Thẩm Bân bị một loạt động tác này làm cho ngây ngốc, lúc này hai chân cậu còn chưa chạm đất đâu, đã bị hormone nam tính ập vào trước mặt làm cho thất điên bát đảo, hít sâu một hơi, hơi thở lạnh lẽo trên người người đàn ông này ngày thường đã trở nên vô cùng nóng bỏng.
"Anh muốn thế nào?" Nhiệt độ trên mặt Thẩm Bân thật sự không thể giảm xuống, cậu không nói hai lời, đầu gối hơi cong, cọ cọ lên người đối phương, khiêu khích mười phần.
Thân thể Diêm Hình vốn đã nổi lên biến hóa, lúc này càng thêm rõ ràng, hơi thở nóng rực nói: "Đây là em phản sát? Biết hậu quả là gì không?" Ánh mắt còn có chút hung tợn, thoạt nhìn rất dọa người.
Thẩm Bân nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, Diêm Hình khi trên giường cùng với tính cách của hắn giống nhau, động tác khiến người kinh hãi, vô cùng có cảm giác, người nào đó chỉ nghĩ thôi đã thấy kích động.
"Hậu quả? Nếu anh không cần tôi, tự nhiên có người khác chịu che chở tôi, đến lúc đó người khác sẽ ôm tôi, hoặc là làm việc càng quá mức, nhưng như vậy có liên quan gì với anh? Không thích chính là không thích, tôi cũng không cưỡng ép anh phải chịu trách nhiệm với tôi." Thẩm Bân liên tục khiêu khích điểm mấu chốt của hắn.
Lực đạo ôm người nào đó của Diêm Hình lập tức trở nên lớn hơn nhiều, thậm chí khóe môi đã dán tới bên tai cậu cọ xát vào, cả người tản ra hơi thở người sống chớ tiến lại gần, hiển nhiên đã bị lời này kích thích.
Nếu có người đối đãi với Thẩm Bân giống như hắn, Diêm Hình nhất định sẽ nuốt sống người đó!
"Tôi khi nào nói không cần em? Về sau ai dám chạm vào em dù chỉ là một sợi lông, tôi liền làm thịt kẻ đó!" Diêm Hình nói.
Bí: Lần này H hơi sâu~~~
Sau đó, bọn họ liền bắt đầu ăn kem, dù sao ăn kem cũng tiết kiệm điện cho điều hòa, mùa hè ăn một chút đồ lạnh giảm bớt tâm tình vẫn thực không tồi....
Chỉ là phương pháp ăn này có chút đặc thù, mỗi người một loại, còn là loại đút cho nhau.
Loại mà Diêm Hình ăn có tên là Green tongue, đó là loại kem đặc biệt, mới đầu rất lạnh, nếu dùng đầu lưỡi tinh tế nhấm nháp, lớp băng bên ngoài bắt đầu tan chảy, bên trong chính là thạch trái cây, khi gặm xong tầng bên ngoài, thạch trái cây mềm oặt, vô cùng lạ lùng.
Có lẽ thời tiết thật sự nóng, Diêm Hình ăn rất nhanh, thoạt nhìn giống như thổ phỉ, vẻ hung ác kia, không biết còn tưởng rằng thứ dưới miệng hắn là kẻ thù giết cha của hắn.
Bộ dạng thạch trái cây tùy ý bài bố vô cùng mê người, Diêm Hình nhìn Thẩm Bân hồi lâu, rốt cục nghĩ muốn đích thân đút cho cậu ăn.
Kem của Thẩm Bân và Diêm Hình hoàn toàn khác nhau, loại cậu ăn là kiểu kem cũ hình trụ, rất to, căn bản không thể cho hết vào miệng, nhưng thật sự rất ngọt, người nào đó không ngừng chảy nước miếng.
Do Diêm Hình cầm, cái miệng nhỏ của Thẩm Bân từng chút từng chút liếm láp, tận đến khi chảy ra rất nhiều nước, cậu rốt cục không nhịn được, nhét toàn bộ vào trong miệng.
Lớn quá, lạnh quá....
Không được, phải lấy ra thôi, tuy ăn như vậy rất sướng, nhưng trong miệng lại không thể chứa hết được.
Nhưng sau khi lấy ra lại nhịn không được tiếp tục ăn, cứ như vậy lặp đi lặp lại lung tung phun ra nuốt vào, cả người vừa thoải mái miệng vừa khó chịu.
......
Cuối cùng hai người chỉ ăn một cây kem, dù sao loại thời tiết này, ăn bao nhiêu cũng không đủ, nhưng còn phải tiếp tục trò chơi, khiến người phiền muộn.
Lấy sức ăn của Diêm Hình, có lẽ có thể ăn ban ngày, sau đó Thẩm Bân sẽ bị no đến ngất xỉu đi, trước mắt không có chỗ nghỉ ngơi, trực tiếp ngất không phải ý kiến hay.
Vì thế Thẩm Bân chứa một bụng kem, lúng túng bị Diêm Hình ôm ra khỏi phòng thay đồ.
Cậu mặc vào áo khoác Diêm Hình, cài cúc lại, trang phục thỏ nữ lang hoàn toàn bị che khuất, chỉ có chân dài còn lộ ra bên ngoài.
Nhưng mà không sao, hiện tại "con gái" có ai là không mặc váy ngắn như vậy chứ?
Đáng được ăn mừng hơn chính là, công viên trò chơi cũng không phải không có chỗ ở, nơi này cũng có nhà cổ tích, bên trong trang trí giống lâu đài của trẻ em, đầy đủ các loại đồ dùng gia đình, nhìn là biết đây là chuẩn bị cho người chơi, hơn nữa đã có người tới đây trước.
Hai mắt Thẩm Bân sáng lên: "Oa, thật xinh đẹp." Giọng nói khàn khàn, dù sao tối qua ở thế giới trước còn vừa kêu rên qua, vốn đã không thoải mái, hôm nay lại tới một lần nữa.
Lúc này năm người chơi còn dư lại ba người, hơn nữa hai người khác cũng không biết Diêm Hình đã giết thêm một người chơi khác, phòng tương đối nhiều, hai người kia chỉ vội vàng ở chỗ này nhìn trong chốc lát liền ra ngoài tìm manh mối.
Chỉ có Diêm Hình mang theo Thẩm Bân vào phòng một ngày cũng không thấy ra ngoài, ôm người đem thân thể tắm sạch một lần.
Người nào đó thật sự rất mệt, lại ngủ rồi, Diêm Hình nhân cơ hội dạo một vòng xung quanh, phát hiện nơi này không hổ là công viên trò chơi, chỉ có điểm tâm, cũng may hương vị không tệ, cho dù là điện hạ đã sớm ăn qua sơn trân hải vị cũng không có bắt bẻ.
Người nào đó nằm trên giường trẻ em cỡ lớn, cả người rúc vào chăn đệm mềm mại, quần áo trên người bị cởi ra, Diêm Hình nhìn hai mắt có chút đỏ, mau chóng vươn tay kéo chăn che cậu lại.
Buổi chiều, Thẩm Bân mở mắt ra, ngây người hồi lâu trên giường, thu lại thần hồn nhìn về phía Diêm Hình đang ngồi cạnh cửa sổ cách đó không xa, cậu phát hiện người này tựa hồ rất thích cửa sổ, chỉ cần ở trong phòng liền thích tới gần cạnh cửa sổ.
Trên thực tế nơi này là tầng 3 cao nhất, dựa theo kiến trúc lâu đài Anh xây dựng, tầng lầu khá cao, từ cửa sổ nhìn ra cũng không có nhiều vật kiến trúc khác ngăn lại, có thể nhìn rất xa, cho nên hắn vẫn luôn đang quan sát.
Khi Thẩm Bân tỉnh lại, Diêm Hình liền nhận ra, ngay từ đầu hắn không lên tiếng, điểm tâm đã đặt trên đầu giường, chờ người nào đó hoàn toàn thanh tỉnh mới mở miệng nói: "Đói bụng không? Ăn gì đi."
Giọng nói không có chút phập phồng, không nhận ra chút quan tâm nào, nhưng người hiểu hắn biết, Diêm Hình có thể chuẩn bị cho người khác những đồ ăn này cũng đã không tầm thường, huống chi còn lên tiếng nhắc nhở.
Thẩm Bân cũng không nghĩ quá nhiều, chậm rãi ăn vào, đồng thời suy tư hồi lâu nói: "Cho nên anh có ý với tôi sao?"
Diêm Hình gật gật đầu: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm." Ngụ ý là thừa nhận lời Thẩm Bân nói.
Nhưng người nào đó đôi khi thích để tâm tới chuyện vụn vặt, chịu trách nhiệm là có ý không thích? Đơn giản là "trách nhiệm" mới muốn ở cùng với cậu sao?
Thẩm Bân nhìn hắn một cái: "Nhưng tôi là NPC, chịu trách nhiệm như thế nào?"
Diêm Hình im lặng, từ trước tới nay hắn chưa gặp phải sự tình khó giải quyết như vậy bao giờ, ngày trước cho dù có gian nan, so sánh với cửu tử nhất sinh trên chiến trường, cũng có thể dùng hết toàn lực đạt được thắng lợi, nhưng việc trước mắt giống như ngay cả phương hướng tiến lên cũng không có.
Cho dù mấy thế giới qua bọn họ đều gặp nhau, nhưng Diêm Hình vẫn như cũ không dám bảo đảm ở thế giới tiếp theo Thẩm Bân sẽ có mặt.
"Cho nên tôi muốn biết vì sao em liên tục xuất hiện ở mấy thế giới? Có phải chỉ cần tôi tiến vào trò chơi, em sẽ đều có mặt?" Diêm Hình hỏi.
Thẩm Bân sững người một lát, cư nhiên gật đầu thừa nhận nói: "Đúng, anh ở tôi sẽ ở, nhưng tôi không tới thế giới hiện thực được, anh chịu trách nhiệm với tôi như thế nào đây?" Kỳ thực cậu cũng không xác định hai người vì sao có thể tương ngộ, chỉ là trong lòng có tính toán khác nên mới nói như thế.
Diêm Hình: "Hiện tại trò chơi còn đang nghiên cứu giá trị, sau này tôi sẽ nghĩ cách đóng cửa quyền mở ra trò chơi, chỉ có một mình tôi mới có thể đăng nhập, tới tìm em."
Thẩm Bân: "......" Trâu bò như vậy sao? Bỗng nhiên cậu cảm thấy tò mò về thân phận của Diêm Hình, ít nhất nghe ra rất có tiền thì phải.
Nói thật Thẩm Bân rất rõ ràng NPC đại biểu cái gì, mặc kệ người chơi có thề non hẹn biển cỡ nào, có lẽ một ngày nào đó sẽ bất ngờ lật mặt, hơn nữa giết chết NPC cũng không phạm pháp, nói chuyện yêu đương với "nhân vật giả thuyết"? Thật nực cười.
Thẩm Bân lại lần nữa cầm lấy một miếng điểm tâm, hương vị không tệ, nhưng có chút dễ mắc nghẹn, cậu nhịn không được ho một tiếng.
Sau đó Diêm Hình liền đi tới cạnh giường, trên tay còn bưng ly nước đưa tới miệng người nào đó.
Thẩm Bân vô cùng quen thuộc với sự chăm sóc của đối phương mà uống vào....
Haiz, cậu đột nhiên thông suốt, nghĩ nhiều như vậy làm gì, dù sao đối với Thẩm Bân mà nói không phải không làm được việc như rời khỏi Diêm Hình, trước đó không lâu cậu mới quyết tuyệt một lần đấy, sau khi từ biệt liền xoay người đi luôn.
Cho nên hưởng thụ được lúc nào hay lúc ấy, ít nhất đối phương rất biết quan tâm người, bạn trai năng lực mạnh mẽ, có thể chống có thể đánh.
"Chỉ có như này thôi sao? Tôi không muốn ăn, quá ngọt." Thẩm Bân nói.
Mỗi loại điểm tâm cậu chỉ căn hai miếng, nhìn thì có vẻ phá hủy đồ ăn, nhưng thật sự ăn không vào, quá ngọt.
Diêm Hình lập tức đi ra ngoài: "Còn có thứ khác, tôi đi lấy." Vị đắng của cà phê chocolate nguyên chất, vị chua của trà chanh, đều có thể làm giảm vị ngọt.
Thẩm Bân khi thấy hắn ra ngoài, lập tức hướng về phía mèo đen ở cách đó không xa hỏi: "Ngươi biết vì sao ta ở mỗi thế giới đều có thể gặp được hắn không?"
Mèo đen nghĩ nghĩ: "Ta cũng rất tò mò, theo lý thuyết ta lựa chọn thế giới trò chơi chỉ là phương tiện tốt nhất để ngươi thu thập năng lượng, còn vì sao hắn luôn ở đó, không hiểu được."
Thẩm Bân: "Vậy thế giới tiếp theo ta còn có thể gặp lại hắn hay không?"
Mèo đen do dự một chút: "Thật ra thì có thể, hiện tại đã góp nhặt được rất nhiều năng lượng, ngươi cùng hắn ràng buộc một chút sẽ không tách ra, nhưng không thể đảm bảo thế giới trò chơi mà Diêm Hình tiến vào có nhiều hay ít năng lượng, chẳng may là ít, ngươi phải tham gia thêm nhiều trò chơi hơn nữa.
Nghe thì cũng thật không có lợi, nhưng so sánh với người đàn ông chân dài đầy cơ bụng kia mà nói, tất cả đều không phải là vấn đề.
"Không sao, ngươi không cảm thấy có Diêm Hình ở, ta thu thập nữ trang tốt hơn rất nhiều soa? Ví dụ như vừa rồi, nếu chỉ có một mình ta, chắc chắn chết rất thảm." Thẩm Bân nói.
Mèo đen vốn định phản bác nói quan trọng là ngươi ham muốn sắc đẹp của người ta đi? Nhưng nghĩ lại một chút hình như cậu nói không sai, thế giới trò chơi quá nguy hiểm, Thẩm Bân thực sự quá nhược kê, dễ dàng xảy ra chuyện.
"Được, vậy ta sẽ ràng buộc Diêm Hình." Mèo đen nói.
Thẩm Bân có hơi bất ngờ: "Ngươi cư nhiên dễ dàng thỏa hiệp như vậy? Không phải là bị quái vật khống chế đấy chứ!"
Mèo đen: "...... Đầu óc ngươi không có vấn đề gì chứ? Thế nào cũng phải mỉa mai vài câu mới sảng khoái trong lòng sao?"
Mặt Thẩm Bân không đổi sắc: "Đúng vậy, dù sao ngươi bình thường quá cố chấp, chỉ cần lấy của ngươi một chút năng lượng, giống như muốn mạng ngươi vậy, biến ra tí mỹ phẩm cũng đau lòng đòi sống đòi chết."
Mèo đen lườm cậu: "Còn không phải là tích cóp năng lượng cho ngươi sao? Một khi đã như vậy ta không ràng buộc!"
"Không không không ta sai rồi ta câm miệng" Thẩm Bân lập tức co được giãn được xin lỗi, hơn nữa nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Diêm Hình đi đâulấy đồ ăn? Sao còn chưa trở lại?"
Đối với Diêm Hình mà nói, quãng đường 3 tầng lầu đi vô cùng nhanh, không chút mệt mỏi, tốc độ của hắn hơi chậm một chút là vì gặp một bé gái kỳ quái ở hành lang.
Đứa bé kia khoảng 10 tuổi, mặc giống như búp bê tây dương rất xinh đẹp, nhóc chớp đôi mắt to đen nhánh nhìn Diêm Hình, lễ phép chào hỏi: "Chào chú ạ."
Cho dù có đáng yêu, cũng không thể phủ nhận sự thật đây là NPC, theo tình hình trước mắt mà nói, còn là NPC duy nhất ở trong công viên trò chơi.
"Nhóc là ai? Sao lại ở đây một mình?" Diêm Hình mặt vô biểu tình hỏi.
Đứa bé bị hắn dọa lui một bước, tuy Diêm Hình không phát giận, nhưng thân hình cao lớn và khí thế của hắn thật sự quá dọa người, người bình thường không chịu được, huống chi còn là một đứa trẻ.
Diêm Hình thấy nhóc không lên tiếng, liền một tay cầm khay điểm tâm, một tay xách bé gái lên mang về phòng, mặc cho đứa bé giãy giụa như thế nào cũng không thể chạy thoát.