Phản ứng quá độ

    Tô Hạ cảm thấy trên người có một lỗ hổng, trong lòng trống rỗng, cô muốn lấp đầy nó nhưng lại không bắt được gì.

    Cô say đến đầu óc mơ hồ nhưng lại vô cùng khao khát sự hủy diệt.

    “Sao không cởi được… Anh tự cởi đi”. Tô Hạ hàm hồ than thở, không cởi thắt lưng Lục Xuyên nữa, đưa tay vào trong áo anh sờ soạng.

    Lục Xuyên lạnh lùng nghiêm mặt tránh nụ hôn lung tung của cô, đè vai cô kéo cô ra, “Tô Hạ, ngồi yên!”

    “Đau… Anh làm gì vậy”, Tô Hạ không nghe lời anh nói gì cả.

    Tô Hạ nhào lên ngồi trên đùi Lục Xuyên, cô vừa vào nhà đã giống người thoát y, mái tóc đen dài xõa ra như rong biển không che được cơ thể trắng như tuyết của cô, ngực cô dán vào ngực anh, hôn từ xương quai xanh của Lục Xuyên hôn lên, cùng lúc đó, tay cọ xát chú gấu đang ngủ đông của anh cách qua lớp vải. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.


    “Hôn em đi, em muốn..”.

    Hơi thở nóng bỏng của Tô Hạ phả vào môi Lục Xuyên, bàn tay mềm mại luồn vào áo sờ soạng ngực anh, Lục Xuyên nhíu cặp mày nặng trĩu, đôi môi mím chặt, đôi môi mỏng phun ra một tiếng rên khàn khàn, anh nghiến răng trầm giọng nói: “Tô Hạ...”

    Thừa dịp anh mở miệng, đầu lưỡi của Tô Hạ chui vào, cuốn lấy anh.

    Vốn Lục Xuyên đã nén giận, anh mới đi có nửa ngày mà cô đã vào quán bar để nhảy cái kiểu đó. Vừa nghĩ đến ánh mắt của mấy người đàn ông kia nhìn cô trong video, Lục Xuyên hận mình không thể giết chết cô.

    Phần dưới phản ứng mãnh liệt, đũng quần cứng ngắc đến phát đau, Lục Xuyên kiềm chế đến nổi mạch hai bên huyệt Thái Dương nhảy thình thịch, kéo mạnh tay Tô Hạ ra, động tác không hề dịu dàng, thậm chí còn có chút thô bạo.

    “Không sợ nhận nhầm người?! Hay là nên nói gặp đàn ông nào cũng có thể cởi, mở to mắt ra mà nhìn, xem xem tôi là ai!”

    Lúc này Tô Hạ mới bình tĩnh lại.

    Dưới ánh đèn vàng ấm áp, Tô Hạ hoàn toàn trần trụi, nơi riêng tư nhất của cô phơi bày ra ngoài không chút che đậy, tóc tai bù xù tán loạn ở sau đầu, khóe mắt phiếm hồng nhưng lại khô khốc. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.

    Đồng tử của Tô Hạ vẩn đục ngơ ngác, ánh mắt không tiêu cự.

    Rõ ràng là cô đang nhìn Lục Xuyên nhưng lại không in bóng anh vào mắt.

    Cô trần truồng ngồi ở trước mặt anh nhưng lại giống như ở một nơi xa xôi không nắm bắt được.


    Nếu khiêu khích thêm chút nữa thì sẽ xé rách vẻ bề ngoài lạnh lùng của Lục Xuyên, đôi môi mỏng của anh mím chặt, không quan tâm đến phản ứng của Tô Hạ, một tay anh cầm lấy chiếc cốc trên bàn, một tay bóp cằm Tô Hạ ép cô mở miệng để rót nước vào.

    “Khụ khụ...” Tô Hạ sặc đến chảy nước mắt.

    Tô Hạ giãy dụa tay chân, hết cấu lại cào Lục Xuyên, “... Buông ra... Anh điên à... Khụ khụ... Đồ khốn Lục Xuyên..”.

    Trà làm tỉnh rượu hơn phân nửa, Tô Hạ quậy càng dữ, Lục Xuyên không thể kiềm chế máu lửa hung ác của mình, sự nhẫn nại đã bị mài mòn từ lâu, anh đổ phần trà còn dư vào miệng mình, thô bạo lấp kín đôi môi cô, truyền nước cho Tô Hạ, ép cô nuốt xuống.

    Lặp đi lặp lại bốn lần.

    Lần cuối cùng, anh không rời mà đẩy đầu lưỡi tiến quân thần tốc vào, hôn hết sức mãnh liệt.

    Hàm dưới của Tô Hạ bị bóp đến tê dại, khớp răng không ngậm lại được, để mặc đầu lưỡi quấy phá đến tận sâu trong cổ họng, cô nếm được mùi máu tanh nhưng không có sức cắn lại. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.


    Tay của Lục Xuyên đặt trên lưng cô đổi sang chỗ khác, đột nhiên cô mất đi chỗ dựa, cơ thể mềm nhũn ngã vào lòng ngực Lục Xuyên, hàm đập vào xương vai anh.

    Tô Hạ không hề phát ra chút âm thanh nào.

    Chất lỏng nóng hổi rơi trên vai anh, không có tiếng động nhưng lực sát thương rất lớn, một giọt, hai giọt, ba giọt...

    Nhất thời Lục Xuyên cứng đờ.

    Dáng vẻ bệ vệ giương cung bạt kiếm trả đũa lại trong một giây cuối cùng bỗng nhiên bị một chậu nước lạnh dập tắt mất.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận