Hà mở to mắt nhìn Long
- Anh biết trước chuyện gì?
- Thôi không có gì, em nói tiếp đi
Hà gật đầu kể tiếp
- Chuyện là vầy, lần đó em đi công tác tỉnh mấy ngày, mọi việc ở công ty em giao Vy xử lý, cả chìa khóa căn nhà mới mua cũng nhờ vợ chồng nó qua giám sát người ta lắp đồ nội thất.
Vào tối thứ 2 tuần trước, sau khi thợ lắp đặt xong nội thất, cũng đã khuya nên vợ chồng nó tính ngủ lại, nhưng sau cùng vì cúp điện nên đã về nhà tụi nó.
Sau đêm đó trở đi, Vy tự nhiên bất thường.
Long ngồi yên lắng nghe, đến đây anh hỏi
- Bất thường như thế nào, em nói rõ hơn đi!
Hà chép miệng kể tiếp
- Lúc đó do đi công tác, em cũng chưa gặp Vy, chỉ nghe Đình nói lại, Vy lúc tỉnh lúc như người điên, đánh và chửi Đình rất nhiều.
Cả nhà sợ Vy do áp lực từ công việc nhiều quá, gây ảnh hưởng thần kinh nên đưa đi khám, thì mọi thứ bình thường, về nhà lâu lâu nó lại lên cơn như vậy.
Cách đây mấy ngày, vì có một số việc cần trao đổi với Vy, gọi về em mới biết tình hình
Long nhìn Hà
- Nhưng sao em gọi tìm anh?
- Thì sau vụ lần trước ở miền trung, nên em nghi ngờ….
- À.
Vậy là do kinh nghiệm bản thân!
- Cái anh này, giờ còn chọc người ta nữa.
Long dũi người trên ghế nói
- Hôm ở chùa, anh đã đoán trước, sắp tới Vy sẽ gặp nạn về ma tà quấy phá nhưng không biết cụ thể sẽ gặp chuyện gì, nên có tặng sợi dây cho em ấy phòng thân.
Tiếc là sau cùng Vy trả lại, mới găp chuyện như vậy.
- Sao hôm đó anh không nói rõ cho nó biết?
- Anh không được quyền lộ thiên cơ.
Hà gật đầu tỏ ra đã hiểu, cô kể tiếp
- Sau khi gọi anh liên tiếp cả mấy ngày không được, em vội bay về Sài Gòn và rủ cháu Ngọc lên nhà kiếm anh, tới nơi mới biết anh đi du lịch vẫn chưa về.
Vậy là hôm qua, 2 dì cháu chạy ra ngoài chùa kiếm luôn.
Ghé đó, tụi em được mấy chú tiểu cho hay, sư trụ trì cùng anh và Ngọc Châu đi công việc, chưa biết chừng nào mới về.
Hai dì cháu đành về lại Sài Gòn, về được một lúc thì anh gọi điện đó.
Nghe Hà kể, Long chỉ biết cười khổ
- Mấy tháng trước, anh và sư trụ trì cùng Ngọc Châu ra vùng núi ở tây bắc có việc, do trong núi sâu chưa có điện, điện thoại hết pin không có gì sạt thôi.
Rồi sáng hôm qua sư trụ trì gọi anh lên nói, nên về nhà một chuyến.
Cho tới hồi trưa này, anh mới về đến nhà, ủa mà bé Ngọc đâu rồi?
Hà lườm Long
- Anh kiếm nó làm gì?
- Nghe em nói đi với Quỳnh Ngọc, không thấy cháu nó thì hỏi thôi.
- Nó đang ở công ty.
Em cấm không cho anh có ý đồ gì với nó, Quỳnh Ngọc là cháu em đó.
Long cười khổ
- Trời đất, cái gì mà ý đồ với bé Ngọc, em tào lao quá Hà ơi.
Mà thôi, giờ mình qua nhà Vy đi, để coi em ấy đang bị gì rồi mới biết các xử lý.
Hai người kêu tình tiền, rồi cùng qua nhà Vy.
Đó là căn nhà một trệt một lầu, nằm trong con đường nhỏ.
Hà bấm chuông gọi cửa, không lâu sau anh trai của Vy chạy ra mở, nhìn thấy Hà anh chào rồi mời cả hai người vô nhà.
Long và Hà, được anh trai và chị dâu của Vy kể qua tình hình bệnh của cô, còn Đình sau mấy làn bị vợ đánh đuổi đi, nên tạm về nhà mẹ ở và nhờ anh chị Vy lên coi chừng dùm mấy ngày.
Long sau khi nghe kể, trầm tư suy nghĩ một lúc.
- Giờ Tuấn, đi với anh lên phòng Vy, còn Hà và vợ của Tuấn cứ ở lại dưới phòng khách.
Theo Tuấn lên lầu, bước đến trước cửa phòng Vy, Long nghe bên trong có tiếng vừa hát vừa cười rất vui vẻ anh quay sang nói với Tuấn
- Em mở cửa, rồi đứng ngoài này không cần vô đâu.
Tuấn dạ một tiếng, tra chìa khóa vô mở cửa.
Long bước vô phòng, thấy Vy đang đứng trên giường vừa nhảy, vừa hát có vẻ đang rất vui, anh tập trung linh lực hô lên.
- Chà vui quá ha, còn nhảy múa nữa hả ?
Vy vừa nghe xong, quay lại nhìn thấy Long, cô tỏ ra sợ hải không dám hát hò hay nhảy múa nữa.
Long thấy vậy liền nói tiếp
- Ở đâu vô đây mà ca hát vui vậy?
Vy giọng lý nhí
- Dạ con ở ngoài kia
- Ngoài kia là ngoài nào?
Vy ấp úng không trả lời, thấy vậy Long hỏi tiếp
- Vậy con thấy, thầy lớn hơn con hay con lớn hơn thầy?
- Dạ thầy lớn hơn con
- Vậy thì leo xuống khỏi giường, để thầy ngồi.
Vy lật đật nhảy xuống ngồi dưới đất, nhường chổ cho Long, ngồi trên giường nhìn Vy đang ở dưới đất, mặt cuối xuống vân vê tà áo tỏ vẻ sợ hãi, anh liền hỏi
- Con ở đâu vô đây phá người ta?
- Dạ con ở ngoài kia
- Ngoài kia là ngoài nào? Là ai sai con vô phá cô này, làm cho vợ chồng người ta ly tán như vậy?
- Dạ con không dám nói
Long nhìn xoáy vô mắt Vy, Vy sợ sệt không dám nhìn anh.
Nhìn một lúc Long nói
- Thôi được rồi, giờ trả xác cho người ta rồi theo thầy về núi tu hành.
Vy gật đầu lia lịa
- Dạ, dạ
Nói xong, Long đứng lên kêu Tuấn bước vô đở Vy, bởi sau khi hồn ma xuất ra cô sẽ ngã bật ra sau.
Long nhắm mắt đọc chú, một tay đặt lên trán Vy vẽ vài ấn ký rồi hô thu, bàn tay chụp lại, bằng mắt thường Tuấn vẫn thấy có một cái bóng mờ mờ theo tay Long xuất ra khỏi người em gái mình.
Long bỏ cái bóng mờ đó vô túi càn khôn, đeo theo bên hông, chỉ vài giây sau Vy từ từ tỉnh dậy, nhìn quanh một vòng rồi giật mình hỏi
- Ủa anh Long, sao anh lại ở đây?
Hỏi xong, Vy thấy cả người mệt mõi, tựa như vừa chạy bộ cả vài km.
Cô buột miệng hỏi
- Sao tự nhiên em mệt dữ vậy ta, giống như mới chạy bộ cả chục cây số về?
Long và Tuấn cùng cười, Long lên tiếng.
- Giờ anh xuống nhà trước, Tuấn cho Vy nằm nghỉ một chút cho hết mệt rồi hai anh em sau nha.
Long quay xuống nhà, ngồi trò chuyện với Hà và chị dâu của Vy một lúc, thì Tuấn và Vy cũng từ cầu thang đi xuống.
Thấy Vy đã trở lại bình thường, Hà và vợ Tuấn đều vui vẻ, còn Long chỉ cười cười chứ không hỏi thêm gì nữa, chợt anh lên tiếng
- Thôi thấy Vy khỏe lại là tốt rồi, anh cũng phải về đây, nhà còn nhiều việc phải chạy về giải quyết cho xong.
Hà nghe vậy liền hỏi.
- Ủa anh, vậy còn bên nhà em có bị gì không?
- Không có gì đâu em, Vy đi ngoài đường gặp con ma nhí, nó thấy hạp nên nhập vô em ấy thôi.
Giờ mọi chuyện đã xong rồi,anh về nha.
Vy nãy giờ cũng chưa có dịp nói cảm ơn với Long, cô muốn mời anh ở lại ăn cơm để cảm ơn
- Anh ở lại ăn chén cơm với tụi em, xong rồi hãy về
Long Lắc đầu
- Thôi cả nhà ăn đi, anh có mấy việc ở nhà phải về làm liền, vì khuya nay lại phải đi xa một thời gian rồi.
Nghe vậy Hà liền hỏi
- Anh vừa mới về tới mà, sao lại đi gấp dữ vậy?
- À, do nhà đưa bạn nhà ngoài Quảng Ngãi có việc gấp cần nhờ, nên anh phải tức tốc ra đó liền
Nói xong, Long đứng lên chào tạm biệt mọi người.
Hà sau khi tiển Long ra cửa xong thì quay lại phòng khách trò chuyện với mấy người em họ.
Bữa đó cô ở lại ăn cơm chiều với mọi người, ăn cơm xong Hà nói muốn về căn nhà mới vừa kiểm tra mọi thứ vừa ngủ lại, vì căn nhà cũ khi nãy cửa cuốn bị kẹt cửa không mở, phải tới sáng mai mới có thợ ghé sửa.
Nghe vậy, Vy liền đòi theo.
- Chị về đó có một mình em cũng không yên tâm, sẵn anh Đình không có nhà, đêm nay em qua nhà chị ngủ nha.
Lâu rồi hai chị em không ngủ chung..