Pháp Mệnh Thiên Tôn


Trần Phong từ Thủy tháp về thẳng Phong tháp, trên đường di chuyển hết sức cẩn thận.

Hành động của cậu đối với Hỏa tháp vừa rồi nhất định bọn chúng sẽ không bỏ qua.
Nghĩ đến Đan Hà, Hỏa Sinh và Lý Nghiêm cũng là người của Hỏa tháp, trong lòng cậu không khỏi thấp thỏm.

Không biết lũ kia có làm gì các huynh đệ Dược bang hay không.

Nếu như để trả thù cậu mà chúng dám hãm hại Đan Hà mấy người, nhất định cậu sẽ không để yên!
– Chết tiệt!
Thanh niên chửi thề, có chút nổi giận với chính mình.

Đã trải qua bao nhiêu chuyện như vậy nhưng vẫn còn non nớt, chưa đủ trưởng thành.

Lời của Hải Sa nói cũng đúng lắm, cậu hiện tại chưa xứng đáng ở cạnh Linh Nhi!
Trần Phong nghĩ đi rồi nghĩ lại.

Thực ra lúc đó nếu như cậu nhất quyết không đứng ra thì Vương Chung cũng vẫn xuất hiện cứu nguy cho họ.

Dù cậu có hành động thế nào thì Thủy tháp vẫn sẽ có những đánh giá nhất định và đều có ưu, nhược điểm.
Hi vọng bọn họ không sao!
Cậu nhủ thầm, chợt nhớ ra Khổng Thái cũng gia nhập Hỏa tháp.

Anh ta không phải bằng hữu, cũng không phải kẻ thù của cậu, biết đâu có thể giúp đỡ huynh đệ Dược bang?

Vừa đi vừa nghĩ, không biết từ lúc nào thanh niên đã về đến chân núi Phong tháp.

Ở đó có cả ba vị Chấp Sự đang đứng chờ.

Vừa thấy cậu, họ liền chạy lại:
– Trần Phong, đệ không sao chứ?
– Ta ổn, có chuyện gì sao?
Dương Tuấn ba người nhìn nhau.

Vũ Hoa, vị nữ Chấp Sự nói:
– Việc đệ đối đầu với Hồng Hoàng của Hỏa tháp, mọi người đều đã biết cả rồi.
– À…
Thanh niên hiểu ra.

Hẳn là mọi người sợ cậu trên đường gặp chuyện.

Cậu gãi đầu:
– Xin lỗi, để mọi người phải lo lắng!
– Không sao, vào trong rồi nói!
Sơn Đạt vỗ vai cậu.

Bốn người cùng nhau về tháp rồi ngồi dưới tầng trệt nói chuyện.


Sau khi giải quyết vụ việc với Hỏa tháp, Vương Chung đã gửi một thủy phân thân tới Phong tháp thông báo cho Dương Tuấn biết.

Các Chấp Sự nghe được câu chuyện đều là vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ trong lòng dù là ai cũng có chút hỗn loạn.
Nhiều năm qua, Phong tháp luôn phải cúi mình, nhún nhường chịu đựng, chưa bao giờ có thể mạnh mẽ đứng lên chống lại bất cứ thế lực nào.

Đám người Hỏa tháp thì lại ngang ngược, được thế áp bức họ rất nhiều.

Chính vì vậy mà khi biết Trần Phong dám mạnh mẽ đối cứng với Hồng Hoàng, Phong tháp đệ tử đều là hả lòng hả dạ, vừa tôn trọng, vừa ngưỡng mộ thanh niên này vài phần.
Nhưng cũng không ít huynh đệ trong tháp lo sợ.

Hành động này của tên tân sinh đã khiến cho đám người Hỏa tháp từ nay sẽ chân chính trở mặt.

Phong tháp bọn họ sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu cho các hành động ngang ngược của bọn chúng.

Với việc Tháp chiến sắp đến, điều này đối với đệ tử Phong tháp, chính là điều họ muốn tránh nhất!
Nghe các Chấp Sự kể xong, Trần Phong càng cảm thấy việc làm của mình bồng bột đến thế nào.

Cậu chắp tay với ba người rồi rời đi, trở về phòng.
Bước vào căn phòng ngủ nhỏ, thanh niên nằm vật lên giường, để cho những cơn gió thu tươi mát lướt qua trên mặt.

Toàn bộ năm tầng từ bốn đến tám là khu vực dành cho tân sinh.

Năm nay Phong tháp chỉ có mình cậu là tân đệ tử, điều đó khiến cho thanh niên cảm thấy thật lãng phí và cô độc.
Tuy vậy, mỗi phòng riêng của đệ tử đều được bảo đảm an toàn tuyệt đối, không có thẻ thông hành thì không thể vào được, vậy nên mọi bí mật cá nhân đều được bảo đảm.

Trần Phong lấy cuộn giấy thu được hôm nọ ra xem xét lại một lần.

Nó vẫn như lúc Tạ Cường mở ra, nguyên bề mặt giấy đều là đen kịt không có một chút thông tin nào.
Thanh niên từ trong giới chỉ lấy ra một quyển trục.

Thứ này là do cậu lấy được trong tay bộ hài cốt năm đó.

Qua bao nhiêu thời gian cậu và sư phụ vẫn chưa nghĩ ra cách sử dụng, nhưng có lẽ hôm nay chính là lúc.

Cậu mở quyển trục ra.

Ánh sáng chói lóa bên trong tức thì phát ra khiến cậu hơi nheo mắt lại.

Trần Phong trải quyển trục lên giường, hướng nó chiếu lên trần nhà, sau đó để cuộn giấy đen lên trên nó.
Quả nhiên!
Ngay khi cậu vừa đặt cuộn giấy lên trên, ánh sáng từ quyển trục liền rọi xuyên qua nó, mở ra bí mật bên trong cuộn giấy.

Vô số dòng chữ trắng sáng xuất hiện trên nền giấy đen, sau đó chúng bay lên, tiến vào mi tâm cậu.

Thanh niên liền nhắm mắt ngưng thần, tiếp nhận thông tin cuộn giấy.
Phong Xích Diệt Hồn Trận.

Huyền giai cao cấp kỳ bí pháp trận, điều kiện tu luyện: Linh cảnh sơ kỳ.

Trần Phong cực kỳ kinh ngạc trước những kiến thức đang không ngừng tiến nhập đại não mình.

Sau khi ký tự cuối cùng được cậu tiếp nhận, cuộn giấy cũng là biến mất, không để lại chút dấu vết.
Thanh niên cất quyển trục ánh sáng trở lại giới chỉ, sau đó ngồi xếp bằng, ngẫm nghĩ về những gì mình vừa tiếp thu.

Pháp trận là một loại chiêu thức đặc biệt, vừa giống pháp kỹ, lại vừa giống linh kỹ.

Pháp kỹ là chiêu thức mà pháp sư sử dụng pháp lực của bản thân ngưng tụ hoặc chuyển hóa rồi phát ra.

Linh kỹ cũng tương tự như vậy nhưng thay vì sử dụng pháp lực, pháp sư sẽ dùng linh hồn lực.
Còn pháp trận thì phức tạp hơn cả hai loại.

Pháp sư sẽ dùng linh hồn lực của mình, tương tác với pháp lực thiên địa, tạo ra các ấn ký pháp lực rồi điều khiển chúng ngưng tụ hoặc chuyển hóa.

Chính vì vậy mà một pháp trận hùng mạnh hay không, phụ thuộc không chỉ vào lực lượng linh hồn của người sở hữu mà còn cả vào lượng pháp lực dồi dào chung quanh.
Lấy ví dụ như “Thủy Trận Thần Binh” mà Dược bang từng sử dụng.

Các luyện dược sư đều có linh hồn lực rất mạnh cùng khả năng điều khiển cấp độ cao, vì vậy mà họ hỗ trợ cho nhau cực tốt trong việc giao thoa linh hồn, thao túng pháp lực thiên địa tạo nên một pháp trận đỉnh cao.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại.

Theo như Trần Phong được biết, các pháp trận dù cho thế nào cũng là vô cùng hùng mạnh, đẳng cấp của chúng vì thế mà được sắp xếp khá đặc biệt.

Thông thường người ta sẽ so uy lực của chúng với các pháp kỹ thông thường, cho dù là yếu nhất, thấp kém nhất cũng là sơ cấp Địa giai.

Nhưng ở đây Phong Xích Diệt Hồn Trận lại chỉ được đánh giá là huyền giai cao cấp, thực sự có chút khó hiểu.
Thanh niên ngẫm lại thông tin một lần nữa.

Ở đây có nói pháp trận này gồm ba tầng, phương pháp tu luyện cậu có hiện tại vẻn vẹn chỉ là tầng đầu tiên của nó, những tầng sau hoàn toàn không có.
Trần Phong nghi hoặc.

Nói cách khác, sức mạnh của pháp trận này chưa dừng lại ở đây, còn mạnh đến mức nào thì không có thông tin.
Cậu thở ra một hơi dài.

Có lẽ cậu nên thử tu luyện qua xem sao, cho dù nó đẳng cấp đến đâu, đã là pháp trận đều là không thể xem thường.

Hơn nữa việc luyện ra ấn ký pháp trận cần thực hành rất nhiều, có lẽ cậu cũng nên bắt đầu luyện tập.
Trong lòng quyết định như vậy, cậu tiến tới cột ma thuật, lên thẳng tầng hai mươi mốt.

Tuy nói tầng hầm là nơi luyện tập nhưng ở đó pháp lực thiên địa lại rất ít, vậy nên không phù hợp để tu luyện pháp trận.

Mặt khác, các đệ tử đều lựa chọn ở tầng cao hơn để đạt hiệu quả tốt hơn, vậy nên luyện tập ở tầng này sẽ không làm phiền đến ai.
Bước ra khỏi cột ma thuật, cậu vòng ra hướng ngược lại với cầu thang, ngồi xếp bằng xuống, hai tay bắt ấn, hô hấp vững vàng.


Thanh niên tập trung tinh thần, linh hồn lực lượng tỏa ra xung quanh, từ từ, chậm rãi giao hòa với pháp lực thiên địa.
Quá trình diễn ra khoảng một canh giờ, Trần Phong mới nhẹ nhàng biến hóa ấn pháp.

Linh hồn lực cùng pháp lực bao quanh cơ thể cậu khẽ dao động, sau đó xuất hiện hai mươi bảy đạo ấn ký.
Thở hắt ra một hơi, cậu nghỉ mệt một chút.

Ngưng tụ ấn ký pháp lực này quả thực khó khăn hơn cậu tưởng rất nhiều, nhưng có lẽ tốc độ của cậu cũng không tồi, chỉ mới tự tập lần đầu đã có thể tạo ra nhiều ấn ký đến vậy.
Lắc đầu vài cái, cậu mỉm cười tự giễu.

Pháp trận thông thường, yêu cầu số lượng ấn ký lên đến hàng trăm cái là ít.

Cậu mới chỉ làm được chưa đến ba mươi vậy mà đã tự khen mình giỏi, đúng là không biết xấu hổ.
Trần Phong ngồi nghiêm chỉnh trở lại, linh hồn lực lượng một lần nữa lan tỏa, hòa nhập với pháp lực thiên địa xung quanh, tiếp tục luyện tập.
Một tuần sau.
Thanh niên biến hóa ấn pháp, tức thì không gian chung quanh dao động khá mạnh, khiến một vài đệ tử vừa lúc đó đi qua phải giật mình.

Những đạo ấn ký xuất hiện liên tục, chỉ chịu dừng lại ở con số một trăm linh tám.
Các Phong tháp đệ tử tò mò quan sát thân ảnh đang ngồi xếp bằng, nghiêm túc luyện tập.

Bọn họ đối với người kia cũng là có nghe tiếng nhưng lại chưa gặp bao giờ, hôm nay lại vô tình nhìn thấy thực lực cậu ta thì khá kinh ngạc.
Nhìn vị trí của cậu, hiển nhiên bọn họ hiểu cậu đang muốn làm gì và cũng không định gây ảnh hưởng đến ai.

Những suy nghĩ tiêu cực của họ đối với cậu cũng giảm bớt đi vài phần.

Tân sinh này có lẽ nên được họ tôn trọng hơn một chút.
Trần Phong mải mê luyện tập, hiển nhiên không biết suy nghĩ phức tạp của họ.

Lúc này cậu mói bắt đầu hiểu được pháp trận sử dụng khó đến mức độ nào.
Việc ngưng tụ ấn ký pháp lực có thể từ khởi điểm là nhanh và đơn giản.

Nhưng khi đã làm được nhiều rồi thì trở ngại mới bắt đầu xuất hiện.

Khi ấy, pháp sư không chỉ phải tạo ra thêm ấn ký mới, mà còn phải giữ ổn định cho những ấn ký trước đó.

Ngoài ra năng lượng bên trong mỗi ấn ký phải là ngang nhau, nếu không chúng sẽ không tài nào ngưng kết hay phối hợp chuyển hóa.

Đại diện cho nó chính là kích thước cùng độ sáng của ấn ký.
Pháp trận có thể mang một hoặc nhiều loại nguyên tố, điều này không bắt buộc.

Pháp trận mang hệ nguyên tố nào thì cần ấn ký hệ nguyên tố đó.

Hình dạng của ấn ký đối với mỗi hệ nguyên tố là khác nhau.

Ở đây thanh niên luyện Phong Xích Diệt Hồn Trận, hiển nhiên cần ấn ký phong hệ.

Hình dạng của ấn ký nhất định phải chính xác tuyệt đối, không được phép sai lệch.
Trần Phong thở dài, sau bao khó khăn cuối cùng cậu đã đạt được yêu cầu số lượng ấn ký.

Tuy nhiên cậu hơi thắc mắc về điều kiện tu luyện của pháp trận này.

Thông tin ghi chép lại chỉ là Linh cảnh sơ kỳ, nhưng theo như cậu cảm nhận, muốn thi triển hoàn hảo được trận pháp thì cảnh giới cần đạt đến phải cao hơn ít nhất một bậc.
Thời gian qua luyện tập, cậu mất kha khá thời gian cho việc tu luyện khôi phục linh hồn lực lượng.

Lần này tuy nói là tập làm pháp trận nhưng đồng thời thu được những bước tiến đáng kể về mặt linh hồn.
Thanh niên cảm thán một hồi thì trở về việc chính.


Bước kế tiếp chính là ngưng tụ cùng chuyển hóa pháp lực, tạo nên trận pháp.

Về điểm này cậu không khỏi khó hiểu với những lời giải thích về Phong Xích Diệt Hồn Trận.

Ngay từ tên gọi, pháp trận này đã khiến cậu phải hoang mang một hồi, bởi đặc tính của phong hệ pháp thuật chính là nhẹ nhàng uyển chuyển, tốc độ nhanh nhẹn cùng sự sắc bén.
Tuy nhiên ở đây, có vẻ như cậu lại cần phải ngưng tụ ra một sợi dây xích, thứ mà cho dù là một đứa trẻ cũng biết là có khối lượng vô cùng nặng; có thể sử dụng như một vũ khí cùn và khá chậm chạp, hoàn toàn không phù hợp với phong hệ chút nào.

Ngoài ra, theo như thông tin của pháp trận, sợi xích này không chỉ đơn giản là công kích về nhục thể ngoại thương mà còn có cả nội thương, thậm chí là cả tổn thương linh hồn.
Thứ này rốt cuộc là thế nào vậy?
Trần Phong ngẩn người, không hiểu chút nào.

Theo kiến thức của cậu, chỉ có linh kỹ mới có năng lực công kích linh hồn, nhưng pháp trận này lại cũng là có thể?
Phải chi có sư phụ thì tốt quá!
Thanh niên thầm nghĩ rồi lập tức xua ngay đi.

Nếu cứ mãi phụ thuộc vào sư phụ, cậu sẽ không thể nào trưởng thành lên được.

Cậu không muốn chịu thua, nhắm mắt suy nghĩ về từng dòng thông tin của trận pháp, về cách thức hình thành ấn ký pháp lực.
Ba ngày trôi qua, Trần Phong mới chậm rãi mở mắt ra.

Thứ mà cậu vừa nghĩ đến thực sự là không tưởng, trước giờ chưa từng có ai nhắc tới, nhưng cũng không phải không có lí.
Thứ nhất, muốn gây ra ngoại thương, pháp trận này cần một lực lượng đủ mạnh, đủ nhanh để phá lớp phòng ngự của kẻ thù, như vậy lượng pháp lực thiên địa dồi dào là không thể bỏ qua.
Thứ hai, muốn gây ra nội thương, pháp trận này phải sở hữu ám kình cùng trình độ khiển trận cực kỳ khéo léo của người sử dụng và linh hồn lực lượng đủ lớn.
Thứ ba, muốn gây ra thương tổn linh hồn, pháp trận này tự nó cũng phải hàm chứa linh hồn lực lượng làm công kích.

Pháp trận được tạo nên từ ấn ký, vì vậy không có chuyện kết hợp đồng thời pháp lực và linh hồn lực khi phát động công kích mà cần phải làm việc này ngay từ khi hình thành ấn ký trận pháp.
Điều này đối với pháp sư nói chung chẳng khác nào chuyện cười.

Linh hồn lực trong ấn ký tác dụng là để ổn định năng lượng cùng hình dạng của pháp lực bên trong.

Tên nào tính đến việc cho thêm linh hồn lực vào trong quả là kẻ khờ.
Thanh niên biết như vậy.

Nhưng quả thực ngoài phương pháp đó, cậu hiện tại chưa nghĩ ra thêm cách nào khác.

Cái mà cậu cần làm trước mắt chính là kiểm chứng nó.
Trong lòng đã quyết, Trần Phong bắt tay vào việc ngưng tụ ấn ký.

Giờ đây việc ngưng tụ ấn ký thuần pháp lực, cậu đã làm rất thành thạo, vì vậy mà ngay lập tức cậu tạo ra một cái.
Thử nào!
Cậu cẩn thận rút bớt một chút pháp lực thiên địa bên trong ấn ký ra, đồng thời thêm một chút linh hồn lực của bản thân vào đó, đảm bảo lượng thay thế là ngang nhau…
Phụp!
Ấn ký biến mất cùng tiếng nổ nho nhỏ.

Cậu giật mình ngơ ngác, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Chẳng lẽ không phải là cho linh hồn lực vào trong ấn ký?
Thanh niên cau mày không hiểu, nhưng cậu vẫn nghĩ mình đang đi đúng hướng, nhất định là cậu còn thiếu gì đó.
– Trần Phong!
Bỗng có tiếng gọi, cậu ngẩng đầu lên thì thấy một đạo nhân ảnh đứng gần đó.

Anh ta nói gấp gáp:
– Có chuyện rồi!
Cậu giật mình vội đứng dậy, cùng anh ta xuống đại sảnh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận