Lộ Nguyên cố gắng ưỡn thẳng mình, bụng nhỏ tròn vo nảy lên hai cái: “Nhưng, nhưng con cảm thấy sau này mình sẽ không quay về ở trên hành tinh nữa!”
Thẩm Miên ra hiệu cho nhóc nói tiếp.
Lộ Nguyên vụng trộm nhìn lén Thẩm Miên một cái, nhóc cảm thấy viện trưởng lạnh lùng không giống như đang giận, vì thế nên nhóc dũng cảm mở miệng: “Con sẽ lái tinh hạm, một đường đi thẳng về phía trước, tìm được nơi sâu nhất của vũ trụ!”
【Nam phi: Chí hướng rộng lớn chí hướng rộng lớn hahahahaha.】
【Hết cỏ rồi: Nhớ năm đó tôi cũng từng có ước mơ thế này, làm một tên cướp tinh tế vứt bỏ cõi trần, lái tinh hạm của mình, sau này mới phát hiện ra tôi không mua nổi tinh hạm.】
【Số đỏ: Tinh hạm tư nhân rẻ nhất cũng cần hơn 13 triệu tinh tệ, còn chưa bao gồm phí thủ tục và chi phí làm giấy chứng nhận.
Đừng nói là một con tàu, chỉ riêng phí bảo dưỡng hàng năm tôi cũng không trả nổi.】
Thẩm Miên: “Vậy con có biết nếu muốn lái tinh hạm tư nhân thì phải thi lấy bằng lái không?”
Lộ Nguyên: “!!”
Lái tinh hạm cũng phải thi sao?
Thẩm Miên: “Con có biết có bao nhiêu loại tinh hạm và loại nào thích hợp với kiểu du lịch tinh tế nào không? Mỗi mẫu tinh hạm khác nhau lại có cách bảo trì hàng ngày khác nhau, con có biết cần phải đọc những tài liệu chuyên ngành nào để biết cách bảo trì tinh hạm không?”
Móng của Lộ Nguyên bắt đầu run rẩy.
Thẩm Miên: “Muốn đi tới nơi sâu nhất của vũ trụ thì phải xác định đường bay như thế nào? Phương hướng nào mới là chính xác? Quan sát tinh vân và tránh mưa vẫn thạch(1) bằng cách nào?”
Chú Thích (1)
Lộ Nguyên mở to hai mắt, mặt nhóc đã đần ra, ánh mắt tràn ngập vẻ mê mang: “Viện trưởng đang nói gì thế ạ? Sao con lại chẳng hiểu gì vậy?”
Thẩm Miên: “Bây giờ đến cả những thứ cơ sở nhất con cũng không muốn nghe, vậy sau này phải làm sao mới đến gần được mục đích của mình đây?”
Lơ lửng trong mơ ước viển vông không có bất cứ giá trị nào cả, nhưng nói những lời này với rồng con chưa trưởng thành thì lại quá thực tế quá tàn nhẫn, vì thế nên Thẩm Miên không nói ra.
【Tia sáng tử vong: Viện trưởng đưa ra liên tiếp ba câu hỏi linh hồn, tôi cảm thấy Rồng Đốm nhỏ đã bắt đầu hoài nghi đời rồng rồi.】
【Thuốc dinh dưỡng vị dâu: Hiện thực tàn nhẫn chọc vào trái tim đáng iu của bé, nhưng chẳng hiểu sao mị vẫn muốn cười hahahahaha.】
【Tâm tình: Ô ô ô chỉ có tôi cảm thấy viện trưởng rất ấm áp hả? Anh ấy không nói suy nghĩ của Rồng Đốm nhỏ là viển vông, tuy rất thực tế nhưng cũng đã cổ vũ Rồng Đốm nhỏ cố gắng vì mơ ước của bản thân.
Anh ấy thực sự rất tốt.】
【Đang viết luận văn!: Tôi yêu rồi tôi thực sự rất yêu luôn á! Tôi từng hít nhất nhiều streamer nhân loại trên nền tảng này, nhưng xem đi xem lại vẫn yêu viện trưởng nhất.
Từ nay về sau tôi chính là fan của viện trưởng!】
Lộ Nguyên khụt khịt mũi.
Ở viện nuôi trẻ nhóc từng đi học, các thầy dạy trẻ cũng từng hỏi ước mơ của nhóm rồng con là gì rồi để chúng viết ra dán lên tường, nhưng nhóc hiểu rất rõ rằng giáo viên chỉ đang dỗ trẻ con thôi.
Không có giáo viên nào coi lời mấy nhóc là thật, thậm chí còn có giáo viên cười ra tiếng ngay khi rồng con đang nói tương lai mình muốn làm gì.
Lộ Nguyên nói mình muốn làm hạm trưởng tinh hạm, tìm được biên giới vũ trụ, thầy giáo lập tức nói với nhóc rằng điều đó không thực tế, bắt nhóc đổi một ước mơ khác.
Tuy, tuy rằng lời viện trưởng nói còn có vẻ đả kích hơn là đổi ước mơ, nhưng viện trưởng không chê cười nhóc, cũng không lừa bịp nhóc.
Lộ Nguyên: “Vậy, vậy nếu con chăm chú nghe giảng thì sau này có thể lái tinh hạm không ạ?”
Thẩm Miên vân vê cái tai tròn nhỏ của rồng con, phát hiện thấy cảm giác không tồi, vì thế nên anh không lộ chút biểu cảm nào mà miết thêm vài cái: “Ai biết được đấy, nhưng nếu không thử một phen thì chắc chắn lại càng không được.”
Không biết vì sao nhưng lời viện trưởng nói dù thế nào cũng rất được rồng tin tưởng.
Lộ Nguyên cúi đầu mở quyển sách có tranh vẽ các loài rồng ra, thực ra nhóc không chán ghét bài vở của viện nuôi trẻ, hiểu rõ tộc của mình thần kỳ đến mức nào là một việc rất thú vị.
Thẩm Miên đứng dậy: “Chăm chú nghe giảng đi.”
Lộ Nguyên ngồi xuống ghế, thịt mỡ trên bụng nhóc lại nảy lên hai cái.
Thẩm Miên tiện tay thu chồng giấy vào không gian, anh đang định đi lên bục giảng bỗng quay người lại nói: “Sau khi tan học cùng nhau ghép tấm bản đồ này nhé.”
Ánh mắt Lộ Nguyên sáng ngời: “Thật ạ? Thầy không thu ạ?”
Thẩm Miên hạ mắt xuống, anh xoa xoa tai Lộ Nguyên, khóe môi cũng hơi cong lên: “Ừm, không tịch thu, tan học con và Tiệp An cùng ghép thử đi.”
Tiệp An nhảy xuống khỏi ghế tới nắm tay Thẩm Miên, sau đó bé thò đầu ra từ sau lưng anh, gật đầu với Lộ Nguyên.
【Đa Nam Nam: Aaaaaaaaaaaa! Mị chết dồi mị chết dồiiiii! Anh giai nhỏ có thể dỗ mị như vậy hông? Mị cứ tưởng rằng anh giai nhỏ là mặt liệt cực cool cực lạnh, vì sao lại dịu dàng như thế chứ.】
【Hàng rào nhỏ: Cười rồi cười rồi ảnh cười rồi!】
【Dưới vòm trời: Sao cậu ấy lại dịu dàng như vậy chứ! Nhân loại đều dịu dàng thế sao? Tôi muốn để cậu ấy xoa xoa mình!】
【Huân chương của Hoàng thái tử điện hạ tặng hành tinh x10】
【Tiếng mưa hát tặng ngôi sao nhỏ x15】
Bối cảnh trong phòng phát trực tiếp bỗng tối sầm lại, từng luồng ánh sáng lấp lánh kéo đuôi dài cắt ngang qua phòng stream.
【Bất Miên* tặng một trận mưa sao băng.】
Chú Thích *
Tặng 3000 ngôi sao nhỏ cùng một lúc mới có thể kích phát quà tặng đặc biệt mưa sao băng, nói cách khác, một trận mưa sao băng trị giá 3000 tinh tệ là một trong số những quà tặng đắt đỏ nhất của nền tảng Mắt Mèo.
Chỉ có hai loại quà tặng đắt hơn mưa sao băng, một là “vương miện” trị giá 5000, hai là “truyền thuyết” trị giá 10.000 tinh tệ.
Tuy việc này sẽ không được thông báo trong toàn bộ các phòng stream khác, nhưng hiệu ứng đặc biệt lại cực kỳ huyền ảo cool ngầu, trong vòng một giờ sau khi tặng quà sẽ được hiển thị trên trang chủ.
Sau khi mưa sao băng được tặng ra, hệ thống stream tự động nhảy ra thông báo.
【Thông báo: Độ thân mật của Bất Miên và streamer đạt tới mức 30.000, chúc mừng hx(2) nhận được huân chương vàng, thu được đặc quyền thông báo công khai mỗi khi vào phòng trực tiếp, mở khóa làn đạn màu đỏ, đứng đầu làn đạn.】
Chú Thích (2)
Trên nền tảng Mắt Mèo, một tinh tệ đổi được 10 điểm độ thân mật, độ thân mật càng cao thì cấp bậc fan càng cao, đạt tới độ thân mật nhất định thì sẽ nhận được huân chương ảo.
5000 điểm có thể đổi được huân chương đồng, 10.000 là huân chương bạc, 20.000 là huân chương vàng, huân chương cấp bậc khác nhau sẽ được mở khóa các đặc quyền khác nhau.
【Tia sáng tử vong: !! Đại lão(3)!】
Chú Thích (3)
【Ông đây chu choe nhất tinh tế: Viện trưởng của tôi cuối cùng cũng có fan đại lão rồi ô ô ô! Fan già khóc sml, viện trưởng cố lên!】
【Huân chương của Hoàng thái tử điện hạ: Cậu ấy xứng đáng! Viện trưởng dịu dàng như cậu ấy xứng đáng! Tôi tuyên bố mình từ nay chính là fan tử trung của viện trưởng!】
【Quân đoàn số bảy siêu thần: Hoàng thái tử điện hạ ở hành tinh Đế Đô xa xôi mất fan x1 hahahaha.
Hoàng thái tử: bỗng nhiên thấy sau lưng lạnh toát.】
Hoàng thái tử điện hạ chỉ cách phòng học một cái trần nhà chống cằm, hắn hoàn toàn không để ý đến việc mất fan, thậm chí giờ hắn còn muốn tán phét với bọn họ, ví dụ như: mấy người có biết anh giai nhỏ mấy người thần tượng đang ở chung với tôi không?
Hạ Tỉnh thu nhỏ giao diện stream lại rồi mở một tấm hình trong kho ảnh ra.
Thanh niên mặc sơ mi xám vừa cao vừa gầy, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng trong mắt lại chứa đầy ánh sáng.
Anh đang cười, chỉ là không quá rõ ràng.
Hạ Tỉnh bỗng nhớ tới lần đầu mình chấp hành nhiệm vụ ở hành tinh Sương Trắng, tuyết dày trải khắp đất trời, nhưng giữa những chồng tuyết có mới có cũ thế mà lại nở ra một đóa hoa nhỏ.
Một đóa hoa cực nhỏ, giống như gợn sóng bé xíu trên mặt nước bao la, nhưng lại khiến Hạ Tỉnh ghi nhớ rất nhiều năm.
Băng nguyên trên hành tinh Sương Trắng quá lạnh lẽo quá khắc nghiệt, vậy mà ở nơi tận cùng gió tuyết ấy lại nở ra một đóa hoa, trong lồng ngực của băng tuyết thế mà lại có một phần dịu dàng nóng hổi.
Hạ Tỉnh nhìn bức ảnh này rất lâu, cuối cùng vẫn nhịn không được mà đăng lên tài khoản cá nhân của mình, đặt chung một chỗ với đóa hoa được chụp lại từ năm đó.
Thẩm Miên vừa nhìn thấy ID Bất Miên này đã biết ngay đó là Hạ Tỉnh, anh thậm chí còn có thể tưởng tượng ra dáng vẻ Hạ Tỉnh lười biếng dựa trên giường cầm trí não nhìn màn hình.
“Cảm ơn mưa sao băng của…..
Bất Miên.”
Hạ Tỉnh chỉ cách anh một cái trần nhà khoanh chân ngồi rồi híp mắt bật cười, hắn tự nói với chính mình: “…..
sao mà vẻ mặt lúc nói chuyện cũng đẹp thế cơ chứ.”Vừa mở trí não của mình lên, Vick đã chú ý thấy có một tin nhắn được gửi tới từ tài khoản của thượng tướng Ngôn Hoán: 【Chào buổi sáng Vickie, hôm nay rảnh không? Có thể giúp tôi sửa ba trang báo cáo đề nghị không? Bản lần trước bị gửi lại rồi, tôi đã cẩn thận xem lại nhưng vẫn không biết là chỗ nào có vấn đề.】
Vick mở phần đính kèm ra, là một bản báo cáo ba trang với mục đích xin nghỉ phép dài hạn ở hành tinh Thủy Đô.
Vick suýt chút nữa đã ném bay trí não đi: ba rồng cấp tướng đều chạy tới hành tinh Thủy Đô nơi giáp giới văn minh người rồng để nghỉ dài hạn? Mấy anh điên rồi hay quân bộ điên rồi? Nhỡ bị người hay rồng nào đó có ý đồ xấu xa chụp được thì ai biết bọn họ sẽ lại tạo lời đồn gì trên tinh võng nữa! Dù có sửa bao nhiêu lần cũng sẽ không được thông qua đâu!
Trí não lại rung lên hai lần, là thượng tướng Ngôn Hoán:【Có onl không Vickie?】
Vick đè cơn tức giận xuống, cậu làm ra vẻ như không thấy tin nhắn nhưng trong lòng lại hơi ngờ vực: tuy nói cả ba vị này đều không bớt lo nhưng suy cho cùng vẫn không phải mấy tên điên chỉ phụ trách đánh trận, sao có thể không biết rõ vị trí địa lý của hành tinh Thủy Đô có ý nghĩa chính trị như thế nào chứ? Rốt cuộc là vì lý do gì mà họ cứ khăng khăng đòi tới hành tinh Thủy Đô vậy?
Vick là một con Rồng Sôi Trào thuộc loài Rồng Rực Lửa.
Trong tất cả các phân loài của Rồng Rực Lửa, Rồng Sôi Trào là phân loài có thể phun ra ngọn lửa nóng cháy nhất, hơn nữa tính nết của phần lớn Rồng Sôi Trào cũng rất kém, nghe nói không có một con Rồng Sôi Trào nào có thể ra trường mà chưa từng bị kỷ luật, nhưng Vick là một ngoại lệ —— cậu ngại giao tiếp, Vick là một con rồng mắc chứng sợ xã hội(4) mức độ nhẹ.
Chú Thích (4)
Bởi vì nhạy cảm ít nói, cộng thêm sức chiến đấu bùng nổ nên khi vừa tốt nghiệp trường quân đội tối cao của đế quốc Vick đã lập tức được Hoàng thái tử chọn làm quan tùy tùng.
Mọi người đều cho rằng cậu sẽ nhanh chóng thăng quan tiến chức, đi lên đỉnh cao đời rồng, nhưng Vick lại luôn muốn từ chức —— thực ra Hoàng thái tử không hề sai bảo cậu, cuộc sống quân đội của vị Hoàng thái tử quá thân dân đó dài hơn những rồng cùng tuổi khác nhiều, vậy nên hắn hành xử khiêm tốn, xưa nay chưa từng làm mấy việc hoa mỹ màu mè, bớt lo hơn những thành viên hoàng thất khác không ít.
Nhưng Hoàng thái tử điện hạ lại có vài chiến hữu vào sinh ra tử, mấy người này cứ có việc gì là nhất định sẽ tới quấy rầy Vick một lúc, Vick đáng thương trên danh nghĩa là quan tùy tùng của Hoàng thái tử, nhưng sau lưng lại bị ba người sẵn sàng chết vì hắn biến thành gà mẹ.
Vick hít sâu một hơi rồi tự nói với mình: “Hiện tại đang nghỉ phép, mình nhất định không được tức giận, nếu không thì sẽ làm hỏng kỳ nghỉ chẳng dễ gì mới có này mất.”
Lần trước Hoàng thái tử bị thương trong lúc chấp hành nhiệm vụ, trong lúc hắn tĩnh dưỡng không có bất cứ ai được tới tìm, Vick cuối cùng cũng được rời khỏi công việc vừa nhiều vừa nặng, có thể gộp thời gian nghỉ phép của những năm trước vào nghỉ ngơi một thể.
Hoàng thái tử là một cấp trên tốt nên cậu có thể tha thứ cho những con rồng phiền phức nhiều chuyện kia.
Vick vừa ngâm nga hát vừa rời khỏi giao diện tin nhắn, nhấn vào ứng dụng mạng xã hội “Nhà tìm đọc” tộc rồng thường dùng.
Cậu vừa online là hệ thống lập tức thông báo người cậu follow đã đăng một status mới.
Tuy Nhà tìm đọc là một nền tảng công cộng nhưng tài khoản của Hoàng thái tử vẫn chưa bao giờ được chứng nhận(5), ngoại trừ những người thân quen thì công chúng đều không biết Hoàng thái tử cũng có tài khoản trên Nhà tìm đọc.
Chú Thích (5)
Vick nhấn vào xem thử, sau đó ý cười trên môi cậu dần đông cứng lại ——
Status mới nhất của Hoàng thái tử điện hạ “trọng thương chưa lành” nhanh chóng nhảy ra.
Vị này là người thừa kế đứng đầu danh sách của đế quốc, tuy xưa giờ chưa từng lộ mặt trước công chúng, tài khoản cũng là tài khoản cá nhân, nhưng vẫn được một đống đồng nghiệp follow.
Avatar của Hoàng thái tử trước giờ vẫn là một đóa hoa nhỏ lóng lánh rực rỡ khúc xạ ra sắc cầu vồng chói mắt dưới ánh tuyết và ánh nắng.
Status mới chỉ có hai tấm ảnh và một emoji.
Một tấm là ảnh chụp màn hình từ phòng phát trực tiếp, thanh niên mặc áo sơ mi màu xám, tuấn mỹ đến mức khiến ai nhìn một lần cũng khó quên, dáng vẻ giống như được kết một tầng sương, trong mắt lại mang theo ý cười nhè nhẹ.
Một tấm khác chính là avatar của Hoàng thái tử, đóa hoa nhỏ óng ánh nở ra giữa trời băng đất tuyết, nổi bật lạ thường giữa sắc trắng bao la.
Không hiểu sao Vick lại cảm thấy thanh niên trong ảnh chụp màn hình và đóa hoa trong avatar của Hoàng thái tử có phần giống nhau.
Vick không nhịn được mà nhìn nhiều thêm vài lần, sau đó khi kéo xuống dưới lướt xem bình luận, cậu lập tức sợ bay màu: dưới status có gần trăm bình luận, tất cả đều là đại lão quân bộ, người nào cũng hỏi có phải gần đây Hoàng thái tử đã gặp được người yêu định mệnh rồi không.
Vick: “??”
Đã bảo là bớt lo cơ mà?! Không phải trọng thương chưa lành đang dưỡng thương sao? Ngài có thời gian rảnh tự tạo tai tiếng cho mình à??!
Nếu status này bị đào ra thì bộ phận quan hệ công chúng của hoàng thất chỉ sợ sẽ phải tăng ca đến tróc vảy mất thôi, mà cậu cũng sẽ điên theo họ luôn.
Trước mắt Vick tối sầm lại, cậu cảm thấy thiết lập rồng khiêm tốn có nội hàm* trước kia của Hoàng thái tử đã hoàn toàn sụp đổ rồi.
* Nội hàm – sự hàm dưỡng nội tại bên trong, được giáo dục tốt nên tự thân có “khí chất”.
- Hết chương 13- .