Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Edit:Linhlady

Tình yêu thứ này rất kỳ quái, kỳ quái đến nổi, ngươi thậm chí cũng không biết khi nào nó có thể phát sinh.

Ta lần đầu tiên ý thức được ta yêu người nam nhân này, là ở một lần chấp hành nhiệm vụ.

Lại nói tiếp, cái nhiệm vụ kia cũng là tên vô lương tâm nào đó ném cho ta, nói là muốn rèn luyện ta.

Mà một lần rèn luyện này, thế nhưng thành ràng buộc của đời của ta.

Ở lúc đang chấp hành cái gọi là nhiệm vụ kia, ta yêu hắn, đương nhiên, bằng vào mị lực của bản thần, hắn đương nhiên cũng yêu ta.

Chính mà, ta không cam lòng chúng ta chỉ có thể yêu nhau một đời.

Cho nên, ta tự hạ thần cách, từ chấp pháp giả vị diện cao đẳng cao cao tại thượng cao trở thành nhiệm vụ giả.


Nói là nhiệm vụ giả, căn bản ta cũng không hề để ý mấy chuyện này, cái ta để ý, chỉ là người nam nhân này mà thôi.

Ta còn nhớ rõ năm đó ta ở trước mặt các vị chấp pháp giả phát lời thề……

“Ta yêu hắn, tự nguyện giáng xuống thần cách, tự nguyện từ bỏ thân phận chấp pháp giả, ta nguyện ý vĩnh viễn đi theo nam nhân của ta, đời đời kiếp kiếp, vĩnh không buông tay.”

Lại nói tiếp, thời điểm đi vào vị diện này, ta đã muốn mà một ít sự tình, ừm…… Làm sự tình.

Người nam nhân này không hề ngoài ý muốn yêu ta, sau đó ta liền buộc hắn thề không cho hắn tìm ta.

Ừm…… Người nam nhân này thật đúng là không tìm ta! Thật là tức chết bản thần!

Vì thế, ta lợi dụng một ít năng lực nho nhỏ của mình, đẩy thiên tai ở thế giới này đến trước một khoảng thời gian, nói cách khác trăm năm một lần nạn hạn hán, thật ra là một tay ta tạo thành.

Ta vốn tưởng rằng, nạn hạn hán tới, người nam nhân này sẽ tìm đến người giàu số một xin bạc hay gì đó, nhưng mà, cũng không có!

Ta có chút tức giận, cũng chính là lúc này, ta nhận thấy được vị diện này có dị động.

Thân là một cái chấp pháp giả, tuy rằng là đã từng, nhưng vị diện có dị động vẫn làm ta thực để ý, thẳng đến khi ta thấy được quốc sư ở dại điển cầu mưa, ta biết, cái tiểu cô nương này, hẳn là người vị kia muốn tìm.

Ừm…… Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta.

Tiểu cô nương thật đáng yêu, nhưng mà hình như nàng đã quên mất cái gì đó, chứng cứ trực tiếp nhất là nàng quên luôn cả ta ~


Tuy rằng chúng ta chỉ có gặp mặt một lần, nhưng thân đã từng chấp pháp giả đứng đầu tuyệt đại vô song, sao có thể sẽ bị người lãng quên.

Lý do giải thích duy nhất cho chuyện này la, nàng đã mất ký ức nào đó.

Sau đó sự thật chứng minh, chính xác là như thế.

Nếu không, nàng so có thể không nhận ra người tiếp xúc gần gũi với nàng đây?

Vị kia cũng thật có thể nhẫn, thế nhưng có thể chịu đựng không nói cho tiểu cô nương kia chân tướng, còn tự nguyện ôm mọi chuyện chịu tội.

Đổi lại là ta, một giây cũng nhịn không được a a a!

Thôi…… Không biết vì sao, ta luôn cảm thấy ta cùng tiểu cô nương còn có  khả năng gặp lại, đến lúc đó, hắc hắc ~ ta nhất định phải làm sự tình mới được!

Nói trở về, ở cái vị diện cổ đại này một chút cũng chơi không vui, hy vọng kiếp sau nam nhân nhà ta có thể đến một thế giới khác thú vị hơn, tỷ như vị diện ma pháp, vị diện Vong Linh, như vậy chơi mới vui ~

Ừm…… Nói không chừng có thể khai phá ra cái gì mới mẻ…… Hắc hắc hắc…… Có thể ở trên giường chơi pháp!


Ai ai ai, không nói, nam nhân nhà ta lại đi đầu thai, ta phải nhanh chóng đuổi theo thôi ~

A, còn có một chuyện quan trọng chưa nói, thế giới này tính ra nam nhân nhà ta xem như làm đế vương, ta cũng nên che chở một chút.

Ừm…… Vậy phù hộ các ngươi trăm năm mưa thuận gió hoà đi ~

Hắc hắc hắc, nam nhân của ta ơi ~ làm tốt công tác chuẩn bị bị bản thần công lược chưa ~

- ---------------

Tác giả có chuyện nói: Nếu không có gì ngoài ý muốn, xong vai chính xong quyển sách về Tần Du này ~ ừm…… Xuẩn tác giả chuẩn bị hạ quyển sách chuyên chú rải cẩu lương!!

Edit: Nghe tác giả nói xong, tui cược một cân dưa chuột thế giới sau nam thần kinh lên sàn, tui là tui chưa đọc thế giới sau đâu nha các cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận