Phán Thần Hệ Thống

Nơi được Thiên Bảo Các sử dụng làm nơi tổ chức Đấu Giá Hội chính là một toà đại điện rộng rãi, bên trên còn có cấm chế lập loè, hiển nhiên là được bố trí một cái đại trận để có tác dụng phòng hộ.

Trần Dương nhìn thấy mỗi người muốn đi vào đều phải giao nộp phí đi vào là mười viên Hạ phẩm linh thạch.

Con số này đối vói một số tu sĩ cấp thấp thì cũng là không nhỏ, tuy nhiên bởi vì lần này có vài món bảo vật có danh khí lớn cho nên ai nấy hả hê tiến vào mà không hề chùn tay chút nào.

Trần Dương đi tới giao mười khối Hạ phẩm linh thạch thì được giao một cái ngọc bội nhỏ.

Cảm nhận khí tức trên ngọc bội này, Trần Dương liền thấy có một sự cộng hưởng kỳ lạ đối với trận pháp bên trên. Vừa mang vào liền có một màng ngũ sắc hào quang bao bọc toàn bộ thân thể, khiến cho người ngoài không thể nhìn ra nửa điểm.

Mà lúc Trần Dương vừa đi vào, lập tức có tu sĩ của Thiên Bảo Các tiến đến chào đón. Những người này đều mặc chung một loại y phục có thêu ba chữ ‘Thiên Bảo Các’ trước ngực, vô cùng nổi bật.

Người tiến đến đón Trần Dương là một thanh niên còn trẻ khoảng hai bốn tuổi. Những người của Thiên Bảo Các cũng rất tinh ý, từ đầu đưa ngọc bội hình như cũng có cách gì đó mà phân biệt thân phận khác nhau.

Trước đây Trần Dương mặc dù gửi đấu giá Cực Phẩm Linh Tửu, thế nhưng sau đó cũng luôn ẩn giấu thân phận đi.

Mà sau khi vào đây, Trần Dương cũng không chút khách khí thả uy áp Kết Đan Kỳ của mình ra, cho nên thanh niên nọ đang đứng gần liền run lên, sau đó khách khí đi tới chắp tay nói:

- Tham kiến tiền bối, vãn bối được giao phụ trách tiếp đón, xin mời ngài đi cùng vãn bối đến khu vực dành riêng cho thận phận cao quý của ngài.

- Còn có phân chia khu vực nữa sao?


Trần Dương hơi thắc mắc.

Thanh niên kia nghe vậy cười đáp:

- Tiền bối minh giám, quả đúng là như vậy. Bởi vì hội đấu giá lần khá đông, cho bên bên trong cũng chia ra nhiều khu vực đồng thời thu thêm phí đi vào để khống chế lại số lượng người tiến vào. Mặt khác, đối với những tiền bối như ngài thì cũng được sắp xếp một khu vực riêng, tránh bị những người khác làm phiền.

Trần Dương nghe vậy hờ hững gật đầu rồi đi theo thanh niên nọ.

Sau khi đi quanh co mấy lần, cuối cùng Trần Dương được thanh niên đưa đến một cánh cửa rồi nói:

- Bẩm tiền bối, bên trong là tiểu sảnh dành riêng cho các tiền bối Kết Đan Kỳ, xin mời tiền bối vào trong an toạ. Lát nữa nếu ngài vừa ý với đồ vật nào thì có thể dùng ngọc bội bên hông tuỳ ý ra giá là được.

- Ồ, đa tạ đạo hữu nhắc nhở.

Trần Dương cười cười, bước chân đi vào bên trong.

Nơi này có khá nhiều chỗ ngồi, nhưng chỉ có gần phân nửa trong số đó là có người ngồi.

Trần Dương sau khi tìm được một chỗ gần khán đài thì ngồi xuống nhìn lên.

Chỉ chốc lát sau, sau một hồi chuông vang vọng làm cho tất cả đều tập trung tinh thần chú ý tới.


Mà mặc dù khán đài hơi xa, những với nhãn lực của những kẻ ngồi trong đây thì dù là một con kiến ở mấy trăm trượng thì nếu tập trung cũng có thể nhìn ra kiến đực hay kiến cái, cho nên buổi đấu giá cũng không có khoa trương gì mà trực tiếp bắt đầu.

Mà thứ làm cho Trần Dương cảm thấy hứng thú nhất, đó là người chủ trì đấu giá vậy mà lại là một vị Nguyên Anh Kỳ tu sĩ.

Lúc đầu Trần Dương cũng hơi kinh ngạc, nhưng sau đó thì hiểu rõ. Nơi này có nhiều tu sĩ như vậy, nếu như đưa một tu sĩ cấp thấp chủ trì thì chắc chắn không thể nào chịu nổi sức ép do các tu sĩ đến tham gia đấu giá mang lại.

Hơn nữa, loại đấu giá có quy mô lớn như thế này, nếu để cho một tu sĩ cấp thấp đứng ra chủ trì thì chắc chắn mặt mũi của Thiên Bảo Các sẽ giảm đi rất nhiều.

Trần Dương sau khi suy ngẫm một chút liền tập trung sự chú ý của mình lên khán đài.

Lúc này, đã có vài vật phẩm được đấu giá thành công. Phẩm chất của những thứ này cũng được tính là quý giá.

Mà có một số lượng không nhỏ tu sĩ Luyện Khí Kỳ dám chấp nhận đi vào đây hoàn toàn là vì hiếu kỳ, coi như bỏ mười viên Hạ phẩm linh thạch để xem các loại tài liệu vật phẩm trân quý, cũng là đáng giá!

Chỉ thấy tu sĩ chủ trì đấu giá cầm lên một khối tài liệu mà đỏ thẫm, nhỏ bằng bàn tay, bên trên có quang văn tràn ra.

‘Huyết Yêu Toản – Thượng phẩm tài liệu luyện khí. Được hình thành ngẫu nhiên khi yêu thú cấp bảy trở lên chảy ra tinh huyết rồi đọng lại lâu ngày, dưới cơ duyên thâm hậu mới có một tỉ lệ nhỏ nhoi xuất hiện vật này. Đối với các đạo hữu chuyên tu công pháp huyết tinh mạnh mẽ thì thứ này có thể nói là chí bảo. Mà đạo hữu nào có nuôi linh thú cũng có thể dùng tài liệu này cho sủng vật của mình hấp thu, bảo đảm tu vi ngày đi nghìn dặm. Giá cả khởi điểm một vạn Hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không nhỏ hơn một nghìn linh thạch. Hiện tại bắt đầu đấu giá!’

‘Xích Tinh Chi hai nghìn năm tuổi, thượng phẩm tài liệu luyện đan. Giá cả khởi điểm hai vạn Hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng quá không thấp hơn một nghìn Hạ phẩm linh thạch. Mời đấu giá!’


...

Liên tục những vật phẩm được đưa ra. Tuy nhiên, Trần Dương cũng chỉ có hứng thú với vài vật. Nhưng sau khi thấy bộ dáng như trâu thấy vải đỏ của những tu sĩ chung quanh thì hắn liền lắc đầu cười khổ.

Dĩ nhiên, thân gia của Trần Dương cũng không mỏng, nhất là khi liên tục có tài nguyên từ Phán Thần Thương Hội lúc trước và Trần Dược Điếm bổ sung thêm, cộng với chiến quả từ những kẻ bị hắn bắt giữ thì tài phú của Trần Dương hiện tại đã là con số khổng lồ.

Những thứ vừa được đấu giá, tuy rằng giá trị có quý, nhưng chưa đến mức Trần Dương phải liều mạng tranh đoạt. Hôm nay hắn đến đây một phần muốn xem Cực Phẩm Linh Tửu của mình bán được bao nhiêu, thứ nữa là muốn nhìn xem một chút, xem nơi này có tài liệu luyện chế Ngũ Hành Kiếm hay không. Dù sao, đã kiến thức qua uy lực của hai thanh Ác Vận và Mộc Kiếm, Trần Dương thật sự rất mong chờ một khi Ngũ Hành Kiếm toàn bộ hợp lại sẽ thành bộ dáng gì.

Xoa xoa cái trán, Trần Dương bỗng thấy phía dưới người chủ trì đấu giá hội đột nhiên lấy ra một khối băng điêu cực kỳ sống động. Băng Điêu này có hình khối chừng hai bàn tay gộp lại, bề mặt nhẵn bóng trong suốt, mà chính giữa khối băng điêu này lại có một vật như thể lỏng, chỉ nhỏ bằng đầu ngón tay toả ra ánh sáng lấp lánh.

- Một giọt Băng Tinh Tuỷ. Công hiệu tuyệt phẩm. Loại đồ vật này không cần ta giới thiệu nhiều chắc các vị đạo hữu cũng rõ, đối với các vị đạo hữu chuyên tu băng thuật thì Băng Tinh Tuỷ này đều có chỗ tốt cực lớn. Giá cả khởi điểm mười vạn Hạ phẩm linh thạch.

- Cái gì? Băng Tinh Tuỷ mà chỉ có giá mười vạn? Không phải giỡn chơi đấy chứ?

