- Ha ha, ta tưởng là ai chứ, thì ra là một đám đồ nhà quê chưa thấy qua việc đời ở Thiên Thánh tông! Âm thanh của Vương Tam Đức từ phía trên phi chu vang lên.
- Thì ra là đám mãng phu chỉ biết luyện bắp thịt tới, nói giống như kiến thức của các ngươi lớn lắm vậy, nhìn lại đám đệ tử phía sau các ngươi đi rồi nói tiếp.
Âm thanh Ngụy Võ cũng bình tĩnh vang lên.
- Ngụy ngụy quân tử, ngươi nói ai là mãng phu luyện bắp thịt? - Hừ, ta đang nói các ngươi đấy! - Ngươi là đồ ngốc nghếch, xem ra người của Thiên Thánh tông các ngươi ngứa da rồi...!- Vù vù! Đúng lúc này, lại có hai chiếc phi chu đáp xuống gần đó.
- Thì ra là Ngụy huynh của Thiên Thánh tông và Vương huynh của Kim Đỉnh môn đến.
Một vị nam tử trung niên ăn mặc giống thư sinh đứng phía trên phi chu, ở phía sau hắn còn có một đám đệ tử trẻ tuổi ăn mặc kiểu thư sinh.
- Ha ha ha, Ngụy sư huynh, tiểu muội chính là rất xem trọng ngươi, ngàn vạn không thể thua đám ngốc đại cá tử Kim Đỉnh môn này được.
Một tiếng cười yêu kiều từ trên một chiếc phi chu khác truyền ra.
Tất cả mọi người phía trên phi chu này đều là nữ tử, nguyên một đám ăn mặc trang điểm lộng lẫy, lộ ra vẻ quyến rũ dụ hoặc.
Đứng ở phía trước nhất chính là một thiếu phụ khoảng ba mươi tuổi, vóc người của nàng nóng bỏng, làm cả đám nam nhân ở đây nhìn thấy nhiệt huyết sôi sục.
- Thì ra là Phương đạo hữu của thư viện Chí Thánh và Hoa trưởng lão của Âm Dương Hợp Hoan Tông tới.
Ngụy Võ thản nhiên nói.
- Tiểu nương bì ngươi nói cái gì đó, làm gì, hiện tại Âm Dương Hợp Hoan Tông của các ngươi đã hợp lại làm một với Thiên Thánh tông rồi à? - Cũng đúng vậy, các ngươi cách gần như vậy, cũng thuận tiện tiếp xúc, hợp lại làm một cũng rất bình thường.
- Ha ha ha, có phải Vương huynh hâm mộ rồi hay không? Nếu muốn Kim Đỉnh môn của các ngươi cũng có thể dời đến gần Âm Dương Hợp Hoan Tông ta đó, vừa vặn để chúng ta đệ tử của hai môn phái chúng ta dễ trao đổi một chút.
Lời này làm cho một đám đệ tử sau lưng Vương Tam Đức mặt đỏ tới mang tai, ngay cả đệ tử của Thiên Thánh tông và các thư viện Chí Thánh cũng đều len lén đánh giá phi chu của Âm Dương Hợp Hoan Tông.
- Yêu phụ, ngươi...!- Chúng ta đi.
Ngụy Võ chào hỏi một tiếng, mang theo một đám đệ tử đi về hướng cửa quận thành.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Nam tử trung niên dẫn đầu thư viện Chí Thánh nói ra.
Ở chỗ này lại không đánh được, chỉ có thể đấu khẩu một chút, không được xem phim.
- Hừ, chúng ta vào thành! - Ha ha ha...!Vừa đi vào quận thành Thanh Lâm, tiếng ồn ào đã đập vào mặt, đủ loại âm thanh truyền vào trong tai của mọi người.
Một bức tường ngăn cách bên trong thành và bên ngoài thành thành, giống như hai thế giới hoàn toàn khác biệt.
Bên trong thành quận Thanh Lâm rất là phồn hoa, hoàn toàn không phải những này tiểu thành như Du Lâm và Du Dương có thể so sánh được, lưu lượng người nơi này rất nhiều, nhìn khí tức đa số đều là người tu luyện.
Nhất là đại hội Bách Tông đến, số lượng người tu luyện trong thành lại càng nhiều.
May mà quận thành nơi này thuộc về Vương Triều Đại Càn, dưới tình huống bình thường sẽ không có người nào dám tùy ý ra tay đánh nhau ở trong thành.
- Đi theo ta, chúng ta đi đến cứ điểm của Thiên Thánh tông trước." Trưởng lão chấp pháp Ngụy Võ vung tay lên, mang theo mọi người đi về một phương hướng.
Thiên Thánh tông bọn họ cũng có cứ điểm trong quận thành này, hoặc phải nói là cơ bản tất cả môn phái tam lưu đều sẽ có cứ điểm ở trong quận Thanh Lâm.
Mỗi môn phái đều sẽ điều động chấp sự hoặc là trưởng lão ngoại môn tới nơi này đóng giữ trước, vì để trực tiếp tìm hiểu tin tức, sau đó truyền về tông môn.
Đi đại khái mười mấy phút, một hàng người Vương Đằng và Ngụy Võ đã đi tới trước một trang viên.
- Ngụy trưởng lão, Phí trưởng lão, các ngươi đã tới.
Từ trong trang viên có một vị đại hán trung niên mặc áo bào màu xanh đi ra, ở phía sau hắn còn có hai đệ tử trẻ tuổi.
- Ha ha, lão Triệu, đã lâu không gặp.
Ngụy Võ cười nghênh đón.
- Lão Triệu.
Bọn họ đều là người quen cũ, Triệu Điền được phái tới đóng giữ quận thành Thanh Lâm cũng đã được tám năm.
- Lão Triệu, vị bên cạnh ta này là Vương trưởng lão Vương Đằng và Lưu trưởng lão Lưu Thành, đều là trưởng lão mới tấn thăng mấy năm gần đây, chắc hẳn ngươi còn chưa thấy qua.
Ngụy Võ giới thiệu hai người Vương Đằng và Lưu Thành cho Triệu Điền.
- Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão, hoan nghênh các ngươi đi vào quận thành Thanh Lâm, tối nay ta làm chủ, mọi người uống với nhau vài chén.
Triệu Điền cười nói.
- Triệu trưởng lão, khách khí.
- Việc nên làm.
- Tốt, chúng ta đi vào trước đi, lần này chúng ta chính là muốn ở lại quận thành Thanh Lâm mấy ngày.
.
.
.
.
.
.