Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch


Cứ như vậy liên tục đi vài ngày, ban ngày thì săn giết Yêu thú, buổi tối thì tùy tiện tìm một chỗ nghỉ ngơi, tài liệu Yêu thú trong túi trữ vật của bọn họ cũng nhiều hơn, cũng sưu tập đến một chút linh thảo cấp thấp, thậm chí còn có mấy viên yêu đan của Yêu thú Ngưng Nguyên cảnh.

Phàm là Yêu thú đột phá đến cấp bốn thì đều sẽ ngưng kết ra một viên yêu đan trong cơ thể, yêu đan xem như áp súc tinh hoa trên thân Yêu thú, có thể dùng để luyện đan, phối hợp với một chút linh thảo dùng để luyện thể, cũng có thể cho Ngự Thú Sư ngự sử Yêu thú ăn, có thể tăng nhanh tốc độ trưởng thành của bọn chúng.

Giờ phút này, sư huynh đệ hai người đang ngồi ở bên cạnh đống lửa, ngồi nướng thịt Yêu thú ăn.

Đây là sư tôn của bọn hắn dạy cho bọn hắn, nghe nói gọi là đồ nướng, thuộc về dã ngoại sinh tồn chuẩn bị cơ sở.

Đương nhiên, đối với Phương Húc và Ngô Hoành xem ra thế này đã không khác gì những người khác ăn dã ngoại, ngoại trừ đồ gia vị nhiều một chút, làm cho tinh sảo một chút, vị đạo khá hơn một chút ra thì còn lại cũng không có gì quá khác biệt.

Thời gian dài ăn Yêu thú thịt cũng có trợ giúp tu luyện, nhưng mà vẫn kém hơn đan dược rất nhiều.

- Sư đệ, ngày mai chúng ta có cần tiếp tục đi vào chỗ sâu hơn không? Phương Húc nói với Ngô Hoành ở bên cạnh.

- Được, sư huynh.

Mặt đất xung quanh lắc lư một trận, sau đó, một cánh tay gấu đen nhánh thò ra ngoài, đẩy toàn bộ cành lá ngăn cản phía trước ra, từ đó lộ ra một con gấu đen cao hơn ba thước lớn.

- Rống.

Rít lên một tiếng lao về phía hai người nhỏ bé trước mặt, chấn động đến lá cây hoa hoa xung quanh tác hưởng.

Ánh mắt Phương Húc như thiểm điện dạo qua trên người con gấu đen to lớn này một vòng, nhìn bộ dạng này, thực lực có lẽ ở cấp 4 trung kỳ.

- Sư đệ, ngươi tới hay là ta tới? - Hắc hắc, vẫn là ta tới đi, vất vả lắm mới gặp được đại gia hỏa như thế này, vừa vặn để cho ta giãn gân cốt.

Ngô Hoành nhếch miệng cười một tiếng, trong mắt phát ra một trận quang mang nóng rực.

Hắn vốn đi con đường luyện thể, lấy phòng ngự và lực lượng bạo phát làm chủ, nhưng mấy ngày nay hắn lại chưa gặp phải một Yêu thú nào làm hắn tận hứng, hôm nay thật vất vả mới gặp phải con Hắc Bạo Hùng này, hắn đương nhiên không thể bỏ qua.

Con gấu đen lớn này cũng không phải dã thú phổ thông bình thường, nó thuộc về Hắc Bạo Hùng nhất tộc bên trong Yêu thú, nổi tiếng lực lượng cuồng bạo và da dày thịt béo, bình thường cần mấy người cùng tầng thứ mới có thể tạo thành thương tổn đối với nó, muốn chân chính giết chết Hắc Bạo Hùng thì ít nhất thực lực phải cao hơn nó một cảnh giới mới được.

Nhưng không có người nào nguyện ý đi trêu chọc Hắc Bạo Hùng.

Ngô Hoành tiến lên mấy bước, ngoắc ngón tay với Hắc Bạo Hùng: - Đại gia hỏa, qua đây đánh thử một chút đi.

Hắc Bạo Hùng giống như cũng cảm giác được tên trước mắt này khó đối phó, nó cũng không trực tiếp đánh tới mà bắt đầu đi vòng quanh Ngô Hoành.

Ngô Hoành nhìn động tác vụng về mà chậm rãi của Hắc Bạo Hùng, cười lạnh một tiếng.

Yêu thú thực lực càng mạnh thì linh trí cũng càng cao, tới trình độ nhất định có thể biến ảo thành người, không khác nhân loại chút nào.

Nhưng có một số chủng tộc tính cách thiên phú rất khó tuỳ tiện thay đổi, giống như Hắc Bạo Hùng trước mắt này, tuy nó đã có linh trí nhất định, lúc gặp phải nguy hiểm sẽ cẩn thận đối đãi, nhưng sự kiên nhẫn của bọn nó bình thường đều rất có hạn.

Không phải sao, vừa mới đi vòng quanh Ngô Hoành không đến nửa vòng thì con Hắc Bạo Hùng này đã mất kiên nhẫn, nó tăng tốc độ lên, giơ cánh tay gấu đầy đặn lên vọt về hướng Ngô Hoành.

Thân thể cao lớn của nó giống như một ngọn núi đánh về hướng Ngô Hoành, phát huy ra toàn bộ lực lượng bản thân.

Ngô Hoành không lui lại, cũng không sử dụng thân pháp để trốn tránh, hôm nay hắn muốn sử dụng lực lượng của thân thể sáp lá cà với Hắc Bạo Hùng một trận.

Hắn hừ lạnh một tiếng, bên ngoài cơ thể hắn nổi lên một tầng quang mang màu vàng đậm, lực lượng cường đại từ trong thân thể tán phát ra, tràn vào trong hai quyền của hắn.

Hung hăng đụng vào cánh tay gấu khổng lồ.

- Bành.

.

.

Kình phong vô hình khuếch tán ra bốn phía.

Hắc Bạo Hùng đang tiến lên lập tức ngừng lại, nó ngửa đầu lên trên, liên tiếp lui về sau mấy bước.

- Ha ha, không tệ, bằng vào lực lượng thì ta đã vượt qua cảnh giới Ngưng Nguyên cảnh hậu kỳ, lại đến! Không chờ Hắc Bạo Hùng xuất kích, bàn chân Ngô Hoành đạp mạnh lên mặt đất, mặt đất trực tiếp bị nổ tung một cái hố, thân thể khôi ngô của hắn xé rách khí lưu, bắn ra giống như đạn pháo, một cái nắm đấm màu vàng óng nhạt hung hăng đánh lên người Hắc Bạo Hùng.

- Rống.

Hắc Bạo Hùng nhất thời giận dữ, nó có thể coi là bá chủ ở trong khu vực xung quanh đây, chưa từng bị khiêu khích giống như thế này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui