Pháp Y Tần Minh Quyển 6 Kẻ Nhìn Trộm


Khu dân cư này được xây từ đầu thập niên 90 của thế kỷ XX, cho nên trông nó còn cũ nát hơn cả tưởng tượng.

Nơi làm việc của hai vợ chồng nạn nhân vốn không tệ, thu nhập cũng không thấp, bởi vậy phải ở trong khu nhà thế này cũng chỉ là nước cờ tạm thời mà thôi.Hiện trường ở tầng ba đã bị phong tỏa bằng dây cảnh giới, trên cửa còn dán giấy niêm phong.

Đồng chí cảnh sát phụ trách trông coi hiện trường giúp chúng tôi mở cửa.Mùi máu tươi xộc vào mặt chúng tôi.Cũng may chúng tôi đã quen làm việc trong thứ mùi như thế này nên cũng không có gì quá khó chịu.Vụ án xảy ra được gần hai mươi tư tiếng đồng hồ, vết máu trên mặt đất sắp đông cứng lại, tuy vậy vẫn có thể thấy sự thê thảm lúc đó.Lúc này, vị trí của thi thể đã được nhân viên khám nghiệm hiện trường dùng phấn vẽ lại, trên hiện trường có đặt một chiếc cầu nhỏ được ghép từ những chiếc bàn đạp khám nghiệm (1).

Chúng tôi mặc trang phục khám nghiệm, bước dọc theo bàn đập đến hiện trường trung tâm rồi đi quanh một vòng.(1) Bàn đạp khám nghiệm: Thường ở dạng ghế nhỏ, để nhân viên khám nghiệm đi vào hiện trường, tránh làm ảnh hưởng đến hiện trường.Quả thật, với mảng máu có diện tích lớn bao trùm thế này thì không thể tìm được vật chứng có lợi.

Chúng tôi thấy những nơi quan trọng tại hiện trường trung tâm đã được nhân viên khám nghiệm dấu vết kiểm tra qua, chứng tỏ họ đã chú ý tới từng nơi hung thủ có thể chạm tới.

Nhưng dựa theo lời báo cáo của họ, nếu không phải do chất nền không ổn thì cũng là vì chứng cứ đã bị nhiễm bẩn.

Tóm lại, xem toàn bộ hiện trường cũng không có lấy một chứng cứ có thể trực tiếp hướng tới kẻ bị tình nghi.Bàn đạp kéo dài đến cửa phòng ngủ chính thì hết.


Dựa theo báo cáo khám nghiệm hiện trường, cũng không có căn cứ chứng minh hung thủ và nạn nhân đã đi vào phòng ngủ trong lúc vụ án phát sinh.

Nhưng theo như lời khai của Triệu Huy, gã bị mất ba, bốn vạn nhân dân tệ đặt trong tủ đầu giường.Tôi kiểm tra túi bọc giày của mình thấy không có vấn đề gì, rồi mới cùng Lâm Đào đi vào phòng ngủ chính.

Chúng tôi vừa đi vừa kéo mở cửa tủ, ngăn kéo để tiến hành kiểm tra.

Nơi chúng tôi tập trung kiểm tra là tủ đầu giường của nạn nhân.Chúng tôi vừa kéo mở tủ đầu giường ra đã thấy đồ vật bên trong sắp xếp rất ngăn nắp.

Quả thực trong ngăn tủ có cất một chiếc hộp tôn nhỏ, thoạt nhìn có vẻ xấu xí.

Chính loại hộp trông thật tầm thường này lại là chỗ thích hợp để giấu tiền.


Chúng tôi liền mở chiếc hộp tôn, thấy bên trong có sổ tiết kiệm cùng mấy món trang sức, không giống bị cướp càn quét qua.

Nhưng quả thật không có lấy một xu."Chiếc hộp này cũng đã được xem xét rồi, trừ dấu vân tay của nạn nhân thì không còn dấu tay của ai khác." Trưởng phòng Trương Thành Công vốn xuất thân từ nhân viên khám nghiệm dấu vết lên tiếng.Tôi gật đầu, thuận tay đảo qua mấy thứ linh tinh nằm trong tủ.

