Pháo Hôi Không Muốn Bị Đè!


Nữ chính Uyên Nhược _ dẫn đường cấp S , tính cách lạnh nhạt nhưng lại hoà đồng , cứng cỏi nhưng lại mềm mại, đầu óc thông minh, xét về điểm nào cũng vô cùng tốt.

Người duy nhất tỏ ra không quan tâm trước việc hai người đàn ông xảy ra xô xát vì muốn tranh giành tình yêu của mình.

Có phải rất kì lạ không?
Tại sao một nữ chính hoàn hảo như vậy lại đi xuống canteen nhỏ , còn bắt chuyện với cậu nữa chứ !
" À , cậu đã có dẫn đường của mình chưa?"
Uyên Nhược nhẹ giọng, ánh mắt trong veo màu ngọc bích khiến người ta động lòng.

A , Mễ Tiểu Bối đúng là một dẫn đường, tuy nhiên lại tung ra bên ngoài bản thân là một lính canh cấp thấp.

Ngoại trừ Hoán Nhiên Khang thì không ai biết.
Mễ Tiểu Bối mơ hồ cảm nhận được nguồn sát khí dữ dội đang liếc nhìn mình.

Cậu hướng nữ chính lắc đầu rồi lấy phần ăn của mình mang lên lớp.

Tốc độ biến mất cũng rất nhanh a~
Uyên Nhược nhìn bóng lưng khuất dần của Mễ Tiểu Bối, ánh mắt trong veo bỗng tối lại.

Tất cả là vì hai tên kia nên cậu ấy mới sợ hãi cô như vậy!!
Mễ Tiểu Bối vuốt ngực bình ổn hơi thở.

Hôm nay có phải là cậu chạy quá nhiều hay không? Nhìn đi , cũng sắp giảm được cân luôn rồi .
Hoán Nhiên Khang hai tai vểnh ngược nhìn chằm chằm vào cửa lớp, vừa lúc Mễ Tiểu Bối bước vào.

Cậu mệt mỏi nhìn Hoán Nhiên Khang, đưa cho y một hộp sữa rồi uể oải trải người ra bàn.

Hai chân thật là muốn mất cảm giác rồi .
" Sao vậy? Ai chọc ghẹo gì cậu nữa sao ?"
Hoán Nhiên Khang trầm thấp hỏi.

Hai bàn tay rất quen cửa quen lẻo xoa bóp cho Mễ Tiểu Bối.

Sống chung với nhau từ hồi mẫu giáo , còn cái gì về họ Mễ mà y không biết chứ ?
" Tui muốn chuyển trường.

"
" Hả???"
Mễ Tiểu Bối quyết tâm rồi.

Hừ , phá cốt truyện thì dễ , nhưng vì sao cậu cứ phải cắp đuôi chạy bán mạng mỗi lần nhìn thấy họ chứ ? Có biết mỗi lần chạy đều mất rất nhiều sức hay không?
Hoán Nhiên Khang giữ lấy hai bả vai của Mễ Tiểu Bối, lấy hết tất cả vốn liếng ngôn từ mà mình có ra khuyên nhủ.

Phải tìm đâu ra một người dẫn đường đáng yêu như Bối Bối chứ ? Y mới không muốn xa đối tượng của mình đâu!
" Ai muốn chuyển trường cơ ?"
Lại là cái giọng đáng ghét này.

Mễ Tiểu Bối sắc mặt hết sức vô hồn quay ra phía sau.
" Là tôi ! Tôi muốn chuyển!"
Cậu muốn phá huỷ cốt truyện, cũng muốn rời xa mấy nhân vật chủ cốt này .
Nói cho ai không biết, dính tới mấy nhân vật chính hay phản diện đều sẽ vô cùng xui xẻo.

Nguy cơ chết lại rất cao.

Sức mạnh tinh thần của mấy lính canh đều không dễ đối phó .
Lục Quang Huyền tỏ ra không mấy quan tâm.

Hắn tò mò vì sao ngày hôm nay , Mễ Tiểu Bối lại kì lạ như vậy? Chẳng phải bình thường im hơi lặng tiếng lắm hay sao? Hôm nay cứ nhoi nhoi như con mèo đói.

Vô cùng ồn ào và ...!Vô tri.
** Thời gian thấm thoát trôi qua nhanh tựa người yêu đang trang điểm.

**
Mễ Tiểu Bối thật sự vẫn ngoan ngoãn học , không còn ý nghĩ muốn đổi nơi học mới nữa.

Cậu tuy không còn loi nhoi như lúc đầu nhưng đấy là ở bên ngoài.

Chỉ cần về nhà , họ Mễ liền bộc lộ bản tính không thể nào chấp nhận được!
Không những hậu đậu lại còn quậy nữa.

Quản gia tội nghiệp không biết đây là lần thứ mấy phải thay cốc rồi nên dứt khoát chuyển sang cốc nhựa.

Trong khoảng thời gian này , mặc dù nam chính và phản diện vẫn đối chọi nhau nhưng không còn quá gay gắt.

Cậu không chỉ làm quen được phản diện, còn chơi thân cả với nữ chính nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui