Tác giả: Lam Nhã
Thể loại: Truyện Sắc, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: wattpad.com
Trạng thái: Full
Số chương: 10
Tần suất cập nhật: 7 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Thể loại: HHH,sủng, ngọt...
Editor: Gialinh941
Di vương phủ, mật thất dưới lòng đất.
Thủy Quy hàng mi bướm lay động, thần thức dần dần hồi phục trong đầu.
Đây là đâu? Sao tối quá?
Nàng nhớ là mình bị bắt về một kĩ viện, sau đó đem ra bán. Trong toàn bộ quá trình giao nàng cứ luôn hôn mê bất tỉnh.
"Có ai không?" Giọng nói thanh thanh ngọt ngọt, lại thập phần nhu nhược, ủy mị rung động trong không gian.
"Có ai không?" Thủy Quy có chút không kiên nhẫn, chân nàng hình như bị thương rồi.
Thủy Quy chậm rãi trống tay nâng người dậy, nhưng mà lại ngã dập mông xuống đất.
"Chết tiệt, đau quá, a__a_!" Thủy Quy bắt đầu sợ hãi, nàng sờ vào xích sắt quấn quanh hông, mắt xích dày cỡ một ngón tay, lạnh lẽo nặng nề.
Ai, ai muốn giam cầm nàng, rốt cục nàng đắc tội với ai? Nàng tiêu dao bên ngoài đã 3 năm, đâu có gây chuyện linh tinh?
Thủy Quy thử hóp eo nghĩ tuột qua, nhưng dây xích như con rắn quấn chặt lấy vòng hông bé tí.
"Chết tiệt!" Thủy Quy càng ngày càng nóng ruột, dãy dụa, kéo xích sắt đập vào nhau kêu chói tai.
Tên điên nào chế ra cái xích vậy, quá đề cao nàng rồi, một nữ nhân chân yếu tay mềm thì làm được gì?
Nàng không hay biết, người nọ là thủy chung đề phòng trí thông minh của nàng, cho dù trong quá khứ hay tương lai.
Tác giả : Lam Nhã
Thể loại: Truyện Sắc, Ngôn Tình, Truyện Sủng
Nguồn: wattpad.com
Trạng thái: Full
Số chương: 10
Tần suất cập nhật: 7 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 4 năm trước
Thể loại: HHH,sủng, ngọt...
Editor: Gialinh941
Di vương phủ, mật thất dưới lòng đất.
Thủy Quy hàng mi bướm lay động, thần thức dần dần hồi phục trong đầu.
Đây là đâu? Sao tối quá?
Nàng nhớ là mình bị bắt về một kĩ viện, sau đó đem ra bán. Trong toàn bộ quá trình giao... dịch, nàng cứ luôn hôn mê bất tỉnh.
"Có ai không?" Giọng nói thanh thanh ngọt ngọt, lại thập phần nhu nhược, ủy mị rung động trong không gian.
"Có ai không?" Thủy Quy có chút không kiên nhẫn, chân nàng hình như bị thương rồi.
Thủy Quy chậm rãi trống tay nâng người dậy, nhưng mà lại ngã dập mông xuống đất.
"Chết tiệt, đau quá, a__a_!" Thủy Quy bắt đầu sợ hãi, nàng sờ vào xích sắt quấn quanh hông, mắt xích dày cỡ một ngón tay, lạnh lẽo nặng nề.
Ai, ai muốn giam cầm nàng, rốt cục nàng đắc tội với ai? Nàng tiêu dao bên ngoài đã 3 năm, đâu có gây chuyện linh tinh?
Thủy Quy thử hóp eo nghĩ tuột qua, nhưng dây xích như con rắn quấn chặt lấy vòng hông bé tí.
"Chết tiệt!" Thủy Quy càng ngày càng nóng ruột, dãy dụa, kéo xích sắt đập vào nhau kêu chói tai.
Tên điên nào chế ra cái xích vậy, quá đề cao nàng rồi, một nữ nhân chân yếu tay mềm thì làm được gì?
Nàng không hay biết, người nọ là thủy chung đề phòng trí thông minh của nàng, cho dù trong quá khứ hay tương lai.