Phản Phái Phải Vô Địch Dịch Full


Hùng Bá cau mày, cất giọng nói lớn: "Tu vi của giáo chủ há là điều ngươi có thể biết được, ngươi chỉ cần biết giáo chủ vô địch thiên hạ là đủ rồi."
Cực Bắc chi địa, một tòa thành trì sừng sững giữa muôn trùng băng sơn, trên tường thành khắc ba chữ lớn "Vô Địch Thành".

Tòa thành này do Ma Giáo kiến tạo một năm trước, chính là vì thông đạo phi thăng ở bên trong.

Một năm trước, Chu Khung đã đổi lấy năng lượng thạch, mở lại thông đạo.
Về phần năng lượng thạch, là một loại tiền tệ thông dụng ở thượng giới, cũng là vật phẩm tốt nhất có thể dùng để tu luyện, tỷ lệ đổi chác là mười năng lượng thạch sơ cấp đổi một năng lượng thạch trung cấp, mười năng lượng thạch trung cấp đổi một năng lượng thạch cao cấp, mười năng lượng thạch cao cấp đổi một năng lượng thạch cực phẩm.

Đáng tiếc Chu Khung lật tung khắp đại lục cũng chẳng tìm được một khối năng lượng thạch nào, phải biết rằng khi đột phá Thông Huyền Cảnh tất nhiên phải có linh khí tinh thuần cung cấp mới được, nếu không phải Chu Khung dùng hệ thống tạo ra Vạn Ma Trì, Ma Giáo căn bản không thể có nhiều cao thủ Thông Huyền như bây giờ.
Trong Vô Địch thành, trên một quảng trường to lớn dựng đứng một phiến thạch bi, mặt bia tỏa ra quang mang màu lục.

Bên cạnh quảng trường đứng thẳng mấy ngàn người áo đen, mỗi người đều tản mát khí thế đáng sợ, nếu cảnh tượng này bị những kẻ khác nhìn thấy ắt sẽ bị dọa chết, bởi trong sân không có ai dưới Võ Đế cảnh.
Trên không trung quảng trường, một con Ma Long Phi Liễn dừng lại giữa trời, Chu Khung được thế nhân xưng tụng là thiên hạ vô địch đang đứng trên đó, khí thế toàn thân mạnh mẽ đáng sợ, tựa như một vị Ma Thần thượng cổ, từ trên phi liễn truyền đến một tràng âm thanh.
"Liên Sinh, chuẩn bị như thế nào rồi!"
Liên Sinh mặc áo bào đỏ đứng trước người áo đen, cung kính đáp lời Chu Khung đang phi liễn: "Bẩm giáo chủ, đã chuẩn bị xong xuôi.

Lần này giáo phái ta phi thăng, tổng cộng có hai vị Thông Huyền cảnh ngũ giai, tám vị Thông Huyền cảnh tứ giai, năm trăm vị dưới Thông Huyền cảnh tam giai, năm ngàn vị Vũ Đế đỉnh phong cảnh."
"Tốt lắm, lần phi thăng này, hung hiểm khác thường, các ngươi có nguyện cùng bổn tọa mạo hiểm!"
"Chúng ta thề chết đi theo giáo chủ!"
"Chúng ta thề chết đi theo giáo chủ!"
"Chúng ta thề chết đi theo giáo chủ!"

Đám người Ma Giáo phía dưới quỳ một gối trên đất, vẻ mặt kích động hô lên, toàn bộ Vô Địch thành đều tràn ngập âm thanh này.
"Tốt lắm, Lý Trường Sinh!"
“Thuộc hạ có mặt!" Đường chủ Thanh Long đường đứng bên cạnh, vẻ mặt không vui đáp.
"Hãy bảo vệ Ma Giáo cho tốt, sau khi bản tọa phi thăng, hãy đóng cửa thông đạo ba năm, ba năm sau lại mở ra, khi đó tất cả mọi người đều có thể phi thăng."
"Vâng ạ!"
"Phi thăng!" Chu Khung hét lớn một tiếng, những người áo đen bắt đầu xếp hàng đi về phía tấm bia đá, ngay khi tay chạm vào tấm bia đá thì lập tức biến mất trên quảng trường.
Thượng giới Hắc Vương thành, trên quảng trường rộng lớn hơn quảng trường Vô Địch thành mấy trăm lần, các đại truyền tống trận vẫn đang vận chuyển đâu vào đấy, trên quảng trường có một đám hộ vệ áo giáp thủ hộ, cầm đầu vẫn là Lam Vũ nhất tộc tựa như phiên bản tăng trưởng của tinh linh.

Bên ngoài quảng trường có một số người của thế lực khác đang đứng, bọn họ muốn tiếp nhận phi thăng giả của thế lực mình.

Trong đó có một nam tử lưng đeo trường kiếm, tướng mạo anh tuấn, một đôi kiếm mi đứng ở bên cạnh lão già, bên cạnh lão già còn có một thanh niên nữ tử, nam tử chính là Tây Môn Địa lúc trước không cẩn thận phi thăng lên, hắn rất may mắn, vốn phải đi làm nô lệ năm năm ở quặng mỏ của Lam Vũ nhất tộc, kết quả trên đường đi tới mỏ gặp được lão già nhân loại này, lão già tên là Diệp Thiên.
Diệp Thiên để ý tới tư chất kiếm đạo của hắn, dùng một lượng lớn năng lượng thạch đổi lấy tự do cho hắn, thu hắn làm đồ đệ, nữ tử là nữ nhi của Diệp Thiên, Diệp Thanh, cũng là sư tỷ của hắn, Diệp Thiên là đệ tử của Kiếm Tông Hắc Vương thành, một thân tu vi nghe nói đạt đến Thông Huyền ngũ giai, những năm gần đây thỉnh thoảng hắn lại cùng Diệp Thiên đi vào quảng trường, tới tiếp nhận phi thăng giả thế lực của Kiếm Tông.
Tây Môn Địa nhìn lên một góc quảng trường, một tấm thạch bi tản mát hào quang chứng minh đó là một khối truyền tống bi hảo dụng, hắn biết đó chính là thạch bi của Thương Ngô đại lục, hắn chính là từ tấm thạch bi kia bước ra, mà quang mang trên thạch bi là bắt đầu phát ra từ một năm trước.
Một năm trước hắn đột nhiên phát hiện tấm bia đá sáng lên liền suy đoán có thể là Ma Giáo Chu Khung muốn phi thăng lên.

Dù sao thời điểm hắn đi tới thượng giới Chu Khung đã là Võ Đế đỉnh phong, hiện tại ước chừng đều đã đến Võ Thần sơ kỳ, không đúng hẳn là Thông Huyền nhất giai rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận