Phản Phái Phải Vô Địch Dịch Full


Hai người này dẫn theo nhân mã đến diệt Ngọc Long kiếm phái cũng đã đủ rồi.

Sao lại đi đối phó với mấy tiểu nhân vật như bọn họ chứ.

Điều hắn không ngờ tới là hắn đoán đúng, chính là vì diệt Ngọc Long kiếm phái, diệt bọn họ chỉ là thuận đường mà thôi.
"Cảnh sư huynh, ngươi làm sao vậy, đối diện có phải là Ma Giáo hay không, chúng ta liền trảm yêu trừ ma." Cô gái áo xanh nhìn Cảnh sư huynh với vẻ mặt sùng bái.
Cảnh sư huynh lập tức từ dưới đất đứng dậy, chạy về phía mấy người đối diện, trực tiếp quỳ xuống.
"Hổ Vương đại nhân, Hầu Vương đại nhân, lần hành động trừ ma này ta căn bản không tham dự, toàn là mấy người bọn họ làm." Quay đầu chỉ về phía đồng môn của mình.

Lúc này mấy người khác cũng phát hiện không đúng, biết đụng phải nhân vật lợi hại của Ma Giáo, Ngô sư huynh cao gầy hô to: "Cảnh Điền, đồ nhát gan, vừa rồi uổng công còn khen ngươi, ngươi đúng là tên vô dụng."
"Yêu nhân Ma Giáo, người người tru diệt, các huynh đệ, chúng ta liều mạng với hắn."
Mấy người đồng thời cầm lấy trường kiếm bày ra một kiếm trận giản dị.
(Cảnh giới trong truyện: Võ Sĩ, Võ Sư, Võ Hầu, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế.

)
Chỉ thấy Hổ Vương vươn tay, nhẹ nhàng vung lên, giáo chúng Ma Giáo đi theo phía sau lập tức phát động công kích với mọi người.

Công kích hoàn toàn như bẻ gãy cành khô, trong phòng lập tức bắn ra ma quang, thỉnh thoảng lóe lên một chút kiếm quang trong đó.
Đợi Cảnh Điền quay đầu lại nhìn, môn nhân của Ngọc Long kiếm phái đã ngã xuống đất, có người thân thể đã vỡ vụn.

Sư muội áo xanh nằm trên mặt đất, một thanh trường đao xuyên thủng thân thể của nàng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Cảnh Điền, trong mắt còn lóe lên vẻ không thể tin được.
Đột nhiên Cảnh Điền trông thấy một thân thể không đầu quỳ gối trước mặt Hổ Vương và Hầu Vương, y phục trông cực kỳ quen mắt, chưa kịp hắn phản ứng, trước mắt tối sầm, hắn đã mất đi liên hệ với thế giới.
"Người này không chừng còn có thể lợi dụng một chút, ngươi nói giết là giết." Hổ Vương nhìn về phía Hầu Vương lầm bầm một câu.
"Giáo chủ lần này nói tru di tông môn, làm gì có nhiều thời gian như vậy, hai ta san bằng một Ngọc Long Kiếm phái nho nhỏ còn không dễ dàng."
"Cũng phải, lần này Giáo chủ giao việc này cho hai ta, rõ ràng là muốn áp chế khí thế của Trưởng lão đoàn, hai ta phải làm nhanh một chút."

Ngọc Long sơn cách Ma Giáo năm trăm dặm, nơi đóng quân của Ngọc Long kiếm phái, là kiếm phái nhị lưu, môn nhân đệ tử cũng có hơn ngàn người, sân luyện tập mấy trăm người đang luyện tập kiếm pháp chỉnh tề, khí thế như cầu vồng.
Nghị Sự Điện, chưởng môn và mấy vị Đại trưởng lão đang thương lượng chuyện đại hội cuối năm.
"Chưởng môn sư huynh, hai năm qua môn nhân của Ngọc Long Kiếm Phái chúng ta càng ngày càng đông, lần này tỷ thí môn nhân, nhất định phải đưa ra phần thưởng phong phú, như vậy có lợi cho sự phát triển của môn phái."
Mấy vị Trưởng lão khác cũng phụ họa theo, chưởng môn Cảnh Không của Ngọc Long Kiếm Phái cũng gật đầu, hắn mặc một bộ trường sam, đầu đội ngọc trâm, một đôi lông mày dựng thẳng, cho người ta cảm giác như kiếm rời vỏ.
Nhìn kỹ có thể thấy hắn và Cảnh Điền rất giống nhau, Cảnh Điền là cháu của hắn, kế hoạch của hắn là để Cảnh Điền đi Vạn Kiếm Môn học tập vài năm, sau này có thể tiếp quản Ngọc Long Kiếm Phái, như vậy Ngọc Long Kiếm Phái sẽ càng ngày càng lớn mạnh, một ngày nào đó có thể trở thành một trong ngũ đại môn phái.
Ngoài điện một người vừa lăn vừa bò chạy về phía đại điện, vừa chạy vừa hô hoán,
"Chưởng môn, đại sự không ổn rồi, đại sự không ổn rồi."
"Đừng ồn ào, chuyện gì mà hoảng hốt thế."
"Chưởng môn, ngọc bài của Cảnh Điền sư huynh vỡ rồi."
"Cái gì, làm sao có thể, bọn chúng không phải chỉ hành động ở khu vực biên giới của Ma Giáo sao."
Một tiếng ầm vang lên, toàn bộ Ngọc Long Sơn đều bắt đầu rung chuyển.

"Chưởng môn bất hạnh rồi, Ma Giáo phái người đến công phá sơn môn rồi."
Trong nháy mắt sắc mặt mọi người đều lộ vẻ khó tin, phải biết lần trước Ma Giáo chính thức tấn công chính đạo vẫn là năm năm trước, hiện giờ tân giáo chủ vừa lên ngôi, làm sao có thể tiến hành công phá sơn môn nhanh như vậy.
Mấy người lập tức bước ra khỏi đại điện, đệ tử luyện kiếm bên ngoài đều ngừng lại, tụ tập thành từng nhóm ba năm người, rất nhiều đều là đệ tử mới nhập môn trong hai năm nay, không biết sự khủng bố của Ma Giáo, chỉ có một số đệ tử lão sắc mặt tái nhợt, bọn họ đã từng trải qua Chính Ma đại chiến.
Các vị Đại trưởng lão vừa bước ra khỏi đại điện là thấy toàn bộ Ngọc Long sơn đều bị ma binh bao vây.

Trên không trung có hai bóng người đang đứng sừng sững, một người thân hình to lớn lưng hùm vai gấu, một người mặt mũi xấu xí, khí thế bức người.
"Chưởng môn sư huynh, đại sự không ổn rồi, Ma Hổ Vương và Ma Hầu Vương trong Thập Nhị Ma Vương đã tự mình ra tay."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận