Phản Thiên Thượng Thương Nhân


“Được rồi, được rồi.

Mạc Phàm hắn không phải người xấu, hắn là anh hùng là một đại anh hùng”
“Đúng rồi, Diệp ca ca là anh hùng cửu thiên lập địa.

Diệp ca ca một mình đánh một đám kẻ xấu phải bỏ chạy !” - Diệp Hồng tự hào khoe với Nam.
Nghe câu nói đó, trái tim của Mạc Phàm như thắt lại.

Diệp Hồng thực sự coi một Ma Vương như hắn là một anh hùng ? Nàng ta quả thực giống vơi những dân ở cái thành vô danh đó, ngây thơ như tờ giấy trắng.

Một con người giết tiên tổ, trưởng môn nhân như giết gà giết kiến mà lại được gọi là anh hùng ?
Cái danh xưng anh hùng này, Mạc Phàm phải cất giữ thật kỹ.

Ma Vương Thiên Tọa không phải kẻ xấu, chỉ là một cái danh hào của một vị đại hiệp mà thôi, hắn phải cất giữ nó thật kỹ để một ngày có thể cười lại với thế gian lần nữa.
Nam thấy thế chỉ biết cười, nàng ta quả thực không biết tí gì về Mạc Phàm trong tương lai cả.

Mà Nam cũng mong chờ Diệp Hồng nói đúng, anh không thể đi phù trợ một tên cuồng sát đến đỉnh cao được, đấy là vi phạm pháp luật rồi.
“Thôi đi cô nương, vào bếp để ca ca này nấu cho”
“Vâng !”
Hai người vào bếp.

Nam lấy từ trong hư không ra một cái tạp dề, anh mặc vào rồi điên cuồng cắt thức ăn.

Con dao và Nam là hai thể nhưng là 1 thứ, con dao trên tay hắn sắc bén khò lường, nó cắt đôi một cong con cá dễ dàng, nó chặt một tảng thịt to dễ như chém đậu hũ.
Trong 1 canh giờ, Nam đã nấu được 3 món.

Sườn rim mặn, cá kho, rau muống xào, tất cả chỉ tố 2 Kim Tinh.
Nấu rồi, đem ra, anh để Mạc Phàm thay thế mình điều khiển cơ thể.

Diệp Hồng cùng Diệp Mạc Phàm có một phen hàn uyên tình huynh muội.

Trong Thức Hải Nam đang nghĩ cách để cho Mạc Phàm cường đại thêm.

Con đường hắn ta đi đó là tu luyện nội lực để làm căn cơ tu luyện phệ giai công pháp Bất Hoại Thân Ma nên cái công pháp nền cho Mạc Phàm tu luyện phải là nội công.
Lướt trong mục công pháp của hệ thống, Nam để ý được bốn quyển.
Ngự Ngư Công, tiểu giai nội kỹ (30 Kim Tinh)
Đại Thạp Công, tiểu giai nội kỹ (20 Kim Tinh)
Vô Ngã Chí Công, tiểu giai nội kỹ (35 Kim Tinh)
Do Nam không thể hiểu được mấy cái công pháp nên chỉ còn dựa vào mô tả của hệ thống mà đưa ra công pháp thích hợp.
Ngự Ngư Công cho người tu luyện một khả năng điều khiển nội lực cực kỳ tinh tế, tu luyện đến đại thành có thể đánh ra một quyền Kình Ngư thực lực ngang với một chưởng tu chân giả Ngưng Khí tầng 5 sơ kỳ.

Nhược điểm của loại nội công này chính là nguồn nội lực khi tu luyện không nhiều.
Đối ngược với Ngự Ngư Công chính là Đại Thạp Công, nó thiên hẳn về tu luyện nội công trong cơ thể.

Người luyện sẽ có một nguồn nội công cường đại đủ để trụ vững trước hàng tá đấu kỹ tiêu tốn nội công cực đại, khi luyện đến đại thành có thể trực tiếp phóng thích nội công ra bên ngoài tạo nên một cái màn chắn đủ để chặn đứng thương gươm giáo.

Nhược điểm của loại này chính là quá cường đại, một khi phóng ra thì không thể dừng lại.
Và cuối cùng là Vô Ngã Chí Công, nó không hề nghiên về bên nào.

Vô thường vô ngã, bất thường bất dạng chính là nó, người luyện thành không chỉ có nội công thâm sâu khôn lường mà còn khả năng đánh ra Vô Ấu Chưởng có thể cùng so găng với Ngưng Khí cảnh tầng 5 đỉnh phong.

Nhưng cái đặc điểm Vô thường vô ngã này mà thành ra để đạt để cảnh giới đại thành là vô cùng khó, tuy vậy một khi đạt đến đại thành trở thành vô địch thiên hạ, không kẻ tán tu nào có thể cùng so đấm.
Ngự Ngư Công và Đại Thạp Công quá cơ bản, bọn chúng không thể đáp ứng được điều kiện “nền” cho Mạc Phàm, Bất Hoại Thân Ma không phải là thứ công pháp mà Đại Thạp Công có thể dùng nội lực để bù được, cũng không phải thứ mà Ngự Ngư Công có thể ngự được.
Trái lại với bọn chúng Vô Ngã Chí Công chính là một cái nền vững chắc, nó cung cấp cho Mạc Phàm những kiến thức cơ bản về nội lực, về sau muốn đổi qua công pháp khác cũng không mất quá nhiều thời gian để làm quen vì Vô Ngã Chí Công chính là bất hình bất dạng, nó chính là một nguồn tài nguyên để Bất Hoại Thân Ma cắn phá tu luyện.
Cái nền này rất được.

Nam quyết định mua Vô Ngã Chí Công mặt dù nó hơi chát, 35 Kim Tinh.
Đầu tư công pháp xong thì Nam phải đầu tư về đan dược nếu không thì có khi đến lúc thập tử nhất sinh thì có cái mà dùng.

Nhưng mới lướt cái trang đầu cũng là cái trang bán đồ rẻ nhất thì Nam lóa hết cả mắt, một cái dưỡng thương đan mà bán đến 80 Kim Tinh ?! Thế ăn cướp như anh đi luôn rồi.
Thấy chủ nhân mình há hốc như thế, Phản Phản từ hệ thống chui ra.

Tiểu Tiên Nữ này bay tới vai Nam rồi đậu trên đó, nàng nói.
“Chủ nhân đừng có hoảng hốt như thế, hệ thống không hề lạm phát.

Đây là cái giá rất ưu đãi dành cho chủ nhân rồi !”
Nam lập tức cãi lại.
“Mấy cái dưỡng thương đan này, phàm giới bán 10 Kim Tinh 1 viên, tu chân giới bán rẻ mạc 1 Kim Tinh 1 viên.

Còn cái hệ thống này 80 Kim Tinh 1 viên ! Không phải lạm phát còn gì”
Nhưng với một chuyên viên tư vấn chuyên nghiệp, Phản Phản nở ra một nụ cười đáp.
“Thế giới chia ra đan dược và dược liệu ra thành 12 phẩm Nhất Phẩm, Nhị Phẩm, Tam Phẩm, Tứ Phẩm, Ngũ Phẩm, Lục Phẩm, Bát Phẩm, Cửu Phẩm, Thập Phẩm, Thần Phẩm, Thánh Phẩm”
“Mỗi phẩm cấp sau đều cách phẩm cấp kia 1 ngàn phần.

Các đan dược được lưu hành phổ biến trong phàm giới và tu chân giới đều chỉ đến Tam Phẩm là cao cấp nhất, Tứ Phẩm là các đan dược thuộc hàng đỉnh cao, còn đan dược cấp Ngũ Phẩm là viên đan trấn giữ cho các tiểu môn phái và là bảo vật của các đệ tử thân truyền trong các đại tông môn, Lục Phẩm là cấp trấn cả một đại tông môn, chỉ cần 1 viên Lục Phẩm là đủ để làm cho cả tiên giới rung động rồi”
“Mà đan dược mà hệ thống bán đều là từ Tứ Phẩm trở lên, nên giá như thế là ưu đãi lắm rồi”
Nam nghe thế khinh ngạc hỏi lại.
“Vậy viên dưỡng thương đan này là….”
“Đương nhiên là Ngũ Phẩm, nó đủ để trấn giữu một cái tiểu môn đấy chủ nhân.

Cái giá 80 Kim Tinh là quá rẻ rồi” - Phản Phản tự tin nói.
Nghe thế đôi mắt của Nam mở to ra, anh không ngờ cái hệ thống Phản Thiên này lại ẩn chứa bí mật như thế.

Vậy không phải là tên nhóc Uy Thành cũng có thể mua được đan dược cấp Thập dễ dàng ?
“Chủ nhân đừng có nghĩ như thế.

Hệ thống Phản Thiên tuy giống như là một cái hệ thống khác biệt với hệ thống Thiên Mệnh, ngài cứ yên tâm Uy Thành không có khả năng mua đang dược Tứ Phẩmtrở lên đâu.

Ngài là tác giả mà, chẳng lẽ lại quên ?”
Nghe thế Nam thở phào nhẹ nhõm, quả thực anh có hơi quên cái giới hạn mà mình đã đặt ra cho hệ thống của Uy Thành.

Nhưng cái câu này của Phản Phản phải khiến anh suy nghĩ, cái hệ thống này bá đạo đến cỡ nào ? Rõ ràng nó nói nó về cơ bản là chung một hệ thống với Thiên Mệnh nhưng rõ ràng chính là một bản cải tiến mà !
“Đúng đúng, ngài cứ tiếp tục như vậy đi.

Phản Phản thích nghe lời khen lắm”
‘Mô phật, cái đại diện cho hệ thống cũng thật vô liêm sỉ quá đi’ - Nam nghĩ thầm.
“Nhưng đâu vô liêm sỉ bằng ngài.

Bám váy phản diện, ăn trộm đồ đại gia, tự nhiên cười giữa đám đông rồi ra vẻ trang bức.

Tôi thực sự vô liêm sỉ không bằng !”
‘Ngươi ! Ngươi…..Thôi được rồi, ta không so đo với một tấm thớt”
Nghe thấy từ tấm thớt, Phản Phản nổi giận.

Đây không phải ám chỉ nàng sao ? Cái bộ ngực này là do nàng sinh ra đã như vậy rồi, dù có nuôi nữa cũng không lớn.
Phản Phản bay tới táp một cú vài vành tai của Nam khiến anh đau đớn một phen, vì cái tội đụng đến kích cỡ của nàng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui