Phản Phái Phải Vô Địch Dịch Full


Chỉ thấy Liên Sinh vung tay lên, trong nháy mắt vô số ngân châm bắn về phía Tây Môn Địa, phía sau ngân châm còn ẩn hiện sợi tơ, trường kiếm của Tây Môn Địa ra khỏi vỏ, nhanh chóng chém bay tất cả ngân châm.

Ngân châm bắn về phía những ngọn núi xung quanh, đâm vào.
Liên Sinh dùng tay nhẹ nhàng kéo một cái, mấy ngọn núi trong nháy mắt bật rễ từ mặt đất bay lên đụng về phía Tây Môn Địa.
"Kiếm Trảm Thiên Hạ!" Tây Môn Địa lớn tiếng gầm thét một tiếng, một thanh cự kiếm quét về phía những ngọn núi chung quanh, mấy ngọn núi theo tiếng vỡ vụn.

Tây Môn Địa cũng bị lực đạo phản chấn đến nỗi hộc máu.

Nhưng bất chấp việc chữa thương, trong nháy mắt đã rời khỏi chỗ vừa rồi.

Ngay khi Tây Môn Địa vừa rời đi, mấy cây ngân châm liền từ dưới đất chui ra, truy đuổi theo hướng của Tây Môn Địa.
"Làm sao có thể, chẳng lẽ ngươi đã đột phá đến Võ Đế cảnh rồi." Tây Môn Địa run rẩy nói.
Ngay cả Ma Hổ Vương và Ma Hầu Vương cũng nhìn về phía Đại tổng quản với vẻ mặt khó tin, bọn họ đều biết đôi chút, vốn cho rằng Đại tổng quản là Võ Hoàng hậu kỳ, nhiều nhất là Võ Hoàng đỉnh phong tu vi, thấy Đại tổng quản đến cho rằng hắn nhất định có thể kiềm chế được Tây Môn Địa, hai người bọn họ có thể hoàn thành mệnh lệnh của giáo chủ.
Nhưng mà nhìn tình huống trước mắt, Tây Môn Địa ở trong tay Đại tổng quản, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, e rằng thật sự đã đột phá đến Võ Đế cảnh rồi.
"Người chết không cần biết nhiều như vậy, ngươi đi hỏi Diêm Vương gia ấy."
Vô số ngân châm lần nữa đâm về phía Tây Môn Địa, khí thế càng thêm kinh người, ngân châm đầy trời, khiến Tây Môn Địa không còn đường trốn.
"A...!Vạn Kiếm Quy Tông!" Tây Môn Địa lại hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay hóa thành vạn thanh trường kiếm, tạo thành kiếm trận vây quanh Tây Môn Địa, ngăn cản sự đánh lén của ngân châm.
Tây Môn Địa trong kiếm trận không ngừng phun máu tươi, ánh mắt trở nên hung ác, nhanh chóng điểm mấy đại huyệt quanh người, toàn thân cũng bắt đầu chảy máu từ thất khiếu, thậm chí làn da cũng đang rỉ máu hướng ra bên ngoài.

Một đợt kiếm quang bao vây lấy Tây Môn Địa, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
Ma Hổ Vương và Ma Hầu Vương lập tức muốn đuổi theo, nhưng bị Đại Tổng Quản phất tay ngăn lại.

"Không cần đuổi theo, hai ngươi hãy lau sạch đuôi, sau đó trở về tổng đàn phục mệnh."
"Rõ,"
"Thiêu đốt tinh huyết, Kiếm Quang Độn, tốc độ quả thật kinh người, đáng tiếc tác hại quá lớn, xem ra trở về cần phải nghiên cứu cho thật tốt bảo điển giáo chủ ban cho."
Hắn thiên sinh là người thiến âm, bất luận tu luyện bí tịch gì cũng không thể lãnh hội thấu triệt, nhưng may mắn thiên phú kinh người, luôn có thể sáng tạo cải tiến, mới có thể tu luyện tới Võ Hoàng hậu kỳ lúc hơn hai mươi tuổi.

Hai ngày trước giáo chủ đột nhiên tìm hắn, trao cho hắn một bộ bí tịch tu luyện, Quỳ Hoa Ma Điển, bộ bí tịch này mở ra cho hắn một cánh cửa mới, nguyên lai còn có bí tịch chuyên dành cho người thiến âm tu luyện.

Mấy ngày nay hắn mỗi ngày không bước ra khỏi cửa, một mực tu luyện.

Càng tu luyện càng cảm nhận được sự cường đại của bí tịch.
Mãi đến khi giáo chủ phái hắn đến Ngọc Long Sơn, hắn mới cảm nhận được sự tín nhiệm của giáo chủ dành cho mình, người thường thà hủy đi vật quý báu như vậy, cũng không để kẻ khác học được.

Chỉ có thể cảm khái lòng dạ của giáo chủ quả thực rộng lớn vô cùng.
Vạn Kiếm Môn, các Trưởng lão chủ phong và chưởng môn đang họp nghị sự.
"Chưởng môn, vì sao Ma Giáo đột nhiên tấn công Ngọc Long Kiếm Phái, chẳng lẽ lại muốn dẫn đến cuộc đại chiến giữa chính đạo và ma đạo hay sao?"
"Đúng vậy, chẳng lẽ thằng nhóc Chu Khung kia thật sự to gan đến vậy."

"Nghe nói hắn vừa mới xuất quan, chẳng lẽ tu vi đã đột phá đến Võ Đế trung giai rồi sao?"
Tây Môn Thiên ngồi ở ghế trên phất tay: "Đệ tử được phái đi dò la tin tức vẫn chưa về, đợi trở về rồi hãy nói tiếp, Tây Môn Địa đã đến Ngọc Long Sơn, giờ này hẳn đã giao thủ với Ma Giáo rồi."
"Thư từ Ngọc Long Sơn gửi đến nói là Ma Hổ Vương và Ma Hầu Vương dẫn đầu, hai tên này đều là một trong Thập Nhị Ma Vương, tu vi đều đạt Võ Vương đỉnh phong, Ngọc Long Sơn quả thật không ngăn nổi, có điều Phó chưởng môn đã đến đó rồi, lật tay là có thể diệt được hai tên kia."
Tây Môn Thiên cũng gật đầu, hắn rất tin tưởng vào thực lực của đệ đệ ruột Tây Môn Địa, dù gặp phải mấy người cùng cấp vây công cũng có thể an nhiên vô sự, toàn bộ Ma Giáo cũng chỉ có Chu Khung và Đại trưởng lão mới có thể uy hiếp được đệ đệ của hắn.
Ngay lúc mấy người đang nghị sự,
Một đạo kiếm quang đỏ rực đột ngột phá vỡ đại trận hộ sơn của Vạn Kiếm môn, đại trận không hề có chút phản ứng nào.

Hồng quang một đường xông thẳng vào đại điện chủ phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận