Pháo hoa rực rỡ

Giữa trưa trong vườn hoa có hơi nóng, nắng gắt chiếu vào hồ nước và hoa cỏ, Tô Thanh ăn một lát bèn cởi áo khoác ra, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi lụa trắng trơn mềm bên trong.
 
Tô Thanh trông rất đẹp, tóc đen như gỗ mun, môi hồng răng trắng, ngũ quan tinh xảo không tìm ra khiếm khuyết nào, gương mặt nhỏ bằng bàn tay trắng đến phát sáng.
 
Cô hơi cúi đầu, trên chiếc cổ trắng như tuyết lấm tấm mồ hôi, dưới ánh nắng trở nên trong suốt, ánh lên lớp lông tơ ở sau gáy có thể nhìn rõ mồn một, trông càng thêm xinh đẹp mềm mại, thật sự giống như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn động lòng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thẩm Trọng cầm thìa nhìn cô, không tự chủ được mà nhìn đến thất thần.
 
Tô Thanh không phải là người thích tranh giành, nóng lòng muốn trèo cao, nếu không với ngoại hình của cô, còn có thân phận "bà Thẩm" này, muốn làm minh tinh hạng nhất cũng không phải là chuyện khó, nhưng đúng là cô có tâm huyết với nghề, mỗi lần có nhân vật mình thích, cô đều sẽ bỏ ra một trăm phần trăm cố gắng để hoàn thành, trước nay chưa có scandal nào, hơn nữa bản thân lại không phải là minh tinh thích lên mặt, cho nên danh tiếng và độ hot trong ngành đều tương đối khá.
 
Mấy ngày trước cô vội vã quay về, bỏ qua cơ hội có thể nói là quan trọng nhất trong đời.
 
Tô Thanh lấy hết xương trong miếng cá trong đĩa cơm của mình, gắp thịt cá bỏ vào thìa của Thẩm Trọng, ngẩng đầu nở nụ cười thì gặp phải ánh mắt suy tư của anh.
 
"Thanh Thanh." Thẩm Trọng buông thìa nghiêm túc nhìn cô: "Em thật sự muốn ở bên cạnh anh mỗi ngày, làm "thư kí Tô" sao?"
 
Tô Thanh bĩu môi chu miệng: "Em không là thư ký Tô của anh, em muốn làm cửa hàng tiện lợi 24h của anh. Thư ký có giờ tan làm, em không tan làm."
 
Thẩm Trọng bật cười: "Vậy công việc của em... Thì thế nào? Còn fans của em thì sao?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Thanh lắc đầu: "Có thêm cả 7 tỷ người trên thế giới cũng không quan trọng bằng anh."
 
Nói xong cô cúi đầu, lầm bầm lẩm bẩm như đang tức giận: "Em chính là muốn dính vào anh mỗi ngày, anh có chê phiền cũng không được."
 
Thẩm Trọng vội nói: "Anh không chê em phiền."
 
Tô Thanh gắp một miếng cá, âm thầm bắt đầu gỡ xương cá, không biết tại sao vẫn giữ dáng vẻ thở phì phò, Thẩm Trọng cũng không dám nói thêm nữa.
 
Trước đây anh không muốn để Tô Thanh chăm sóc cho mình cũng là do lo lắng đến thân phận của cô, sự nghiệp của cô, nhưng anh vẫn không có cách nào để không liên lụy đến cô.
 
Anh vẫn chỉ có thể liên lụy đến cô.
 
Qua hai ngày cuối cùng Khấu Khấu cũng mang hành lý của Tô Thanh ở đoàn phim về.
 
Lúc cô nàng đến Tô Thanh đang giúp Thẩm Trọng mát xa vết thương trên đùi, cô vội rửa tay rồi mới xuống lầu.
 
"Chị Thanh Thanh." Khấu Khấu lén lút hỏi: "Chị không sao chứ? Sức khỏe thế nào?"
 
Tô Thanh lắc đầu: "Không sao."
 
Khấu Khấu nhìn xung quanh một lúc, vỗ vỗ ngực: "Ôi, chị không biết đâu, ngày đó chị vừa đi, tuy rằng mọi người không nói gì nhưng đều ngầm đoán nói... Chị mang thai."
 
"Hả?" Tô Thanh hơi sửng sốt, rất nhanh đã phản ứng lại.
 
Dù sao cô vội vàng chạy đến, lại nói mình khó chịu, hình như đúng là không có lý do nào thích hợp hơn.
 
Khấu Khấu nhỏ giọng nói: "Nhưng chị yên tâm, cùng với lời đồn này, mọi người ngược lại đều hiểu cho chị, uổng công mấy ngày cũng không ai có ý kiến gì. Dù sao cũng cảm thấy chị và anh Thẩm.. Mang thai cũng không dễ dàng."
 
Đối với Tô Thanh, Khấu Khấu không hề có mắt nhìn, cái gì cũng dám nói thẳng.
 
Tô Thanh dở khóc dở cười: "Sao tin đồn lại truyền ra khéo như vậy."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui