Phản Phái Phải Vô Địch Dịch Full


Tây Môn Địa lộ vẻ mặt nghi hoặc, sắc mặt của hai người kia như thể nhìn thấy thứ gì đó vô cùng khủng khiếp, Tây Môn Địa dường như cảm giác được điều chi, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không gian sau lưng bỗng nhiên hình thành một dòng xoáy loạn lưu, từ từ ngưng tụ thành một cái hắc động, tựa hồ một đường hầm xuyên qua thời không.

Không đợi Tây Môn Địa kịp phản ứng, loạn lưu vậy lại lao về phía hắn, bao trùm Tây Môn Địa sau đó chậm rãi biến mất.

Huyền Tam, Huyền Tứ hai người vội vàng lui ra phía sau trăm dặm.

"Lão Tứ, ngươi lập tức đi bẩm báo giáo chủ, nói không gian loạn lưu quả thật ở phụ cận, Tây Môn Địa bị không gian loạn lưu cuốn đi rồi.

"
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Một tòa thành trì to lớn dựng đứng trên một bình nguyên, thành trì dài chừng hơn ngàn dặm, cao chừng mười mấy mét, giống như một tòa thành lớn viễn cổ, phía trên thành trì viết ba chữ lớn "Hắc Vương Thành".


Nếu như người của Đại Vũ vương triều Thương Ngô đại lục nhìn thấy thành trì này, nhất định sẽ bị dọa chết, bọn họ tự nhận hoàng thành khổng lồ nhất thiên hạ nhưng thậm chí không bằng một phần trăm của tòa thành trì này.

Cửa lớn của thành trì mở ra, bên trong có vô số bóng người đang ra vào, trong đó còn có một số bóng dáng dị tộc, có người thân cao ba mét giống như người khổng lồ, có người toàn thân xanh thẫm, mọc ra bốn cánh tay giống như sứ giả tới từ địa ngục.

Có thể nói là thiên kỳ bách quái, giống loài gì cũng có.

Nhưng điểm thống nhất chính là trên người đều tỏa ra khí tức cường giả, liếc nhìn lại, Võ Đế cảnh khắp nơi đều có, Võ Thần cảnh cũng tùy ý có thể thấy được, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy nhân vật trên cả Võ Thần.

Quả thật có thể nói là Võ Thần đi đầy đất, Võ Đế không bằng chó a.

Trung tâm thành trì là một quảng trường khổng lồ, bên trên có mấy trăm tấm bia đá to lớn, trong đó đại bộ phận đều sáng, nhưng cũng có một phần nhỏ là ảm đạm.

Trên quảng trường có một đám giống loài cao bốn mét, toàn thân màu xanh lam giống như tinh linh phiên bản tăng trưởng, toàn thân mặc áo giáp, xem ra hẳn là người quản lý trên quảng trường.

Trên quảng trường thỉnh thoảng sẽ phát ra quang mang, sau đó có các loại giống loài từ bên trong đi ra, rồi người mặc áo giáp trên quảng trường sẽ đi qua dẫn người đi, đơn giản nói điều gì đó, liền mang người đi trên đất trống bên cạnh, thời gian nửa ngày liền tích lũy được chín mươi chín người.

Nguyên bản tích lũy người sẽ càng nhiều, nhưng có một ít đi ra từ bia đá , lại không bị mang đi đất trống, mà bị một số quần thể khác tiếp đi.

Lúc này, một tấm bia đá mờ ảo ở rìa đột nhiên phát ra ánh sáng, một nam tử mặc áo trắng, miệng phun máu tươi từ bên trong rơi ra, nam tử ngẩng đầu nhìn cảnh tượng trước mặt, lộ ra một tia mê man.

Trong mắt thủ lĩnh đứng đầu đám người kia hiện lên một tia kinh ngạc, nếu như hắn nhớ không lầm thì nghe nói tấm bia đá kia đã hơn ngàn năm không sáng lên, hôm nay lại xuất hiện một nhân loại, hơn nữa còn là một nhân loại bị trọng thương.


Chủ động đi tới, nhìn nam tử một chút, cao giọng hỏi: "Ngươi là người phương nào, đến từ thế lực gì, thượng giới có thế lực nào tiếp ứng không? Vậy mà mới có tu vi Phàm Cảnh.

"
Trong mắt nam tử hộc máu hiện lên một vẻ kinh ngạc, hắn ngẩng đầu nhìn thủ lĩnh áo giáp đối diện, hắn dám cam đoan Thương Ngô đại lục tuyệt đối không có loại vật chủng này, hơn nữa khí thế cường đại trên người đối phương tuyệt đối mạnh hơn tất cả những người hắn từng gặp, cho dù Chu Khung mơ hồ được xưng là vô địch Thương Ngô đại lục cũng xa xa không bằng người trước mắt này.

"Tại hạ Tây Môn Địa, là môn nhân Vạn Kiếm Môn, không biết thượng giới là nơi nào, không hay bây giờ là địa phương gì.

"
"Vạn Kiếm Môn," thủ lĩnh áo giáp trong đầu không nhớ ra môn phái này, đoán chừng đối phương hẳn là báo tên một môn phái ở hạ giới.

Hắn không đáp lại lời của Tây Môn Địa.

Thật sự là một tiểu nhân vật Phàm Cảnh như đối phương, căn bản không làm hắn hứng thú, nếu không phải đối phương từ tấm bia đá ảm đạm này đi ra, hắn ngay cả hỏi cũng sẽ không hỏi.

Mà tấm bia đá ảm đạm kia từ khi Tây Môn Địa đi ra lại trở nên ảm đạm.


Thủ lĩnh áo giáp nhìn bia đá, lầm bầm nói: "Còn tưởng rằng tốt rồi chứ, không ngờ vẫn là hỏng.

" Sau đó không để ý tới nữa, nắm lấy Tây Môn Địa, trực tiếp ném về vị trí đất trống.

Cộng thêm Tây Môn Địa, hiện tại trên đất trống vừa vặn có một trăm người, đều trung thực đứng ở đó, Tây Môn Địa cũng cúi đầu ở trong đó.

Vừa rồi lúc bị thủ lĩnh áo giáp bắt được, hắn cho rằng mình sắp chết rồi, không nghĩ tới chỉ bị ném ở trên đất trống này.

Trên bãi đất trống hiện tại tổng cộng có một trăm người, ngoại trừ Tây Môn Địa, còn lại thấp nhất cũng là cảnh giới Võ Đế, còn có mấy nhân vật cảnh giới Võ Thần, nhưng cũng đều là tu vi Võ Thần sơ kỳ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận