Edit: Linhlady
“Từ từ? Sống lại?!”
“Cho nên nói, hắn đã chết?!”
“Dựa! Đây là loại phát triển thần tốc gì!”
“Cho nên, thần hào đại đại vì sao lại tuyên bố nhiệm vụ của một người chết?”
“Từ từ! Chẳng lẽ trọng điểm không phải là vì sao Angus sẽ sống lại sao?”
“Nắm thảo! Ta có một cái suy đoán lớn mật!”
“Lầu trên nói nghe một chút!”
“A a a a! Ta hiện tại thật kích động!”
“Nói đi! Gấp chết chó!”
“Angus này có khi nào là do thần hào đại đại làm sống lại không, chỉ vì có thể cùng tiểu Quả Quả đánh một trận!”
“Hơn nữa! Hơn nữa! Trọng điểm tới! Trọng điểm tới! Angus sở dĩ hiện tại liền xuất hiện ở trước mặt tiểu Quả Quả, có phải hay không bởi vì thần hào đại đại muốn Angus dạy tiểu Quả Quả ma pháp!!!”
“( trợn mắt há hốc mồm )”
“Từ từ, ta muốn chậm rãi! Luôn cảm thấy lượng tin tức có chút lớn!”
“Nắm thảo! Thần hào đại đại rốt cuộc là ai? Có thể ngưu bức như vậy!”
“Nếu thật sự như lầu trên phỏng đoán như vậy, ta cảm thấy thần hào đại đại hạ một bàn cờ rất lớn.
”
“Đột nhiên kích động!”
Mạc Vân Quả:……
Nhìn thấy phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, Mạc Vân Quả ẩn ẩn có một loại phỏng đoán, nhưng loại phỏng đoán này lại không có bất kỳ chứng cứ gì làm căn cứ, cho nên cô cũng không nói cho phòng phát sóng trực tiếp.
Hiện tại quan trọng nhất, không phải đi chứng minh cái phỏng đoán không hề có chứng cứ kia, mà là ứng đối với người đàn ông trước mắt này.
“Tôi không làm anh sống lại.
” Mạc Vân Quả trực tiếp trả lời.
“A……” Angus cười lạnh một tiếng, hiển nhiên là không tin lời Mạc Vân Quả nói.
“Cho nên, cô rốt cuộc muốn làm cái gì?” Angus trong mắt xẹt qua một tia sắc bén, khí thế tăng lên, áp lực của ma pháp sư thánh cấp lập tức đè ép Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy tức ngực, phun một búng máu ra.
Thân thể này vẫn quá mức nhỏ yếu, ngay cả áp lực của ma pháp sư thánh cấp cũng không chịu nổi.
Máu đổ tươi kích thích mọi người, con ngươi màu hoàng kim của Angus ẩn ẩn hiện lên một tia huyết quang.
“Nắm thảo! Angus bạo lực như vậy sao?”
“Hu hu hu…… Tiểu Quả Quả bị thương……”
“Tiểu Quả Quả ngươi không sao chứ?”
“Ta đánh thưởng cho ngươi thuốc trị thương!”
“Không có việc gì.
” Mạc Vân Quả đầu tiên trấn an mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp một chút, sau đó lau vết máu trên khóe môi.
“Tôi không làm anh sống lại, cũng không muốn làm gì anh, mong anh rời đi.
” Trong miệng còn có một tia tanh ngọt, Mạc Vân Quả lần đầu tiên biết, thì ra hương vị của máu là như vậy, bất đắc dĩ như vậy, nhỏ yếu như vậy.
Angus nghe được Mạc Vân Quả nói những lời này, lại hừ lạnh một tiếng.
“Cô cho rằng, tôi không muốn rời đi sao?” Angus mở tay ra, lòng bàn tay ẩn ẩn có lôi điện hiện lên.
“Tôi không thể rời đi khỏi cô vượt qua 500 mét.
” Angus lập tức nắm chặt nắm tay, đồ vật trong phòng, ngoại trừ Mạc Vân Quả ngồi trên giường, tất cả đồ vạ tkhasc đều tan thành bột.
Trong không khí tràn ngập mùi khét cháy, mà lực lượng của Angus, không có ngâm xướng, chỉ là thoáng nắm chặt quyền như thế, đã có thể chuẩn xác phá hư đồ vật mà y mong muốn.
Tay Mạc Vân Quả đặt ở trong chăn lặng yên nắm chặt, cô mím môi, không nói gì.
“A…… Cô nhỏ yếu như vậy, một ngón của tôi tay là có thể giết chết cô, nhưng mà, vì sao cô có thể khiến tôi sống lại?” Angus giống như đang hỏi Mạc Vân Quả, nhiều hơn, như là lầm bầm lầu bầu.
“Vì sao…… Lại khiến tôi sống lại……” Giọng nói nghẹn ngào ở trong phòng từng vòng phiêu đãng, làm cho cả không khí đều trở nên áp lực.