Phản Phái Vô Địch Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận Dịch


Trên cùng có 108 gian phòng lơ lửng ở giữa không trung, ở giữa là một đài cao, ngồi giờ phút này chỗ ngồi phía dưới đã ngồi đầy lít nha lít nhít người.

- Đây là? - Ha ha, Vương trưởng lão, đây là trận pháp không gian, lúc trước khi ta tiến vào lần đầu tiên cũng đã rất giật mình.

Triệu Điền cười giải thích nói.

- Đi, chúng ta lên gian phòng thôi.

Triệu Điền mang theo mọi người đi vào gian phòng số 56.

Đây là gian phòng Trân Bảo chuẩn bị cho các đại thế lực gia tộc, đương nhiên trong số những gian phòng này cũng có một phần cho thuê, nhưng giá cả cũng rất cao, một cái ghế lô đã cần đến 20 ngàn linh thạch hạ phẩm.

Thế giới này chưa bao giờ thiếu kẻ có tiền, bọn họ cần cũng là loại phong cách này.

Vương Đằng nhìn một chút, phát hiện trước cửa mỗi phòng đều có hai thị nữ đứng đó.

Sau khi tiến vào gian phòng, Vương Đằng càng cảm giác trụ sở núi Vô Danh của hắn thật sự là quá kém.

- Lần này sau khi trở về nhất định phải thật tốt bố trí một phen.

Hắn thầm nghĩ trong lòng.

- Ngụy trưởng lão, Triệu trưởng lão, ta đi ra ngoài một chút, lát nữa sẽ trở lại.

Vương Đằng nói với hai người.

- Vương trưởng lão có chuyện gấp gì sao? Ngụy Võ nói.

- Ha ha, không phải chuyện gấp gì đâu, chính là lúc này tình hình kinh tế của ta hơi kém, nhớ tới trên người còn có một chút đồ vật không dùng đến.

Vương Đằng nói.

- Vậy Vương trưởng lão mau đi đi, buổi đấu giá còn một lát nữa mới bắt đầu.

Triệu Điền nói ra.

Mấy người khác cười cười, không nói gì đến việc cho Vương Đằng mượn linh thạch.

Dù sao lần này bọn họ tới tham gia buổi đấu giá chính là muốn mua đồ vật, không tìm Vương Đằng mượn linh thạch cũng không tệ rồi.

Còn Lưu Thành thì hoàn toàn chính là đến góp cho đủ số, vốn chính là trưởng lão mới lên cấp, nào có vốn liếng phong phú như những trưởng lão lâu năm kia, lại thêm gần đây hắn liên tục bị tông chủ nhằm vào, thời gian này hắn sống thật sự là quá thảm.

- Tiền bối, ngài có chuyện gì không? Một thị nữ thấy Vương Đằng từ trong bao sương đi ra, vội vàng lên tiếng hỏi.

- Trân Bảo các các ngươi có thu mua linh khí và đan dược không? Vương Đằng lên tiếng hỏi.

- Có, tiền bối ngài là muốn bán ra linh khí và đan dược sao? - Ừm.

Vương Đằng nhẹ gật đầu.

Vốn hắn đã chuẩn bị đi xử lý từ hôm qua, đáng tiếc hắn lại quên mất chuyện này, chờ hắn tiến vào gian phòng mới nhớ tới trên người lại không có bao nhiêu linh thạch.

- Được rồi, mời tiền bối đi theo ta.

Thị nữ dẫn Vương Đằng đi tới chỗ quản sự của các nàng.

- Diêu quản sự, vị tiền bối này muốn muốn bán ra một số linh khí cùng đan dược.

Thị nữ đi đến một vị nam tử trung niên bên cạnh, thấp giọng nói ra.

- Ngài khỏe chứ, không biết vị đại nhân này muốn bán ra linh khí và đan dược gì? Diêu quản sự không kiêu ngạo, không tự ti hỏi.

- Chỗ ta có một ít linh khí và đan dược, không biết Trân Bảo các các ngươi mua như thế nào? Vương Đằng hỏi.

- Vị đại nhân này, chúng ta có hai loại phương thức thu mua, một loại là trực tiếp bán cho Trân Bảo các chúng ta, chúng ta sẽ thu mua với giá thấp hơn giá thị trường thấp một thành, còn một loại chính là gửi bán cho buổi đấu giá của Trân Bảo các chúng ta để bán đấu giá, chúng ta sẽ thu lấy 5% giá cả cuối cùng làm phí thủ tục.

- Nhưng muốn lên buổi đấu giá thì linh chất thấp khí phẩm cấp 1 nhất định phải đạt tới Hoàng giai thượng phẩm, nếu như là đan dược cấp thấp thì số lượng nhất định phải đủ nhiều mới được.

Diêu quản sự nói.

Vương Đằng nghĩ nghĩ, sau đó hắn từ trong không gian hệ thống lấy ra sáu linh khí không dùng được.

Còn về đan dược, Vương Đằng cũng không lấy ra, tuy trên người hắn có một ít đan dược cấp thấp, nhưng khẳng định không đáng tiền bằng linh khí, còn về đan dược cấp cao thì chính hắn và đồ đệ đều cần sử dụng.

- Ta bán những thứ này, lựa chọn phương án thứ hai.

Diêu quản sự đi lên trước, cẩn thận kiểm tra sáu linh khí này một chút.

Trong đó có hai món linh khí Huyền giai hạ phẩm, ba món linh khí Huyền giai trung phẩm, còn có một món linh khí Huyền giai thượng phẩm, quan trong nhất chính là món linh khí Huyền giai thượng phẩm còn là một hộ giáp, cái này đã vượt một món linh khí Huyền giai cực phẩm.

Diêu quản sự giật mình nhìn nam tử hơi bị đẹp trai trước mắt, người này có tiền như vậy sao? Một món linh khí Hoàng giai hạ phẩm phổ thông đã cần hai ba ngàn linh thạch hạ phẩm, trung phẩm thì sáu đến bảy ngàn, mà thượng phẩm thì ít nhất cũng hai mươi đến ba mươi ngàn, mà tới được Huyền giai thấp nhất cũng là tám mươi ngàn linh thạch hạ phẩm.

Chỉ riêng món hộ giáp Huyền giai thượng phẩm kia, chỉ sợ cũng có thể đấu giá được hơn một triệu linh thạch hạ phẩm.

Chẳng lẽ người trước mắt này là một võ tam đại, là con trai của tông chủ? Hoặc là một đại sư luyện khí? Hoặc là những linh khí này đều là giết người đoạt bảo giành được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui