa năm, Tống thị sẽ xuất hiện nguy cơ, nguyên chủ không có biện pháp ngăn chặn sóng dữ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tống thị thất thế, cô căn bản không có bất cứ kinh nghiệm gì, còn chưa tốt nghiệp đã gả cho Tống Đình Thâm, chưa từng làm việc được ngày nào, cô không có khả năng giữ vững công ti. Hơn nữa, Tống thị có thể nói là đầu tư vào không ít hạng mục, binh bại như núi sập, khó có thể tưởng tượng được, sự nghiệp mà Tống Đình Thâm tốn tâm huyết gây dựng trong mười mấy năm lại có thể đổ vỡ trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Trong tiểu thuyết cũng không miêu tả quá tỉ mỉ về khoảng thời gian này, cho nên cuối cùng là tình huống như thế nào, Nguyễn Hạ cũng không biết.

Dựa theo tuyến thời gian, hiện tại hẳn là thời điểm mà Tống thị xuất hiện nguy cơ.

Cho nên mới nói, ban đầu cô cho rằng đây chính là âm mưu, khẳng định có người động chân tay vào là do sức tưởng tượng của cô quá lớn, bởi vì hiện tại Tống Đình Thâm còn sống, nếu như Tống thị xuất hiện vấn đề, vậy thì đó là tình huống tất yếu diễn ra trên thị trường, thật ra cũng không có nhiều liên quan đến việc anh có ở đây hay không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui