Phản ứng quá độ

Nước trong bồn sắp tràn, Lục Xuyên vươn tay tắt vòi nước.

    “Liệu có người đến không?”

    “Anh là biến thái à?” Tô Hạ đẩy anh ra, “Trước một đống dụng cụ mà vẫn động dục được”.

    Cô bị hôn đến không thở nổi, môi đỏ ửng, tóc đuôi ngựa buộc thấp cũng bị lỏng đi, mái tóc dài rối tung, đôi mắt cáo ướt át, Lục Xuyên bị cô tức giận trừng mắt nhìn khiến cho thân dưới phản ứng ngày càng mạnh.

    “Tôi cũng không muốn làm em ở nơi trồng cấy này”, xung quanh hai người là các mô hình xương và cơ thế người, Lục Xuyên hôn lên mắt cô, bàn tay to vuốt ve từ dưới chân cô lên trên.

    Anh thở dài, ra vẻ bất lực, “Ai bảo em lộ ngực, còn thở dốc trước mặt tôi”.

    Lúc lau sàn Tô Hạ không để ý lắm, cổ áo blouse rộng, bên trong cô mặc váy cổ chữ V, khi cô cúi xuống Lục Xuyên chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy được nơi xinh đẹp trắng như tuyết của cô.


    Không bật điều hòa, cô lại dễ đổ mồ hôi, vừa lau xong lần đầu, trên trán cô đã xuất hiện một tầng mồ hôi, những giọt mồ hôi chảy qua khuôn mặt xuống cổ cô, rơi vào khe bí ẩn.

    Lục Xuyên cắn môi cô, cậu bé có ý đồ xấu ngóc đầu lên, “Làm sao bây giờ?”
 
    Đây không phải là lần đầu tiên của Tô Hạ với anh, người đàn ông này hoàn toàn không quan tâm đến địa điểm, bề ngoài lịch sự nhưng ngầm biến thái.

    “Em dùng tay được chưa”.

    “Tay của em vẫn chưa đủ trình làm cho tôi, em đây là làm nhục tôi còn tự tin quá đáng nữa?”

    “…”

    Giờ này không ai đến phòng thí nghiệm, Tô Hạ bị anh quấn lấy đến phát cáu, “Vậy thì anh nhanh lên, một lần thôi…”

    Âm cuối biến mất trong nụ hôn ấm áp của anh.

    Lục Xuyên vừa cởi quần lót của cô vừa hôn cô, anh cởi quần lót ở bên trong không động đến chiếc áo blouse bên ngoài, vừa cởi cúc áo vừa đẩy áo lót cô lên cao, môi anh áp xuống, ngậm lấy đầu nhũ hồng chậm rãi cương cứng trong miệng anh.

    Bị mái tóc ngắn cọ vào ngực, ngứa và đau, Tô Hạ bị kỹ thuật của anh đánh bại, ở nơi riêng tư của cô rất nhanh đã ướt.

    Lục Xuyên đưa tay chạm vào nụ hoa, cảm giác nhớp nháp.

    Mặc váy vào lúc này đúng là rất tiện và vô cùng tinh tế.


    Tô Hạ cắn môi, khóe mắt ẩm ướt như có một lớp sương mù, ánh mắt Lục Xuyên tối sầm lại, cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi cuốn đi giọt châu đỏ trên môi cô, lưu luyến triền miên, khiến cô mềm nhũn và căng thẳng.

    Vật cương cứng kia ma sát vào chân Tô Hạ, cô chảy rất nhiều nước, đã đủ trơn nhưng lại quá chặt, bàn tay to của Lục Xuyên giữ lấy gáy cô, nụ hôn ngày càng sâu, lưỡi chui vào kẽ răng khuấy đảo, nòng súng đưa vào khuôn.

    Chậm rãi thâm nhập vào.

    Khoang mũi Tô Hạ phát ra tiếng thở dốc mơ hồ, tay cô nắm chặt áo sơ mi của anh.

    Lục Xuyên cố ý vào thật chậm, vật cương cứng bị cô bé cô xiết một chút, hết lớp này đến lớp khác quấn lấy anh, nóng bỏng trơn trượt.

    Ngực váy của Tô Hạ bị mở rộng ra, áo lót bị đẩy lên, thấp thoáng lộ ra núi đồi xinh đẹp, nhũ hoa chuyển động theo động tác của anh, quần lót lắc lư trên mắt cá chân, áo blouse phủ lên, sống động và thơm tho, Lục Xuyên kéo mở khóa quần.

    Anh di chuyển chậm nhưng sâu.

    Bàn thí nghiệm vừa mới được lau sạch, vẫn chưa khô nước lại thêm nước ở nơi giao hợp chảy ra, Tô Hạ ngồi không vững bị thúc vào đến trượt lên trượt xuống.
 

  “Thả lỏng”, Lục Xuyên để lại dấu vết trên xương quai xanh của cô, anh hôn ra sau tai cô, giọng khàn khàn nóng bỏng, “Chặt quá, tôi không động đậy được…”
 
   Đột nhiên anh dừng lại.

    Tô Hạ mềm nhũn trong lòng ngực anh, vài giây sau, bỗng nhiên cô thay đổi sắc mặt, đẩy mạnh anh ra, “Anh mau ra ngoài...”

    Bên ngoài có tiếng ai đó đang nói chuyện, còn có... tiếng bước chân.

    Bên trong cô xiết quá chặt, Lục Xuyên bị xiết đến rên rỉ lên, khoái cảm chạy dọc sống lưng.

    Tiếng giày cao gót vang lên ngoài hành lang, càng ngày càng gần.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận