__ Thế giới mà ta sinh ra có tên gọi là Thế Giới Thú Nhân.
Hạo Nhiên ngơ ngẩn.
__Thế Giới Thú Nhân?
Hạ Thiên:
__ Đúng vậy! Nơi đó có con người như nơi này. Nhưng khác biệt có chăng cũng chỉ là người có thể biến thành thú.
Hạo Nhiên:
__ Biến thế nào? Nửa người nửa thú sao? Cha không phải bịa chuyện đấy chứ?
Hạo Thiên giơ tay muốn cốc đầu con trai.
__ Ngốc! Ta lại có thể bịa chuyện sao! Thú nhân chính là người thật thú thật. Như con nói thì là bán thú rồi....v... v...
Hạo Nhiên nghe cha cậu kể mà hoang mang không ngớt. Thì ra trêи đời còn có một thế giới khác tồn tại song song với thế giới hiện tại mà cậu đang sinh sống. Một thế giới chỉ có thú nhân. Gọi là thú nhân bởi vì họ không chỉ có hình hài duy nhất là con người mà còn có một hình hài khác chính là thú ( động vật).
Cậu đã rất ngạc nhiên. Người có thể biến thú, làm sao có thể có chuyện đó. Không phải chỉ có ở trong phim ảnh mới có hiện tượng người có thể hoá thú sao? Ngạc nhiên hơn nữa đó là khi nơi đó không hề có nữ nhân mà chỉ có á thú. Tất nhiên á thú là nam. Nhưng họ sẽ không to con như thú nhân trưởng thành. Hình thể á thú khá nhỏ nhắn và yếu đuối.
Hạo Thiên:
__ Khi đến thế giới này. Lần đầu ta nhìn thấy nữ nhân ta đã rất sốc. Ta không thể tưởng tượng được thế giới này tồn tại một sinh vật thay thế á thú là nữ nhân này.
Hạo Nhiên:。。。。!Cái đó cha à! Sao có thể dùng từ sinh vật để chỉ nữ nhân cơ chứ? Người không cảm thấy có lỗi với mẹ sao?
Hạo Thiên vẻ mặt như thường đổi chủ đề.
__ Con không muốn nghe ta kể tiếp sao?
Hạo Nhiên vẻ mặt tiếp tục hóng chuyện nói.
__ Cha kể tiếp đi. Con tuyệt đối không làm phiền cha.
Hạo Thiên hắng giọng.
__ E.. hèm!
__Không phải ai trong chúng ta khi sinh ra đều có thể biến thú. Một đứa trẻ sau khi thành niên mới có thể hoá thú. Hoặc giả nếu như không thể hoá thú vậy mặc nhiên đứa trẻ đó sẽ là á thú. Thú nhân thô kệch to lớn, khoẻ mạnh. Họ sẽ là phụ trách bảo vệ bạn đời và săn mồi. Á thú tuy rằng hình thể là nam nhân nhưng thân mình lại nhỏ nhắn yếu ớt. Cho nên công việc của á thú chính là nấu cơm, giặt giũ và.
Hạo Nhiên nghe cha ngừng lại không tiếp tục. Cậu ngước mắt nhìn cha hỏi.
__ Và sao cha?
Hạo Thiên thở dài thườn thượt.
__Dựng ɖu͙ƈ đời sau.
Á thú có thể dựng ɖu͙ƈ. Vậy cậu không phải là giống họ sao?
__ Nếu con sống trong thế giới của cha vậy con cũng là á thú sao?
Hạo Thiên:
__ Không sai!
Hạo Nhiên vẻ mặt khó khăn:
__ Vậy cũng được sao?
Hạo Thiên vẻ mặt đương nhiên nói:
__ Tất nhiên.
Hạo Nhiên nhìn cha thắc mắc hỏi:
__ Vậy cha là thú nhân sao? Cha cũng có thể biến thân?
Hạo Thiên vẻ mặt bình tĩnh nói với Hạo Nhiên:
__Ta không phải thú nhân. Ta là á thú.
Hạo Nhiên một trận bất ngờ.
__ Cha là á thú!? Vậy?
Hạo Thiên xấu hổ nói một lèo.Hắn tung ra một trái bom siêu to khổng lồ.
__ Sao? Ta là á thú thì sao? Nếu ta không phải là á thú thì làm sao có thể sinh ra con. Con làm sao xuất hiện trêи đời này!
Hạo Nhiên cảm thấy đầu óc như bị nổ tung. Cậu đã nghe lầm phải không? Cậu không phải do mẹ sinh ra sao. Cậu là do cha sinh.
__ Con lại không phải do mẹ sinh sao? Sao có thể!
Hạo Thiên búng ngon tay.
__Tách!
Hạo Thiên:
__ Con vốn dĩ chỉ do ta và cha con sinh ra.
Cậu có hai người cha vậy cậu hẳn nên gọi cha trước mặt cậu đây là ba ba. Nếu là vậy vậy thì cậu còn một người cha khác là ai.Tại sao cậu chưa từng thấy ông. Thật không thể tưởng tượng nổi. Mọi chuyện càng trở nên rắc rối. Cậu dùng 19 năm trí não cũng không thể loát nổi.
__ Cha con hiện đang ở đâu?
Hạo Thiên vẻ mặt trầm xuống. Hắn trầm mặc vài giây. Ánh mắt của hăn chứa chất sự nhung nhớ sâu đậm cùng với đó là đau lòng.
__ Ta không biết! Khi ta mang thai con cha con đột nhiên biến mất. Cũng đã 20 năm rồi. Ta đã tìm kiếm nhưng đều không có kết quả.
Hạo Nhiên nghe vậy mắt cay cay. Ngay cả người cũng không rõ tung tích vậy thì cho dù cậu muốn gặp cũng không thể. Nhìn baba ánh mắt buồn thiu ngồi đó cậu nắm tay baba.
__ A!
Cậu giật mình hô lên. Lại là cảm giác như bị kim đâm này. Kèm theo đó là lạnh băng nơi đầu ngón tay. Cậu phản xạ rút tay về. Sau đó ôm tay suýt xoa. Ba ba Hạo Nhiên lo lắng hỏi.
__ Con không sao chứ?
Hạo Nhiên lắc đầu.
__ Con không sao!
Hạo Thiên an tâm.
__ Không sao thì tốt! Hiện tại ta thể hàn con tuyệt đối đừng đụng ta.
Hạo Nhiên vừa ôm tay vừa tò mò hỏi.
__ Con biết rồi! Nhưng tại sao người baba lại lạnh như vậy?
Hạo Thiên hồi đáp:
__ Vì ta là Nhân ngư! Ta sống ở Băng Vực nơi lạnh lẽo nhất lục địa.
Băng Vực lanh lẽo đóng băng quanh năm. Nhiệt độ nơi đó lạnh tới mức sinh vật khó sống. Thú nhân dù có bộ lông dày tới đâu cũng phải tránh xa nơi này.
Nhân ngư thể hàn có thể chịu được băng hàn. Vốn không tranh với đời bèn lựa chọn Băng Vực. Họ sinh sống tách biệt với bên ngoài. Cứ cho rằng lạnh lẽo như vậy không ai dám bén mảng đến nơi này nhưng họ đã lầm.