Trong những đồ vật này có một chiếc bαo ƈαo sυ còn nguyên.

Tôi cầm lên xem thử, vỏ bao bọc giấy thiếc.

Vốn dĩ hẳn có hai chiếc liền nhau, khi sử dụng thì tách ra, nhưng giờ chỉ còn lại một chiếc, mép vỏ dính lại một mảnh giấy thiếc nho nhỏ của chiếc bαo ƈαo sυ đã bị xé đi kia.

Rõ ràng chiếc bao bị xé rời không theo vạch đứt sẵn có, để lại một mảnh vỏ trên chiếc bαo ƈαo sυ còn lại.Tôi cầm lên ngửi rồi lại dùng găng tay chà thử.


Trong mảnh giấy bạc còn sót lại cũng có không ít dầu bôi trơn."Trên này có dấu vân tay không?" Tôi ném chiếc bαo ƈαo sυ cho Lâm Đào.Lâm Đào bật đèn soi dấu vết, lật qua lật lại chiếc bαo ƈαo sυ để xem xét toàn bộ, rồi đáp, "Chắc chắn không có.""Có lẽ hung thủ đã đeo găng tay." Tôi nói.Lâm Đào giật mình hiểu ra, "Ồ! Ý anh là..

đúng, đúng lắm.""Thứ này không có nhiều ý nghĩa." Tôi tiếp tục, "Kiểm tra hiện trường cũng được tương đối rồi, chúng ta đi xung quanh xem tình hình thế nào."Khi chúng tôi ra khỏi cửa hiện trường, anh cảnh sát địa phương vội khóa cửa thật kỹ, sau đó dán lại giấy niêm phong.Trần Thi Vũ cùng Đại Bảo lần theo cầu thang đi xuống tìm kiếm sơ bộ xung quanh tòa nhà nơi vụ án xảy ra.

Còn tôi và Lâm Đào leo cầu thang lên tầng trên cùng, thấy ở đó không có đường leo lên nóc nhà, vì thế liền đi xuống.Khi đi đến chiếu nghỉ giữa tầng ba và tầng bốn, chúng tôi phát hiện bên khoảng chiếu nghỉ rộng rãi này đặt một chiếc xe đạp cũ nát.

Chiếc xe ấy nhiều năm không người động tới, lốp xe đã rách tả tơi, hòa vào đám bụi bặm trên mặt đất, toàn bộ chiếc xe bị mạng nhện và bụi phủ dày.Tôi ngồi xổm xuống cạnh chiếc xe, quan sát nó thật kỹ rồi chỉ vào yên xe, hỏi Lâm Đào, "Cậu xem ở bên yên xe có vấn đề gì?"Lâm Đào híp mắt nhìn, "Có dấu vết cọ xát còn mới, nhưng cũng không có giá trị giám định."2 "Vậy là đủ rồi, đến phòng giải phẫu thôi!" Lúc này tuy rằng tôi còn chưa liệu chắc chắn được, nhưng đã có phán đoán cơ bản đối với việc xác định tính chất vụ án.

Tôi vừa tràn đầy tự tin, vừa tràn đầy kỳ vọng, vội chào hỏi mọi người rồi lái xe tới phòng giải phẫu khám nghiệm pháp y học thuộc Cục Cảnh sát thành phố Thanh Hương.Thi thể được đưa từ ngăn lạnh ra, đặt nằm trên hai bàn mổ trong phòng giải phẫu pháp y.

Hai thi thể do bị mất máu quá nhiều mà trở nên tái nhợt khác thường.Nguyên nhân tử vong và các tổn thương của hai nạn nhân đều không phức tạp, chỉ cần nhìn bên ngoài là có thể thấy rõ ràng, hơn nữa trong lần giải phẫu đầu tiên cũng đã có ảnh chụp và video ghi lại rất kỹ càng.

Cho nên chúng tôi không cần mở khoang ngực bụng của nạn nhân ra nữa.Suy cho cùng, giải phẫu thi thể trẻ nhỏ cũng là một việc làm trái tim chấn động đau thương.Tôi bèn đi đến bên cạnh thi thể của Vu Manh Hiên, nhìn kỹ vết thương trên cổ cô ấy.

Tuy bên cạnh vết thương có những đường rách rất nhỏ, nhưng nhát dao chí mạng vừa chuẩn xác lại vừa tàn độc, cứa thẳng đến xương cổ, cướp đi mạng sống chỉ bằng một nhát.Mà mấy vết thương do uy hϊếp trên ngực Vu Manh Hiên không khỏi khiến tôi nhớ đến vụ thảm án gϊếŧ cả nhà xảy ra vào mấy năm trước (2), trong vụ án năm ấy, chính vết thương như vậy đã giúp chúng tôi xác minh phương hướng điều tra, nhờ đó mà phá được án.


Lúc này đây, mấy vết thương trước mắt tôi dường như giống hệt với vụ án cưỡng bức năm xưa.(2) Xem vụ án Chuông dữ lúc nửa đêm trong quyển 1 bộ Bác sĩ pháp y Tần Minh - Lời của xác chết.Phán đoán trong đầu tôi càng có cơ sở hơn.Tôi lại tới chỗ thi thể của Triệu Vu Lạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cô bé chẳng còn chút hồng hào, đôi mí mắt cụp xuống, trên người có hơn mười vết dao, máu vẫn như rỉ ra khỏi vết cắt.

Lòng tôi nặng trĩu, tay lấy bông băng lau đi vết máu chảy ra rồi quan sát tỉ mỉ sự phân bố của các vết thương.

18 vết thương nằm ở trước ngực, trên bụng và cả phần lưng.

Vì cớ gì mà tên hung thủ lại tàn nhẫn đến vậy, có thể ra tay độc ác với một cô bé mới chỉ 5 tuổi? Tôi dường như nhìn thấy cô bé con lúc bị tấn công, thân thể lăn lộn, thấy cả ánh mắt cùng hung cực ác của hung thủ.Tôi lật môi của Triệu Vu Lạc theo đúng quy trình, đột nhiên phát hiện trong kẽ răng của cô bé như có vết máu.

Nhưng việc này vốn rất bình thường, nạn nhân chảy nhiều máu như vậy, loang đến khoang miệng là chuyện bình thường.

Hơn nữa nếu dao đâm thủng phổi dẫn đến khạc ra máu cũng không lạ.Nhưng trong đầu chợt nảy ra một ý, tôi thử lấy ngón tay lay hàm răng của cô bé.Ồ? Tại sao lại có vẻ lung lay?Tôi vừa căng thẳng, vừa nhanh chóng lần lượt kiểm tra từng chiếc răng của Triệu Vu Lạc."Răng cô bé bị lung lay!" Tôi nói lớn, "Tối qua các anh khám nghiệm thi thể không phát hiện ra sao?""Đêm qua lúc khám nghiệm thì chúng tôi không thể kiểm tra hàm răng vì bị ảnh hưởng của sự co cứng tử thi." Tôn Vĩ đáp, "Nạn nhân chết do mất nhiều máu, nên có thể sự co cứng giảm sớm hơn bình thường, bây giờ cằm của cô bé hẳn đã buông lỏng ra rồi, cho nên cảm nhận được răng bị lung lay.""Thế nên mới phải khám nghiệm lại thi thể đó!" Tôi nói, "Hàm trên từ răng số ba bên trái đến răng số ba bên phải đều lung lay độ 2 (3).

Hàm dưới, răng cửa giữa và răng cửa bên cũng đều lung lay."(3) Mức độ lung lay răng được chia làm 4 mức:+Độ 1: Lung lay răng cảm thấy bằng tay.+Độ 2: Lung lay răng theo chiều ngang < 1mm.+Độ 3: Lung lay răng theo chiều ngang > 1mm.+Độ 4: Lung lay răng theo chiều ngang và chiều dọc (3 chiều trong không gian)."Mới 5 tuổi mà cô bé đã thay răng vĩnh viễn ư?" Đại Bảo hỏi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận