Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch


Tuy sư tôn của hắn rất bao che khuyết điểm, nhưng cũng chỉ đảm bảo hắn không bị cảnh giới cao khi dễ, như loại thi đấu tông môn như thế này sẽ không quản.

Chỉ là không ngờ hai tên tiểu tử kia lại lợi hại như vậy, nhất là Ngô Hoành kia, một cái đập đó làm hắn đến bây giờ vẫn còn đau.

Trong thời gian chớp mắt, thi đấu tông môn đã có kết quả cuối cùng.

- Thi đấu tông môn lần này hạng 1 thuộc về Phương Vô Nhai, tổng cộng 19 điểm.

- Hạng 2 Diệp Vạn Quân, tổng cộng 18 điểm.

- Hạng 3 Vương Nhị Ngưu, tổng cộng 17 điểm.

-.

.

.

- Hạng 9 Phương Húc.

.

.

- Hạng 10 Ngô Hoành.

.

.

-.

.

.

- Thi đấu tông môn lần này kết thúc mỹ mãn, hiện tại bắt đầu ban phát khen thưởng.

.

.

- Những người đạt đạt top 19 trong giải thi đấu tông môn lần này, sáng sớm ngày mai đến tập hợp ở núi Thiên Thánh, đến lúc đó để cho bản trưởng lão mang các ngươi đi bí cảnh tu luyện trong vòng một tháng.

Trưởng lão chấp pháp Ngụy Võ đứng trên một tòa lôi đài ở trung ương nhất, nói to.

- Sư đệ, ngươi nói bí cảnh này là nơi như thế nào, sao trước kia ta chưa từng nghe nói? Trên đường đi về núi Vô Danh, Phương Húc có chút hiếu kỳ nói.

- Sư huynh, bí cảnh bình thường là không gian độc lập, linh khí bên trong cực kỳ bức người, tư nguyên phong phú, rất thích hợp đệ tử tu luyện, bình thường đều là cường giả sau khi vẫn lạc để lại, đương nhiên ta nghe nói còn có một số bí cảnh tự nhiên tồn tại, loại bí cảnh đó bình thường đều rất lớn.

Ngô Hoành mở miệng nói.

Trước kia khi hắn còn ở Liệt Diễm tông cũng đã từng tiến vào bí cảnh tu luyện một lần, cho nên cũng biết một số tri thức phổ thông.

Chỉ có điều hắn không ngờ ở Thiên Thánh tông lại cũng có một cái bí cảnh.

Phải biết một cái bí cảnh hình thành đại biểu Thiên Thánh tông đã từng xuất hiện một cường giả tu vi Địa Võ cảnh.

Nhưng vừa nghĩ tới sư tôn của mình, hắn cũng bình thường trở lại, ngay cả sư tôn cũng ở Thiên Thánh tông, vậy thì nơi đây có một cái bí cảnh không phải rất bình thường sao.

Tu vi của sư tôn khẳng định rất cao! - Thật sao? Sư đệ, là cường giả dạng gì mới có thể lưu lại bí cảnh? Ngươi tiến vào bí cảnh tu luyện rồi sao? Bên trong có lớn hay không? Phương Húc là thật không ngờ lại, thế giới này lại còn có chỗ như bí cảnh, chí ít hắn ở thành Du Lâm chưa nghe nói bao giờ, ngay cả cha của hắn cũng chưa từng nói qua.

- Trước kia ta ở Liệt Diễm tông đã tiến vào bí cảnh tu luyện một lần, chỉ có người đạt đạt tới Địa Vũ Cảnh vẫn lạc thì mới có thể hình thành bí cảnh, không gian bên trong ngược lại không phải là rất lớn, nhưng mà ta nghe nói người có tu vi càng cao thì lưu lại bí cảnh không gian cũng càng lớn.

- Thật thần kỳ! ------------- - Sư tôn, chúng ta đã trở về.

- Ừm.

Vương Đằng nhẹ gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Chuyện đi vào bí cánh, Vương Đằng hoàn toàn không lo lắng, lấy thực lực của hai người bọn họ, xem như một số chấp sự cũng dsdax không phải là đối thủ.

Ngày thứ hai, hai người Phương Húc và Ngô Hoành đã đi tới núi Thiên Thánh từ rất sớm.

Lúc này mười chín người đứng đầu trong thi đấu tông môn cơ bản đều đến đông đủ, trong đó còn có một thiếu niên Thối Thể tầng chín.

- Thiếu niên này hẳn là đồ đệ thiên phú dị bẩm mà tông chủ mới thu gần đây? - Xem ra không thể đắc tội người này, tông chủ rất sủng ái thiếu niên này.

- Đây là công khai đi cửa sau mà, khó trách lần này chỉ có 19 vị trí.

Chúng người tâm tư dị biệt, thiếu niên vốn còn có chút thật thà, trải qua ba tháng tu luyện trưởng thành, trên mặt cũng khó tránh khỏi có ngạo khí, ít nhất đối mặt với những sư huynh này sư tỷ trước mắt này cũng không e dè chút nào.

Lại một lát sau, mấy tên đệ tử còn lại cũng đi tới núi Thiên Thánh.

- Tốt, nếu người đã đến đầy đủ, vậy mọi người đi theo ta.

Bỗng nhiên, trưởng lão chấp pháp đột nhiên xuất hiện, nói với mọi người.

- Bí cảnh này là nhị đại lão tổ của Thiên Thánh tông ta để lại, bên trong linh khí nồng đậm, tư nguyên phong phú, nhưng các ngươi không có thể tùy ý phá hư.

- Sau khi tiến vào có thể tùy ý tìm một chỗ tu luyện, lúc ở trong đó không được tùy ý quấy nhiễu những người khác tu luyện.

- Vâng, trưởng lão.

Rất nhanh, có trưởng lão chấp pháp Ngụy Võ chỉ huy dưới, một hàng người đi tới phía sau núi Thiên Thánh.

Một lão giả tóc bạc, mặt hồng hào đang khoanh chân ngồi bên cạnh hang động, mà ở chỗ lối vào hang động có một tầng bình chướng trong suốt.

- Sư thúc, lần này làm phiền ngươi mở ra cửa vào bí cảnh.

Ngụy Võ đến đến trước người lão giả, khom người hành lễ nói.

- Ừm.

Trong tay lão giả đột nhiên xuất hiện một cái ngọc bài, đưa linh khí vào trong đó, nhất thời, bình chướng trong suốt ở cửa hang động nổi lên một trận gợn sóng, chậm rãi hình thành hình dáng một cánh cửa.

- Tốt, các ngươi đuổi nhanh đi vào, nhớ kỹ không cho phép tùy ý quấy rầy những người khác tu luyện, một tháng sau, bản trưởng lão sẽ đến thông báo các ngươi đi ra.

- Vâng.

Mọi người theo thứ tự thông qua cánh cửa tiến vào hang động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui