Con bé này có ý gì? Sắc mặt người chơi nữ vô cùng không tốt nhìn chằm chằm vào bé gái, nhưng đối phương còn nhỏ, có thể nói chưa hiểu chuyện, có tức giận với nó cũng chỉ chứng tỏ bản thân không tố chất.
Như vậy, người chơi nữ đành phải nhẫn nhịn tính tình lại nói một lần: "Em gái, đêm nay chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi, chị có một mình." Giọng nói có chút âm trầm.
Bé gái kia liếc nhìn cô một cái: "Chị quá kém, nếu thật xảy ra chuyện cũng không bảo hộ được em, ngủ cùng chị có tác dụng không? Hơn nữa chị to như vậy, chỉ biết chiếm giường ép em."
Người chơi nữ: "!" Nghe câu như vậy nếu cô còn có thể tâm bình khí hòa, sợ không phải là có vấn đề?
"Nhóc có ý tứ gì? Nói ta béo?" Cô nhìn trái phải bản thân, thật không béo, thậm chí ngay cả mập cũng không phải: "Còn nhỏ tuổi không biết tốt xấu, ta nguyện ý cho nhóc ngủ cùng là vì tốt cho nhóc, hơn nữa ta có chỗ nào kém "cô ta"?"
"Cô ta" trong lời cô là chỉ Thẩm Bân, tuy người chơi nữ sợ Diêm Hình, nhưng không phải đối phương không có ở đây sao? Cho nên dựa vào cái gì cầu xin ngủ cùng đối phương, đến lượt mình thì lại khinh thường ngay cả nửa câu cũng không thèm nói?
Nghĩ như vậy cô càng thêm phẫn nộ.
Ánh mắt Thẩm Bân trợn trắng một cái, cô gái này thật đáng ghét, cái gì cũng đi so với mình, đầu óc có phân à, cậu không kiêng kị trợn trắng mắt, đáng tiếc đối phương không nhìn thấy, dù sao lực chú ý của cô lúc này đặt trên người đứa bé gái đang ngồi trên sô pha.
Bé gái sắc mặt bình tĩnh, không chút hoảng loạn, từ nhỏ tới giờ nhóc dù sao cũng lớn lên như một công chúa, trên phương diện từ ngữ giao tiếp có gì nói đó, có thể khách khí với Diêm Hình và Thẩm Bân đơn giản là vì một cái là bị dọa, một cái là bị sắc đẹp mê hoặc.
Thẩm Bân không thơm sao? "Chị gái nhỏ" như vậy đương nhiên phải đối xử tốt, huống hồ không có so sánh sẽ không có đau thương, so sánh với Thẩm Bân, người chơi nữ lập tức trở nên lu mờ ảm đạm.
Còn vấn đề béo gầy? Bé gái thật không có ý đó, cùng lắm là bé nói chuyện thực tùy tính " thành thật", cũng không cố tình nhắm vào ai, giường trẻ con rất nhỏ, vì mạng nhỏ, nhường cho Thẩm Bân nằm thì được, nhưng nằm với nhược kê không liên quan, sao có thể không cảm thấy chật?
"Cho dù chị ấy đơn độc ngủ với em, có chuyện gì thì chú kia (Diêm Hình) cũng sẽ trước tiên phá cửa mà vào bảo vệ chúng em" bé gái chậm rãi nhìn người chơi nữ: "Còn chị thì sao? Có bạn trai bảo vệ không? Không có thì nói nhiều làm gì cho phí lời."
Người chơi nữ: "......" Lời này thực sự trát tâm, trình độ trát tâm cụ thể ngươi tự cảm nhận là biết.
Cô gần như muốn nổ tung, nhưng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp thì không sao, thậm chí cười nghiêng ngả một mảnh, sôi nổi phun tào chủ blog không có bạn trai thật thảm.
"Ta lại lần nữa cảnh cáo nhóc một tiếng, nói chuyện thì chú ý lời nói cho ta một chút!" Bộ dáng giống như ngay sau đó sẽ trực tiếp muốn động thủ.
Bé gái lập tức ngậm miệng, cho dù người trước mắt cho nhóc cảm giác không quá cường đại, nhưng diệt mình thì cũng chỉ là chuyện trong một giây.
Thẩm Bân đã lấy xong đồ ăn, lúc này lạnh lùng nói: "Xin khuyên một câu, đừng động thủ với NPC, còn là NPC duy nhất, nếu không cô có đoán được hậu quả gì không?" Ngụ ý là muốn che chở cho bé gái.
Người chơi nữ nhìn về phía Thẩm Bân: "Ai cần cô lo! Cô cũng chỉ là một NPC, cho rằng trái tim Diêm Hình vĩnh viễn đều đặt trên người cô sao? Đồ ngu, chúng ta là người thật, chơi chơi cô mà thôi."
Nói có vẻ rất đúng, nếu trái tim Thẩm Bân mà thủy tinh một chút, không chừng hiện tại vì lời cô nói mà khổ sở rất nhiều.
Đáng tiếc trái tim người nào đó giống như làm bằng sắt, thậm chí còn thương hại nhìn người chơi nữ một cái: "Người xấu xí cũng có nhiều bất lợi, người chơi khác tình nguyện ở chung với NPC như tôi cũng không muốn chú ý tới cô, thật thảm."
Người chơi nữ kia vừa định hung hăng phản kích lại, Thẩm Bân liền tiếp tục mở miệng chặn lại lời cô nói: "Đúng rồi, kỹ thuật diễn của cô rất kém, một bộ muốn cởi quần áo bò lên giường anh Diêm Hình thật ghê tởm, đề nghị lần sau thu lại tâm tư một chút đi, nếu không tôi sợ đương trường sẽ ói ra, dù sao cô xấu như vậy."
Bất cứ một cô gái xinh đẹp nào cũng không chịu đựng được người khác nói mình xấu, quan trọng còn là người xinh đẹp hơn mình nói, cô bị nghẹn không biết phải cãi lại như thế nào, quả thực muốn giết người, lại bất động không dám động thủ, chỉ gầm lên một tiếng: "Cô chờ đó cho tôi! Là người thật, Diêm Hình sớm muộn cũng sẽ vứt bỏ cô!"
Đến lúc đó, một khi cô có cơ hội tuyệt đối sẽ tự tay làm thịt người này!
Nhưng người chơi nữ vừa nói ra lời, liền thấy một gương mặt quen thuộc chậm rãi từ trên lầu đi xuống, lạnh lùng vô tình, ánh mắt nhìn về phía cô quả thực như đang nhìn một người chết.
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
Người chơi nữ sửng sốt, cứng đờ tại chỗ, ý đồ muốn giải thích: "......Diêm Hình......điện hạ......" Nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, liền trở nên ấp úng.
Cô sợ Diêm Hình như vậy, ngoại trừ khí thế của bản thân người này, còn có trước đó không lâu người trong phòng phát sóng trực tiếp phổ cập giáo dục cho cô một chút về quan hệ giữa đối phương và Thẩm Bân.
Nghe nói ai đắc tội Thẩm Bân, vị kia sẽ trực tiếp đại khai sát giới? Cũng không biết có khoa trương hay không, dù sao hiện tại nhìn ra tình hình có vẻ không ổn.
Thẩm Bân giương mắt nhìn về phía Diêm Hình: "Không phải nói năm phút sao? Tôi cũng không chậm trễ lâu như vậy mà?"
Diêm Hình không nhanh không chậm trả lời nói: "Tôi không yên lòng em." Nói rồi hắn giương mắt nhìn về phía kia người chơi nữ, bộ dáng tựa hồ muốn " giải quyết " cô.
Thẩm Bân vươn tay đem đồ ăn đưa qua, nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Thôi, so đo với người không có đầu óc làm gì? Lần sau nếu lại cảm thấy chướng mắt, xử trong một giây, để cô ta chết không có thống khổ cũng coi như làm một việc tốt."
Cậu cũng không phải một người tốt lành gì, nhưng cũng không cần thiết giết một người chơi nữ không quan trọng, nên nói như vậy.
Người chơi nữ: "...." Không dám lên tiếng, nhưng không hề có chút lòng biết ơn nào với Thẩm Bân, chỉ đem oán giận chôn ở đáy lòng mà thôi.
Nếu Thẩm Bân đã mở miệng, Diêm Hình liền đem đồ ăn trong tay cậu tiếp nhận, mặt không biểu tình nói hai chữ: "Đi thôi" không thèm nhìn qua người chơi nữ kia một cái.
Việc này tiết lộ hay không hoàn toàn xem ở cô kế tiếp có làm hay không.
Bé gái ngồi trên sô pha từ khi Diêm Hình xuất hiện liền lặng lẽ thu mình không nói một lời.
"Chờ một chút" trước khi Thẩm Bân lên tầng bỗng nhiên nhìn về phía người chơi nữ mở miệng: "Đúng rồi, còn chưa hỏi một chút, sao cô biết tôi là NPC?"
Lúc trước bắt đầu từ lúc đối phương nói Diêm Hình chơi đùa NPC là mình, Thẩm Bân đã chú ý tới, sao đối phương biết thân phận thật sự của mình?
Mà người chơi nữ kia căn bản không muốn trả lời vấn đề này, phòng phát sóng trực tiếp vừa mở, nhất cử nhất động đều công khai minh bạch được không? Muốn biết thân phận đối phương còn không dễ dàng.
Diêm Hình nghe xong cũng giương mắt nhìn về phía cô, ánh mắt lạnh lùng, giống như đây là vấn đề rất lớn, người chơi nữ đành phải nhăn nhó mở miệng: "Mọi người chơi game đều mở phát sóng trực tiếp, ngài là điện hạ, nổi tiếng như vậy, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của tôi nhận ra ngài cũng là bình thường, cho nên cũng biết luôn NPC bên cạnh ngài."
Thẩm Bân bỗng nhiên có loại dự cảm không tốt, vội vàng hỏi: "Phòng phát sóng trực tiếp? Phòng phát sóng trực tiếp gì?" Cậu đảo mắt nhìn về phía Diêm Hình.
Hắn chậm rãi mở miệng: "Trong game đúng là có hình thức phát sóng trực tiếp, có lẽ là người chơi khác đứng cùng chúng ta phát sóng trực tiếp lộ ra, tôi không mở."
Trước khi hắn tiến vào trò chơi chắc chắn có nhất định hiểu biết về trò chơi, rất nhiều người chơi mở phát sóng trực tiếp kiếm tiền nghe nói rất hỏa bạo, Diêm Hình căn bản không chú ý, là thành viên vương thất của Tinh Không giới, hắn có thể thiếu tiền? Cho nên cũng không biết phòng phát sóng trực tiếp mở như thế nào, đến tận bây giờ cũng chưa nhận ra.
Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp nghe được Diêm Hình nói vô cùng nghi hoặc, làm một "chủ blog", đối phương không chỉ chưa bao giờ vào phòng phát sóng trực tiếp, còn trực tiếp phủ nhận không mở, rốt cục là vì sao?
Người chơi nữ vừa định lên tiếng, lại bỗng nhiên ngậm miệng, cô còn tưởng rằng Diêm Hình đang lừa Thẩm Bân, trong lúc nhất thời vui sướng khi người gặp họa, NPC chính là NPC, dễ dàng bị người chơi lừa chạy vòng quanh.
Hơn nữa có vẻ như Diêm Hình điện hạ cũng không quá để bụng với NPC này, nếu không sao lại lừa dối chứ?
"Cô còn điều gì giấu chúng tôi?" Thẩm Bân nhìn vẻ mặt của cô không đúng, ánh mắt độc ác mở miệng: "Nói hết ra!" Nguyên nhân cậu hùng hổ dọa người đương nhiên là bản thân còn mặc nữ trang, nếu bị người khác xem phát sóng trực tiếp tiết lộ ra ngoài, vậy cũng "sướng" phát điên.
Người chơi nữ vội vàng cười: "Không có gì." Nói rồi nhìn Diêm Hình một cái, tựa hồ nịnh nọt nói: Xem, tôi đang giấu giếm cho ngài.
Ánh mắt Diêm Hình nguy hiểm nhìn cô: "Tôi lại cho cô một cơ hội cuối cùng, nói rõ ràng rốt cục còn có chuyện gì."
Xung quanh người chơi nữ đột nhiên gia tăng áp lực, cảm giác Diêm Hình tựa hồ thực sự muốn giết mình, vội vàng mở miệng: "Chính là.....phòng phát sóng trực tiếp, ngài." Cô không hoàn toàn nói ra, là nghĩ đối phương nếu muốn giấu, cô hoàn toàn có thể che đậy giúp.
Ánh mắt Thẩm Bân như đang nhìn kẻ ngốc: "Nói cũng nói không ra hồn? Lãng phí thời gian?"
Khí thế của Diêm Hình vẫn không thu liễm, người chơi nữ chợt nhận ra, có phải mình hiểu sai rồi hay không? Mau chóng buột miệng thốt ra: "Là phòng phát sóng trực tiếp của điện hạ ngài mở."
Thẩm Bân sửng sốt: "Điện hạ? Cái gì điện hạ?" Cậu thấy người chơi nữ đang nhìn về phía Diêm Hình, trong lòng tức khắc có loại phỏng đoán không thể tưởng tượng nổi.
Không thể nào, thế giới hiện thực biến hóa lớn như vậy sao? Ngay cả điện hạ cũng có, hơn nữa vừa lúc bị mình gặp được?
Quan trọng là, phòng phát sóng trực tiếp mở!
Thẩm Bân kinh ngạc nói: "Không phải nói không mở sao? Phòng phát sóng trực tiếp chỗ nào?" Cậu nhìn về phía Diêm Hình hỏi.
Diêm Hình vẻ mặt lạnh lùng: "Tôi căn bản không nghiên cứu qua phát sóng trực tiếp, sao có thể mở ra, cô dám nói dối?"
Trong lòng hắn vô cùng nghi hoặc, dù sao bản thân mình nhìn ra người nói dối chưa bao giờ lầm, nhưng vừa rồi vẫn chưa cảm nhận được đối phương có dấu hiệu nói dối, đây cũng là lý do hắn không trước tiên động thủ giải quyết người chơi nữ.
Cô vội vàng lắc đầu: "Không có, là ở trên bảng dữ liệu của ngài, click mở một cái là biết, tôi cũng là nghe người xem nói điện hạ mở, cụ thể cũng không rõ ràng lắm!"
Cô muốn phủi sạch hết mọi thứ, đẩy cho người xem trong phòng phát sóng trực tiếp là cái cớ tốt nhất.
Diêm Hình sững người, không nói hai lời liền click mở bảng dữ liệu, nhìn kỹ một lần, người chơi nữ nhỏ giọng nhắc nhở: "Nút ở bên phải dưới góc."
Khi Diêm Hình gặp gỡ Thẩm Bân ở thế giới đầu tiên đã phát hiện nút ở bên phải dưới góc, lúc ấy hắn còn thuận tay ấn vào, bên trong trống rỗng, từ đó về sau liền không chạm qua.
Sau khi nghe được người chơi nữ nói, Thẩm Bân bên cạnh ấn vào nút chỗ kia.
Lập tức, trước mắt xuất hiện một màn hình, từng câu bình luận của người chơi một câu tiếp một câu nhảy ra, hơn nữa còn có pháo hoa tình yêu và các loại quà tặng.
Con thỏ ngốc Mộc Hề: Băng Băng nhìn nhìn ta ~! Ta là fan rất trung thành của ngươi, moah moah ~
Điếu Ngư: Trời xanh không phụ lòng người, hai vị tiểu ca ca cuối cùng click vào rồi, QAQ đừng cản ta! Ta muốn tung một ngàn pháo hoa làm lễ vật cho các ngươi!
Mộc Lan và Tiểu Tức: Mượn pháo hoa của lầu trên thổ hào thổ lộ với Băng Băng, tình yêu của ta với ngươi có trời đất chứng giám.
Hạc Đảo: Băng Băng ~ điện hạ ~ đám người bọn ta vẫn luôn ở sau lưng ủng hộ ngươi, cho dù là NPC cũng không sợ! Để thế nhân đều xuống địa ngục đi thôi ~