Lúc này, Phương Húc cũng bình tĩnh lại.
- Đúng vậy, Diệp Viêm kia là khí vận chi tử, cũng không phải dễ dàng có thể giết như vậy, nếu như mình thật bị nóng đầu lên đi tìm hắn báo thù, chỉ sợ không chỉ không báo thù được mà ngay cả bản thân sẽ còn bỏ mình.
- Chính ngươi tự nỗ lực tu luyện trước đi, có sư tôn trợ giúp, luôn có một ngày ngươi sẽ tự tay mình giết tiểu nhi Diệp Viêm kia, báo thù cho phụ thân và đệ đệ.
- Sư tôn, có thể cho Đức thúc của ở lại núi Vô Danh một thời gian ngắn hay không? - Việc này, chính ngươi tự xử lý đi.
Vương Đằng phất phất tay, tiếp tục nói: - Tốt, các ngươi đi ra ngoài trước đi.
- Vâng, sư tôn.
Sư huynh đệ hai người cung kính lui ra khỏi nhà.
- Sư huynh, yên tâm đi, có sư tôn ở đây, ngươi khẳng định có thể báo đại thù cho bá phụ.
- Ừm, sư đệ, ta đi tu luyện trước.
.
.
.
Mẹ nó! - Ta đã biết việc này không đơn giản, lúc ấy sau khi nhận lấy đồ đệ này, trong tim ta đã cảm thấy bất an mà, mẹ nó.
- Việc này không dễ làm! Đây là kết tử thù, mình có nên trục xuất Phương Húc ra khỏi sư môn hay không đây? Hệ thống: -.
.
.
- Hệ thống, ngươi nói xem ngươi có phải hệ thống phản phái hay không, vì sao ta thu hai đồ đệ đều có thù với khí vận chi tử? -.
.
.
- Ai, được rồi, vẫn là đi được tới đâu hay tới đó đi, bằng vào tư chất tu luyện của hai người đồ đệ này, không nhất định kém hơn khí vận chi tử, lại thêm hiểu biết của ta đối khí vận chi tử, không nhất định không làm được khí vận chi tử.
- Thật ra không phải khí vận chi tử quá ngưu bức, chủ yếu vẫn là phản phái quá ngu ngốc, ít nhất nhất phản phái như ta sẽ không như vậy, phi, ta không phải phản phái.
- Hệ thống, ta muốn nhìn xem tư liệu về hai đồ đệ của ta.
- Đã sinh ra, mời kí chủ tự xem xét.
Tính danh: Phương Húc Thân phận: Đại đệ tử của Vương Đằng Tu vi: Ngưng Nguyên tầng tám Công pháp: Hỗn Nguyên Vô Cực Quyết (Thiên giai thượng phẩm), Bổ Nguyên Công (Hoàng giai hạ phẩm).
Võ kỹ: Nhất Thương Kình Thiên, Kinh Hồng Du Long Bộ, Tật Phong Chưởng, Tật Phong Thối, Liễm Tức Thuật, Dịch Hình Thuật, siêu cấp Liễm Tức Thuật, Thiên Huyễn Bách Biến Thuật, Trận Pháp Chân Giải.
.
.
-------------------- Tính danh: Ngô Hoành Thân phận: Nhị đệ tử của Vương Đằng Tu vi: Chân Nguyên cảnh tầng một (luyện nhục) Công pháp: Cửu Chuyển Bất Diệt Kim Thân (Thánh giai cực phẩm), Liệt Diễm Quyết (Huyền giai thượng phẩm) Võ kỹ: Liệt Diễm Chưởng, Liệt Hỏa Đao Pháp, Bôn Lôi Bộ, Bôn Lôi Quyền, Kinh Hồng Du Long Bộ, Liễm Tức Thuật, Dịch Hình Thuật, Loạn Phi Phong Chùy Pháp, siêu cấp Liễm Tức Thuật, Thiên Huyễn Bách Biến Thuật, Trận Pháp Chân Giải.
.
.
- Lần này lại có bốn tiểu lễ bao và một đại lễ bao, mở ra xem trước rồi tính.
- Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được 300 viên Tử Linh Đan - Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được một chiếc Khinh Vũ Phi Chu.
- Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được Hỏa Luyện Tâm Pháp.
- Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được 10 viên Ngộ Đạo Đan.
- Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được Vạn Vật Thông Linh Thuật.
Nghe âm thanh khen thưởng liên tiếp vang lên trong đầu, trong lòng Vương Đằng cực kỳ đắc ý, ngay cả phiền muộn vừa rồi cũng tiêu tán.
- Hắc hắc, vận khí không tệ, lại có Ngộ Đạo Đan, Vạn Vật Thông Linh Thuật này lấy được từ trong đại lễ bao, cũng không đơn giản, để ta xem thật kỹ một chút.
Vương Đằng hiếu kỳ xem xét Vạn Vật Thông Linh Thuật trong đầu.
- Thiên địa vạn vật đều có linh, thảo mộc cũng có lòng, học thuật này, cho dù là Linh giả bình thường cũng có thể câu thông vạn vật.
.
.
Vương Đằng lấy tay vuốt càm, trầm tư: - Cái đồ chơi này ta đọc không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại, nhưng giống như không có tác dụng gì đối với ta, hình như cái này có chút giống với chú ngữ thuật, chỉ có thêm cái là có thể câu thông với thảo mộc sinh ra linh tính, chẳng lẽ lại muốn chính mình chạy tới địa bàn Yêu thú, lừa dối bọn chúng hay sao? Trong đầu Vương Đằng hiện ra hình ảnh hắn ở giữa một đám Yêu thú liên tục nói, bỗng nhiên một cái móng vuốt đánh tới, xé nát hắn, suy nghĩ một chút đã cảm thấy sợ hãi.
- Ừm, cái đồ chơi Yêu thú này vẫn bớt tiếp xúc thì tốt hơn, nghe nói Yêu thú của Ngự Thú Sư cũng có khả năng phản nghịch.
Lúc trước hắn vừa tới thế giới này đã từng học tập một chút bản lĩnh Ngự Thú Sư, chuẩn bị mang theo một đám Yêu thú gây họa thế giới này, nhưng sau đó hắn từng tận mắt nhìn thấy một vị Ngự Thú Sư của Thiên Thánh tông bị yêu thú của mình một trảo xé nát, từ đó hắn đã bỏ đi suy nghĩ làm Ngự Thú Sư.
- Được rồi, không nghĩ nữa, có lẽ cái đồ chơi này cũng không cần đến, vẫn là tu luyện tốt hơn, dù sao hiện tại mình có thể có hai kẻ địch là khí vận chi tử.
Hắn bình tĩnh lại, nuốt đan dược, bắt đầu tu luyện.
- Đại thiếu gia, ngươi không sao chứ? - Đức thúc, ta không sao, trong khoảng thời gian này ngươi tạm thời ở lại núi Vô Danh đi, sư tôn đã đồng ý cho ngươi ở lại đây một thời gian ngắn, ta muốn đi tu luyện.
- Vâng, đại thiếu gia.