Pháo Hôi Là Boss Phản Diện


Thẩm Gia Ý nhận ra động tác vuốt tóc cậu của hắn khựng lại, cậu đưa đôi mắt còn hơi nước lên nhìn hắn nhằm đợi câu trả lời.
"Mới tới thôi."
Giọng nói hắn không một chút khác lạ nào, người không biết còn nghĩ là hắn nói thật.

Thế nhưng Thẩm Gia Ý biết điều này không phải, tại vì khi nãy ôm Mạc Tầm Chu mà cậu còn tưởng mình đang ôm tảng băng lớn.

Người hắn lạnh ngắt!
"Đừng nói dối tôi, người cậu lạnh lắm đấy!"
Thẩm Gia Ý cau mày nghiêm khắc nhìn hắn.

Ấy vậy mà Mạc Tầm Chu lại chẳng quan tâm việc bị cậu phát hiện, hắn chỉ hỏi.
"Cậu lạnh sao?"
Thẩm Gia Ý đờ người, Mạc Tầm Chu đây là hỏi cậu khi nãy ôm hắn có bị lạnh không à? Nhận thấy nếu cứ tiếp tục chủ đề này thì bản thân sẽ chết chìm trong sự ngọt ngào dấu yêu này mất! Ho nhẹ một cái che đi sự xấu hổ, Thẩm Gia Ý lật đật bò dậy kéo tay Mạc Tầm Chu xuống nhà tìm đồ cho hắn ăn.
Bây giờ cậu đã là chậu có hoa rồi nên phải tỉ mỉ chăm sóc cho bạn trai nhỏ, nhìn khớp xương ngón tay của hắn nhô lên mà cậu đã lo lắng việc Chu Chu gầy nhom rồi.
Dì Vương ngủ nên không hề biết gì về việc thiếu gia nhà mình vừa lén lút dẫn bạn trai về nhà ăn cơm.
Mạc Tầm Chu ngoan ngoãn ngồi im để cho cậu đút.

Ánh mắt hắn tràn ngập sự dịu dàng lẫn nuông chiều.


Bầu không khí xung quanh cũng vì thế mà biến thành màu hồng từ bao giờ.
Vừa lên phòng thì điện thoại của hai người reo lên, là cuộc gọi nhóm do đám Ngôn Dật tạo.

Thẩm Gia Ý bấm nhận cuộc gọi, Mạc Tầm Chu bên cạnh thấy vậy thì rất tự nhiên mà từ chối.
Điều này không cần thiết.
[Chúc mừng năm mớiiiiii!!!!!!!!!!]
[Năm mới vui vẻ!!!!!!]
[Hép pi niu diaaaa!!!!!!]
[Ồn quá.]
Giọng nói đám thiếu niên đầy sức sống lẫn lộn vào với nhau.

Đường Hạ Vũ là người lớn miệng nhất sau đó đến Giang Tu Kiệt và Ngôn Dật.

Âm thanh lạnh nhạt kia chắc chắn là của Tạ Minh Triết.

Đào Vọng Thư cười một cái rõ tươi.
Thẩm Gia Ý vui vẻ chúc mừng mọi người, sau đó cậu đưa camera về phía Mạc Tầm Chu.
"Chu Chu, cậu nói gì đi nè!"

"Năm mới vui vẻ."
Gương mặt xinh đẹp lạnh lùng bất chợt xuất hiện trên màn hình.
[........]
[........]
[........]
[........]
[........]
Bầu không khí trong nhóm chat vốn nhộn nhịp đột nhiên trở nên im ắng lạ thường.

Tạ Minh Triết là người phản ứng lại nhanh nhất, gã lười biếng nhắc.
[Được rồi, Mạc Tầm Chu cắn mạng nhà các cậu hay sao mà im ru thế?]
Câu nói này như một cái búa đập tan đi sự ngượng ngùng lẫn tò mò ban nãy, cả nhóm lại nhộn nhịp trở lại.
Họ đều là thiếu niên thiếu nữ, cái tuổi xuân phơi phới này thì có rất nhiều chuyện để nói.

Như Đường Hạ Vũ thì khoe rằng ông ngoại tặng cho cậu một chiếc xe hơi để dành khi nào có bằng rồi lái.
Giang Tu Kiệt hớn hở kể rằng ba mẹ cậu ta đồng ý xây một căn phòng lớn nhằm trưng hết đống giày thể thao giới hạn.
Hay Tạ Minh Triết ngày thường ít nói cũng góp vui với việc vừa tậu được chiếc flycam mới.
Niềm vui nhỏ nhỏ của bạn học Ngôn Dật là chơi game, thế nên khi vừa được tặng cho bộ máy tính mới thì cậu ta tươi hơn hoa nở.
Chỉ riêng Đào Vọng Thư là im ắng không nói gì.

Ai mà biết được rằng trong cái căn phòng màu hồng nào đó ở thành phố này lại có một cô gái đang điên cuồng gõ phím về bí mật năm người biết mà cô vừa phát hiện ra.
Họ nói cười vui vẻ một lúc lâu sau đó mới tiếc nuối mà tạm biệt.

Thẩm Gia Ý lăn lộn trên giường mặc Mạc Tầm Chu giúp cậu ủ ấm tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận