Người đó chính là Tam sư muội, và lúc trước hắn gia nhập Thiên Lan Sơn cũng vì nàng ấy.
Nam Dược nghe xong lời từ chối, vừa thấy thẹn vừa cảm thấy mất mát, hôm sau đã đi nói với sư phụ rằng mình muốn xuống núi rèn luyện.
Nàng nhanh chóng gói ghém hành lý, vội vã rời khỏi Thiên Lan Sơn, và ba năm trời không quay lại.
Kinh Linh nghe kể liền cười nhạo nàng: " Phốc! "
Nam Dược trừng mắt nhìn Kinh Linh.
Ba năm đã trôi qua, cảm giác ấy cũng đã phai nhạt đi nhiều.
Nàng vốn không phải kiểu người cố chấp.
Người ta đã nói thẳng là không thích, thì nàng cũng không định ép buộc hay làm phiền họ thêm.
Nghĩ vậy, Nam Dược lại nhớ đến chuyện bị Lâm Thanh từ chối, khiến nàng cảm thấy buồn bực, liền úp mặt vào đầu gối mà suy ngẫm.
Nhưng suy đi nghĩ lại, họ mới chỉ quen nhau mấy ngày, hơn nữa nàng còn lăn lộn ngay trước mặt hắn khi vừa gặp, ách...!Nếu là nàng, nàng cũng chẳng thể thích nổi bản thân!
Tự an ủi mình như vậy xong, tâm trạng của Nam Dược khá lên đôi chút.
Đúng lúc đó, xe ngựa dừng lại bên một hồ nước.
Trời lạnh khiến nơi đây vắng vẻ, đình giữa hồ không một bóng người, nên nàng liền bảo xa phu dừng lại nghỉ chân.
Kinh Linh kéo rèm để ngăn gió lạnh lùa vào, rồi bày đồ ăn trên bàn.
Cả hai bắt đầu uống rượu và ngắm những con vịt đang kiếm ăn giữa hồ.
" Tê~ " Nam Dược uống một ngụm rượu, cảm giác nóng bỏng chảy qua cổ họng, cả người lập tức cảm thấy ấm áp, hai má nàng cũng đỏ ửng lên.
" Tới! Cạn ly! "
Nam Dược và Kinh Linh bắt đầu thi nhau uống rượu.
Kinh Linh uống từng ly mà sắc mặt vẫn bình thản, trong khi Nam Dược đã chếnh choáng, chuẩn bị nhảy khỏi lan can xuống hồ.
Kinh Linh chỉ tựa cằm nhìn Nam Dược nhảy xuống hồ mà không ngăn cản.
Đợi đến khi Nam Dược rơi "bùm" một tiếng xuống hồ lạnh buốt, nàng ấy mới từ từ bước đến lan can nhìn xuống, thấy Nam Dược đang run rẩy.
Trên đường về, Nam Dược vừa lau nước mũi, vừa mắng Kinh Linh là đồ vô lại, không hề ngăn nàng nhảy xuống.
Dù đây chỉ là ảo cảnh, nhưng nước vẫn rất lạnh!
Kinh Linh đứng một bên, vẫn cười thầm thích thú trước tai nạn của Nam Dược.
Khi xe ngựa đang trên đường trở về, xa phu vô tình đụng phải một chiếc xe ngựa khác.
Nam Dược suýt nữa ngã nhào xuống đất, vừa đứng vững thì bên ngoài vang lên tiếng ồn ào.