Có một vài người sau khi nghe cái giá thì không nhịn được mà kinh nghi hỏi.

Người chủ trì nghe vậy thì trong lòng hơi trầm xuống, nhưng sắc mặt vẫn như thường giải thích:

- Đây là một vật phẩm hàng thật giá thật. Sở dĩ đưa giá như vậy chính là vì người gửi bán yêu cầu. Hiện tại nếu như đạo hữu nào muốn tìm hiểu sâu hơn thì xin mời mua về rồi nghiên cứu kỹ là tốt nhất.

Lời này vừa dứt, bên dưới vô số người đều nhốn nháo lên.

Với nhãn lực của bọn họ, tất nhiên nhìn ra được khối Băng Tinh Tuỷ này là đồ thật. Tuy nhiên, tại sao lại có giá thấp như vậy thì đúng là khó hiểu. Vì vậy mà nhất thời cũng không ai vội vàng ra giá.

- Hắc hắc, một đám chết nhát. Ta ra giá năm mươi vạn Hạ phẩm linh thạch!


Một tu sĩ có tu vi Kết Đan Hậu Kỳ cười lớn nói.

Trần Dương nhìn khối Băng Tinh Tuỷ trước mắt, một tia sáng thần bí hiện lên trong mắt.

Băng Tinh Tuỷ là loại tài liệu cực phẩm, nếu có số lượng nhiều thì cũng có thể luyện chế ra Thuỷ Kiếm. Dù sao, Băng hệ cũng là từ Thuỷ hệ mà ra, cho nên đem luyện chế cũng có tác dụng tương tự như nhau.

Tuy nhiên, một giọt Băng Tinh Tuỷ thì dù luyện chế ra một cây nhíp nhổ tóc ngứa cũng không đủ chứ đừng nói là luyện chế ra một thanh Thuỷ Kiếm.

Có suy nghĩ này, Trần Dương yên lặng quan sát những người khác chung quanh tranh đoạt.

Mà một giọt Băng Tinh Tuỷ có thể đối với Trần Dương không có ý nghĩa gì, tuy nhiên đối với người khác thì chưa hẳn. Bởi vì dù một giọt, đối với một tu sĩ bình thường nếu dùng đúng chỗ cũng có thể tăng thực lực lên một khoảng không nhỏ.

Bởi vậy cho nên lúc này không khí tranh đoạt bên trong Đấu giá hội hết sức nóng bỏng.

Lúc này, cuộc tranh đoạt chỉ còn lại hai người cò kè nâng giá từng chút một.

Mãi cho đến khi cái giá đạt đến hai trăm vạn Hạ phẩm linh thạch thì mới ngừng lại, bị một tu sĩ mặt mài băng hàn mua đi.

Mà cái giá này cũng làm cho những tu sĩ có thân gia mỏng manh trở nên trợn mắt líu lưỡi. Nhưng đối với các tu sĩ biết hàng thì cảm thấy cái giá này cũng hoàn toàn hợp lý.

Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chủ trì đấu giá thấy khối Băng Tinh Tuỷ tuy xuất phát điểm giá thấp nhưng bán được giá cao thì cũng cực kỳ hài lòng, liền rèn thép khi còn nóng giới thiệu vật phẩm tiếp theo:

- Cực Phẩm Linh Tửu một bình. Được phối chế từ hơn một trăm loại linh dược trân quý từ thượng cổ bào chế. Uống một ngụm có thể tiết kiệm được một ngày tu luyện của Kết Đan Kỳ, mà hơn nữa, mùi hương cũng không tiêu tan, thơm mãi trong vòm miệng. Đặc biệt hơn nữa, theo đại sư của Thiên Bảo Các giám định, bình rượu này cho dù uống hết thì đổ rượu bình thường vào, để một thời gian vẫn có thể thưởng thức năm phần hương vị của Linh Tửu chân chính. Các vị đồng đạo yêu thích rượu, vật này đối với người không biết thì không có gì. Nhưng bản thân lão phu là một người yêu thích rượu, có thể nói đây là Linh Tửu quý giá nhất trong số những thứ rượu mà lão phu từng uống. Mặc dù mới chỉ được nếm một giọt để giám định, nhưng ta tin tưởng đây hết thảy đều là hàng thật. Ta có thể dùng uy tín bản thân để đảm bảo. Được rồi, hiện giờ bắt đầu đấu giá. Giá khởi điểm là một nghìn vạn Hạ phẩm linh thạch. Mỗi lần tăng giá không dưới một vạn Hạ phẩm linh thạch. Hiện tại bắt đầu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận