Nhìn lấy cũng không giống, tu vi của người này mới Chân Nguyên cảnh, chẳng lẽ lại là trộm bảo khố tông môn chạy tới Trân Bảo các thủ tiêu tang vật? Diêu quản sự cảm thấy có thể hắn đã đoán được chân tướng, hắn đã từng nghe nói về một chuyện như vậy, một phân bộ của Trân Bảo các bọn họ đã từng tiếp đãi một người như vậy, trộm tàng bảo khố của tông môn, chạy tới Trân Bảo các thủ tiêu tang vật, sau cùng tông môn đó tìm tới Trân Bảo các, nhưng mà bị Trân Bảo các chặn ở ngoài cửa.
Dù sao người bình thường nào có thực lực xuất ra nhiều linh khí Huyền giai như vậy, huống chi còn có một hộ giáp Huyền giai thượng phẩm.
Tu vi của người trước mắt này mới chỉ là Chân Nguyên cảnh lại càng không có thực lực như vậy.
Nhưng chỉ cần hắn dám bán thì Trân Bảo các bọn họ dám nhận.
- Diêu quản sự? Vương Đằng thấy nam tử trung niên ngẩn người thì không khỏi hô một tiếng, hắn không biết Diêu quản sự trước mắt này lại suy luận xa như vậy.
- Há, vị đại nhân này, không có vấn đề, ta sẽ đi an bài ngay.
Diêu quản sự vội vàng nói.
- Ừm, đúng, Diêu quản sự, nếu như ta coi trọng thứ gì trên hội đấu giá thì có thể trực tiếp kêu giá, sau đó kết toán chung lại không? Vương Đằng hỏi.
- Không có vấn đề, đại nhân.
- Không biết đại nhân là? - Thiên Thánh tông ở gian phòng số 56.
.
.
.
- Ai, uống rượu hỏng việc, đi, chúng ta nhanh một chút, có lẽ buổi đấu giá của Trân Bảo các sắp bắt đầu rồi? Mấy đệ tử trẻ tuổi sử dụng thân pháp chạy đi về phương hướng Trân Bảo các, chính là một đoàn người Phương Vô Nhai.
Tối hôm qua một đoàn người này đến Bách Hoa lâu uống rượu xem múa, lại thêm những cô nương ở đây quá xuất sắc nên không khỏi uống nhiều mấy chén, ai ngờ lại ngủ quên mất.
Mấy người một đường phi nhanh đến cửa Trân Bảo các.
- Phù, may mà vẫn đuổi kịp.
- Đi thôi, chúng ta nhanh đi vào.
May mà không gian trong Trân Bảo các đủ lớn, có thể dung nạp rất nhiều người.
Bọn người Phương Vô Nhai tìm một chỗ trống ngồi xuống.
- Cũng không biết mấy người sư tôn đang ở đâu?.
.
.
- Vương trưởng lão trở về rồi à, nhanh ngồi đi, buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi.
- Ừm.
Vương Đằng đi đến vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, ở đây hắn có thể nhìn động tĩnh trên đài cao rất rõ ràng.
- Vương Đằng, ngươi đã bán những thứ gì vậy? Lưu Thành truyền âm nói.
- Khục, đều là chút đồ không đáng tiền, ngươi cũng biết bình thường ta biết luyện chế một số đan dược, linh khí cấp thấp, bình thường tích lũy một ít, lần này đều bán cho Trân Bảo các.
Vương Đằng mặt không đỏ, tim không đập mạnh truyền âm nói.
- A.
Lưu Thành hiểu rõ nhẹ gật đầu.
Cái này hắn cũng biết, Vương Đằng này cái gì cũng biết một chút, nhưng là cái gì cũng không tinh, bằng không thì cũng sẽ không nghèo như thế.
Phải biết một Luyện Đan Sư và Luyện Khí Sư chân chính có thể đều không phải là người thiếu linh thạch.
Cũng không lâu lắm, trên đài cao đã xuất hiện một vị nữ tử yêu diễm mặc áo dài màu đỏ, nàng phong tư yểu điệu, làn da trắng sáng làm người ta có chút hoa mắt.
Nhất là từ vị trí của Vương Đằng nhìn qua, chính là càng.
.
.
Ừng ực! Ừng ực! Ừng ực! Vương Đằng nghiêng đầu nhìn về phía mấy người bên cạnh, ánh mắt cả đám đều sáng lên nhìn về phương hướng đài cao, giống như là đồ nhà quê chưa thấy qua việc đời.
Thật sự là không có tiền đồ! Tuy nữ nhân này da hơi trắng một chút, dáng người hơi mê người một chút, hơi quyến rũ một chút, nhưng các ngươi có cần phải khoa trương như vậy không? Đều là đã là lão nhân bốn mươi, năm mươi tuổi rồi.
- Nàng này tên là Hạ Mộng Dao, là tổng quản sự của Trân Bảo các, tới đây từ năm năm trước, nghe nói nàng không phải người của Vương Triều Đại Càn chúng ta.
Âm thanh của Triệu Điền ở bên cạnh sâu kín vang lên.
- Có lẽ không bao lâu nữa nàng sẽ rời khỏi nơi này.
Vương Đằng đã hiểu, nữ tử phía dưới kia có thể chính là đệ tử thiên tài tổng bộ Trân Bảo các, cố ý đến đây rèn luyện, đến thời gian sẽ trở về.
Dựa theo kịch bản đều là như vậy.
Như vậy vấn đề lại đến, làm không tốt bên trong buổi đấu giá lần này sẽ có một khí vận chi tử xuất hiện, còn có thể có quan hệ không minh bạch với nữ tử kia.
.
.
- Xem ra lần này mình phải chú ý thật tốt, dựa theo hướng phát triển này, buổi đấu giá này chắc chắn sẽ có đồ vật ghê gớm gì đó, sau đó sẽ bị khí vận chi tử nhặt nhạnh chỗ tốt thành công, mà thứ này khẳng định không tầm thường.
Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng.
Căn cứ theo kinh nghiệm của hắn, loại tình huống này bình thường không quen biết, một khắc sau cùng đồ vật này bị người kêu giá, khẳng định là thứ cần thiết của khí vận chi tử, chỉ cần hắn chằm chằm phương diện này là được.
Hôm nay, Vương Đằng hắn muốn cướp trước!