Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

Đứa nhóc này thật sự không phải tinh tế bình thường, ngay cả cậu cũng nhìn ra cô không thích bó hoa kia. Như vậy, Tống Đình Thâm hẳn là cũng nhìn ra điều đó nhỉ?

Nguyễn Hạ nghĩ một lúc, trả lời cậu: “Bởi vì mẹ không thích người tặng hoa, nếu là Vượng Tử tặng, mẹ sẽ rất thích chúng.”

Vượng Tử móc móc tủi nhỏ của cậu, không móc ra được một đồng tiền nào: “Nhưng con không có tiền mua hoa cho mẹ.”

“… Không sao hết, chờ sau khi Vượng Tử lớn lên rồi, có tiền rồi lại mua hoa cho mẹ cũng vậy thôi.”

Vượng Tử thở dài một hơi: “Vì sao trẻ con đều không có tiền ạ?”

Năm nay Vượng Tử bốn tuổi, tổng giám đốc bá đạo tương lại lúc này lục tung các túi của mình lên cũng không tìm được đồng tiền nào, trong lòng cảm thấy có chút bế tắc.

Nguyễn Hạ sờ sờ cái túi nhỏ của cậu, lấy ra một đồng tiền lẻ một tệ trong túi rồi đưa cho cậu: “Hiện tại con có tiền rồi.”

Vượng Tử rất dễ dàng thỏa mãn, trong tay cầm lấy đồng tiền xu một tệ, nhìn trái nhìn phải, giống như là tìm thấy một thú vui mới vậy.

Nguyễn Hạ nhìn cậu, nói thế nào đây, hiện tại cô có thể hiểu được một chút cảm xúc của Tống Đình Thâm lúc trước.

Cô mới cùng đứa nhỏ mập mạp này ở chung có mấy tháng, cũng đã bắt cảm nhận được, vì để cho đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh về thể xác và tinh thân, vì để cậu có thể trưởng thành vui vẻ như thế này, cô căn bản không nỡ làm ra chuyện gì tổn thương cậu. Tuy rằng hiện tại cô chưa từng trải qua việc hoài thai mười tháng rồi sinh con, nhưng cô cảm nhận được… có thể tiếp tục ở bên cạnh đứa nhỏ mập mạp này một năm rưỡi nữa, cô thật sự có thể hoàn toàn nhập vào vai người mẹ này.

Làm người cha người mẹ, ngoại trừ việc hi vọng đứa nhỏ của mình bình an mạnh khỏe ra, kì thật còn đảm đương vai trò của một người bảo vệ.

Trong quá khứ Tống Đình Thâm là người bảo vệ của Vượng Tử, tương lại có thể cô cũng sẽ nhận vai diễn này.



Sau khi tốt nghiệp đại học Lê Viễn Hàng không ở trong nhà nữa, hiện tại hắn lại kết hôn, có gia đình của riêng mình rồi, hơn nữa công việc bận rộn, bình thường rất khó dành ra thời gian để về nhà với ba mẹ. May mắn là hắn có một người vợ tốt, luôn luôn trở về nhà để ăn cơm cùng với ba mẹ hắn. Vốn sau khi Lê Viễn Hàng hiểu được điều Tống Đình Thâm ám chỉ rồi, muốn để cho vợ mình nói chuyện với em gái Lê Tĩnh một phen. Dù sao cả hai đều là nữ, việc nói chuyện phiếm tâm sự này sẽ dễ dàng hơn nhưng lời đến miệng rồi hắn lại chẳng thể nói ra thành lời.

Chuyện này bảo hắn phải nói thế nào đây, nói là em gái ruột của hắn đang tơ tưởng một người đàn ông đã có vợ, hơn nữa còn có hành động vội vàng muốn đi phá hoại cuộc hôn nhân và gia đình của người khác sao?

Hắn chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy không chịu nổi rồi.

Lê Viễn Hàng thầm nghĩ, hay là chừa lại chút thể diện cho em gái. Buổi chiều hôm nay sau khi xin công ty cho nghỉ phép, cố ý đi đến gần Tống thị, gọi cho Lê Tĩnh một cuộc điện thoại, nói có chuyện muốn tìm em ấy. Lê Tĩnh cũng sẽ không nghĩ nhiều, tuy rằng cũng gần đến quốc khánh rồi, phòng tài vụ đều bận đến thành chó luôn rồi, chỉ có điều cô ta là nhân viên mới, công việc phân cho cô ta cũng không tính là nhiều, có thể mượn cớ đi mua trà chiều cho đồng nghiệp cùng bộ phân, tìm cơ hội lẻn ra ngoài công ty là được.

Hai người hẹn nhau gặp mặt ở một quán cà phê gần đó, Lê Tĩnh vừa mới ngồi xuống đã hỏi: “Anh, sao anh không đến thẳng công ty chúng em, đúng lúc Tống đại ca cũng đang ở đó. Em ở công ty làm việc lâu như vậy, chưa thấy anh đến đó tìm Tống đại ca lần nào.”

Cô ta đề nghị như vậy cũng là có ý đồ riêng của mình, tuy rằng người trong công ty đều đoán được cô ta có quan hệ nhưng cô ta vẫn hi vọng anh trai có thể thường xuyên tới công ty, như vậy những người trong công ty sẽ biết được quan hệ giữa Tống Đình Thâm và anh trai tốt như thế nào… Cô ta cũng có thể dựa vào cơ hội này để tiếp xúc với Tống Đình Thâm nhiều hơn.

Lê Viễn Hàng liếc nhìn em gái nhà mình một cái, gọi nhân viên phục vụ, gọi một cốc cà phê, rồi gọi cho cô ta một cốc nước trái cây, lúc này mới nói: “Tiểu Tĩnh, Tống thị cách nhà mình không tính là gần, mỗi ngày em đi làm rồi tan tầm, trên đường cũng tiêu mất hai giờ đồng hồ. Mẹ cũng nói chuyện này với anh rồi, anh nghĩ một chút, anh có một người bạn cấp ba hùn vốn với người khác mở ra một công ty gia đình, hiện tại vẫn đang ở giai đoạn khởi đầu, có điều hoàn cảnh công ti cũng rất tốt, làm việc cũng gần nhà mình hơn một chút, mỗi ngày em đi bộ đi làm cũng được. Cho nên, em chuyển từ công việc hiện tại sang đó làm đi. Bạn của anh sẽ nể mặt mũi của anh, tiền lương đãi ngộ cho em khẳng định không tệ, chuyện này em cứ yên tâm đi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui