Mặc dù lăn đến dưới chân tôi, ánh mắt Đỗ Phàm vẫn nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt kia tràn ngập oán độc oán hận cùng không cam lòng.Tôi bị ánh mắt kia nhìn đến hoảng sợ, theo bản năng đá một cước.Đầu Đỗ Phàm lăn ra cửa, nhưng vẫn trừng mắt nhìn tôi như trước.
Đôi mắt to xinh đẹp của Đỗ Phàm nhanh chóng sung huyết, biến thành màu đỏ huyết, một giọt máu lệ theo khóe mắt cô nhỏ xuống.Trên khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy của nàng, giọt máu tươi này dị thường bắt mắt, đỏ chói mắt.
Giọt nước mắt này dường như chứa đựng sự không cam lòng, chứa đựng sự quyến luyến đối với cuộc sống.Thân thể Đỗ Phàm ngã xuống đất, máu từ vết đứt trên cổ phun ra, phun lên mặt tôi."Á!" - Tôi kêu lên một tiếng đau đớn, từ trong cơn ác mộng bừng tỉnh lại, cám ơn Chúa, thì ra chỉ là một giấc mộng.Ra một thân mồ hôi lạnh, quần áo bị mồ hôi làm ướt, bọc ở trên người, ướt át dính dính rất khó chịu.Đang định thay quần áo một chút, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Tiểu Kiều ở ngoài cửa hô: " Ba Ca đã trở lại, bảo anh đi một chuyến.
Tôi sẽ đợi anh ở ngoài.
-Nhất định là nhà Điền Tiểu Khả đã xử lý xong, Ba Ca muốn hỏi chúng tôi về hắc y nhân.Xử lý đơn giản một chút, làm cho mình thoạt nhìn tinh thần một chút, lúc này mới đi ra khỏi phòng pháp y số hai."Sắc mặt của ngươi rất khó coi, không sao chứ?" - Tiểu Kiều rất quan tâm hỏi."Không có việc gì, chẳng qua là gặp ác mộng.""Đại nam nhân như ngươi cũng sẽ gặp ác mộng?""Giấc mơ là một hoạt động của não, và giấc mơ có ba lý do chính: các yếu tố vật lý, sinh lý và tâm lý.
Được kích thích bởi các yếu tố bên trong và bên ngoài, gây ra một phần nhỏ hoạt động của các tế bào thần kinh trong não, biểu hiện như là mức độ thấp nhất của trạng thái ý thức của linh hồn cấp cao.
Giấc mơ là một ý thức ảo vô thức, không mơ ước không phải là những gì tôi có thể kiểm soát.
""Được rồi, được rồi! " - Tiểu Kiều bịt lỗ tai lại: "Ta biết ngươi là pháp y, ngươi biết nhiều hơn ta! "Phụ nữ thật là khó hiểu, cùng Tiểu Kiều đi vào đội cảnh sát hình sự tầng hai.Tất cả mọi người đều ở đây, cúi đầu không nói lời nào, nhìn tình huống này liền biết tiến triển vụ án lại gặp trở ngại.Kết quả như tôi dự liệu, cảnh sát cẩn thận lục soát phòng Điền Tiểu Khả, tất cả mọi thứ trong phòng đều được người ta cẩn thận xử lý qua, không có một dấu vân tay, không có một sợi tóc, sạch sẽ giống như không có ai sống ở đó.Đi thăm hàng xóm xung quanh, cũng không có bất kỳ phát hiện nào, các hộ gia đình trong đại viện vốn không nhiều lắm, lại là một ít người thuê nhà, không hiểu rõ lẫn nhau chút nào.
Có mấy người gặp qua Điền Tiểu Khả, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là gặp qua mà thôi.Quan hệ xã hội của Điền Tiểu Khả cũng rất đơn giản, mới tốt nghiệp đại học không lâu, vừa mới tới thành phố này, làm hành chính công trong một công ty ngoại thương, lương không cao, quan hệ với đồng nghiệp bình thường, cũng không có sở thích xấu, cảnh sát không tìm được bất kỳ nghi phạm nào.Hiện trường hữu ích duy nhất là máy tính, nhưng thông tin bên trong đã được viết nhiều lần, dữ liệu phục hồi khá khó khăn, lập trình viên đang tìm cách phục hồi.
Cục trưởng ra lệnh chết cho bọn họ phải khôi phục hoàn toàn dữ liệu trên ổ cứng.Hy vọng còn lại nằm ở tôi và Tiểu Kiều, và cả hai chúng tôi đều là cảnh sát duy nhất gặp nghi phạm.
Ba Ca không có hy vọng khi nhìn thấy bức chân dung chúng tôi đã miêu tả."Đây là nghi phạm mà các anh nhìn thấy?" - Biểu tình của Lôi Chính Long rối rắm đến cực điểm, bởi vì tôi và Tiểu Kiều vẽ đều là một bóng người màu đen, chỉ có một đôi mắt là màu đỏ như máu."Trong phòng tối đen như vậy, bầu không khí lúc đó lại khẩn trương, tôi chỉ nhìn thấy đại khái." - Tôi giải thích."Các ngươi thế nhưng để cho nghi phạm bỏ chạy khỏi mí mắt của các ngươi?" - Lôi Chính Long bộ dáng rất không cam lòng.Tôi không có gì để nói, đó là sự thật.
Nhưng để cho một pháp y cùng một cái văn chức đi bắt một hung đồ, cũng có chút khó xử."Ai! "- Ba Ca thở dài nói: "Các ngươi trở về đi, nếu có phát hiện, kịp thời cùng chúng ta liên lạc, không cần tự tiện tự động đậy."" Muốn đóng tài liệu điều tra, có thể cho tôi một phần không? Trong đầu tôi có vẻ như tôi đã bỏ lỡ một cái gì đó, cần phải sửa chữa một lần nữa"Yêu cầu của tôi không phải là quá nhiều, Ba Ca đã cho tôi một bản sao.
Vừa xem tư liệu, vừa theo Tiểu Kiều ra khỏi phòng làm việc của đội cảnh sát hình sự.Đi tới cầu thang, Tiểu Kiều hưng phấn hỏi: "Tiếp theo chúng ta đi đâu điều tra vụ án?""Ngươi còn muốn đi điều tra? Cô không đi làm à? "Tiểu Kiều trừng mắt nhìn tôi một cái: "Hiện tại công việc chủ yếu của toàn bộ cục cảnh sát chính là điều tra vụ án xác chết, chẳng lẽ chúng ta không phải là thành viên của cục cảnh sát? "Cho dù lại đi điều tra vụ án, tôi cũng không muốn mang theo Tiểu Kiều nữa, lần này không có việc gì, ai biết lần sau có xảy ra chuyện hay không.
Tiểu Kiều nhìn thế nào cũng coi như là một đại mỹ nữ.
Hung thủ không động thủ với nàng, đã là vạn hạnh rồi.Xuống tầng một, tôi tìm một chỗ ngủ trưa.
Nếu ngủ không đủ năng suất làm việc sẽ giảm một nửa..